Edt: Mítt
~~~~~~~~~
“Anh thích tôi? Hay là thích trở thành con rể Tô gia?”
Nghe Tô Vãn hỏi, chú ý tới đáy mắt cô có cô đơn chợt lóe qua, đáy lòng Tô Duệ đau xót, hắn hầu như là không chút nghĩ ngợi bước một bước xa vọt tới trước người Tô Vãn, gục đầu xuống dùng sức hôn lên môi cô ——
Tô Tiểu Vãn, em không cần cô đơn khổ sở như vậy, anh yêu em, chỉ yêu em.
Ở trong mắt anh em là cô gái tốt nhất thế giới này.
“A.”
Bị Tô Duệ đột nhiên tập kích, Tô Vãn kinh ngạc chôn chân tại chỗ, cô thế nhưng bị cưỡng hôn! Hơn nữa, đây còn là nụ hôn đầu tiên của cô!
Có lẽ là đối với chuyện tình cảm và không tin tưởng người khác làm cho Tô Vãn vẫn luôn duy trì thói ở sạch trong chuyện tình cảm.
Cô và Hình Dật ở bên nhau lâu như vậy, tư thế thân mật nhất cũng chỉ là ôm nhau một chút.
Giờ này khắc này, bị hơi thở xa lạ lại bá đạo mãnh liệt của Tô Duệ xâm nhập, Tô Vãn phục hồi tinh thần lại lập tức liều mạng giãy giụa.
“Đừng nhúc nhích, nếu còn nhúng nhích thì anh sẽ…… Ăn em.”
Tô Duệ cảm giác được thân thể Tô Vãn đang phát run, hắn lập tức dùng sức giam cầm cô ở trong lòng ngực mình.
“Tiểu Vãn, em đừng lộn xộn, em nghe anh nói.”
Tô Vãn trừng mắt, biết mình hoàn toàn trốn không thoát cái ôm của Tô Duệ, cô lúc này mới ngừng giãy giụa, nâng đôi mắt hung hăng nhìn hắn.
“Tôi sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Ngoan.”
Thấy vợ mình giống con sư tử nhỏ bị chọc giận, Tô Duệ nhịn không được dùng cằm nhẹ nhàng cọ cọ trên trán của cô: “Vừa rồi không phải em muốn biết tôi rốt cuộc là thích em hay là thích tiền của Tô gia em sao? Em ngoan ngoãn đi theo tôi, tôi mang em đi làm chuyện đại sự.”
Nói xong, Tô Duệ nắm tay Tô Vãn đi ra ngoài.
Tô Vãn cắn cắn môi, cô thấy mình tránh không thoát kiềm chế của Tô Duệ, dứt khoát đi theo bước chân hắn, cô thật ra rất muốn nhìn xem cái tên điên này muốn mang mình đi làm cái gì.
Tô Duệ dẫn theo Tô Vãn ra cổng trường, trực tiếp gọi xe tới thành phố khoa học kỹ thuật, mua một cái laptop.
"Thẻ.” Lúc tính tiền, Tô tướng quân cười tủm tỉm vẫy vẫy tay với Tô Vãn.
“Cho tôi mượn dùng thẻ ngân hàng của em.”
Ách.
Tô Vãn vẫn như cũ bộ dáng tức giận, nghe Tô Duệ nói, cô hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn chậm chạp lấy thẻ của mình ra.
Em gái thu ngân vốn dĩ còn bị vẻ đẹp trai và sự rộng rãi của Tô tướng quân làm điên đảo, kết quả nhìn thấy hắn thế nhưng kêu một cô gái trả tiền cho hắn, em gái thu ngân lập tức dùng ánh mắt khác thường liếc mắt nhìn Tô Duệ.
Đẹp trai như vậy thế nhưng lại là tên tiểu bạch kiểm được bao nuôi, chậc chậc chậc.
Có lẽ là ánh mắt của em gái thu ngân quá mức mãnh liệt, cảm giác được khinh thường trong mắt cô ấy, Tô Duệ ngược lại cười cười giơ tay lần nữa nhân cơ hội ôm lấy bả vai Tô Vãn.
“Vợ ơi, anh đói, nếu không chúng ta đi ăn đi, sau đó lại đi làm chuyện đại sự, à ừ, trong thẻ của em còn bao nhiêu tiền?”
Tô Vãn:……
Tô Vãn theo bản năng né tránh tay Tô Duệ, nhìn thấy em gái thu ngân một bên bộ dáng trợn mắt há hốc mồm, tâm tình Tô Vãn đột nhiên nhẹ nhàng lại.
“Em có rất nhiều tiền, anh muốn ăn cái gì, em mời, đi thôi!”
Khi nói chuyện, Tô Vãn lắc lắc thẻ vàng của mình, ý bảo Tô Duệ mang theo máy tính chạy theo.
Hai người ở trên đường lớn chọn một quán ăn gia đình, thuê một phòng ăn yên tĩnh.
“Muốn ăn gì tự anh chọn, buổi tối tôi còn có chuyện.”
Tô Vãn vừa nói, một bên móc di động gửi tin nhắn cho Hình Dật.
Nhìn thấy bộ dáng cô vô cùng bình tĩnh, Tô Duệ nhịn không được cười cười.
Đây mới là Tô Vãn của hắn, cho dù gặp phải tình huống như thế nào, gặp phải người như thế nào, cô đều có thể bình tĩnh như vậy.
Đổi thành những cô gái khác không biết đã ra thêm biết bao nhiêu chuyện phiền phức.
“Tùy tiện chọn hai món nổi tiếng ở đây là được.”
Đuổi đi nhân viên phục vụ, Tô Duệ lấy ra laptop mới mua để lên mạng, sau đó bắt đầu nhanh tay thao tác, một bên thao tác một bên hỏi: “Tiểu Vãn, hiện tại em đã bắt đầu mua cổ phiếu?”
“Hả?”
Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn hơi nhướng mắt nhìn hắn một cái: “Tôi mua cổ phiếu anh cũng biết, xem ra anh so với trong tưởng tượng của tôi còn thần bí hơn nhiều!”
Tên đàn ông này vừa thấy mặt mình liền kêu “Vợ" rốt cuộc có thân phận gì?
Vì sao muốn quấn lấy mình không bỏ?
“Thật ra, anh cũng không thần bí.”
Tô Duệ nâng mắt nhìn vào mắt Tô Vãn.
“Anh đến từ một thời không khác, nơi đó có em và có anh, còn có con của chúng ta, nhà của chúng ta, anh là chồng của em, đương nhiên, đó đều là trong tương lai.”
Nói xong Tô Duệ chuyển laptop tới trước mặt Tô Vãn, bên trong là một tài khoản ngân hàng nước ngoài, sổ tiết kiệm có bảy con số.
“Đây là tài chính khởi đầu anh vừa mới, khụ khụ, thu thập được, ngày mai lúc này nó sẽ tăng lên một trăm lần, em tin không?”
“Anh là hacker?”
Tô Vãn nhìn chằm chằm sổ tiết kiệm trên màn hình máy tính của Tô Duệ, rất có hứng thú hỏi một câu.
Vợ, trọng điểm em chú ý ở đâu đó!!
“Chính xác mà nói, anh nắm giữ kỹ thuật máy tính và khoa học kỹ thuật dẫn đầu với thế giới này mấy trăm năm, em cũng có thể xem anh là một hacker.
Hacker đến từ tương lai.”
Tô Duệ hướng về phía Tô Vãn chớp chớp mắt.
Tương lai?
Nghe thấy từ ngữ này, Tô Vãn trầm ngâm một lát: “Anh nói anh đến từ tương lai, như vậy anh nói một chút, tương lai tôi là cái dạng gì? Tương lai Tô gia thì sao? Tôi vì sao lại ở bên anh?”
“Tương lai em tự nhiên giống với hiện tại thông minh lại đáng yêu người gặp người thích, còn Tô gia, khụ khụ, Tô gia em đừng quản họ đi tìm chết.”
Ánh mắt Tô Duệ chuyên chú nhìn Tô Vãn: “Anh biết em ở Tô gia sống cũng không vui vẻ gì, vị hôn phu của em cũng là một tra nam không biết xấu hổ, ừ, còn có, có một người tên Từ Sách, càng không phải thứ tốt, Tiểu Vãn, em phải cách xa bọn họ một chút.”
Từ Sách?
Nghe tên Từ Sách, Tô Vãn chớp chớp mắt, hơi có chút động dung.
Hắn thế nhưng đến thầy Từ cũng biết!
Chẳng lẽ…… Hắn thật sự đến từ tương lai?
Em gái anh, dám lừa một cô gái ngây thơ như tôi!
Tô Vãn cười cười: “Anh nói tôi sẽ nhớ kỹ, ừ.
Nếu anh nói tương lai chúng ta sẽ ở bên nhau, nếu đã được chú định như vậy rồi, vậy thì bây giờ cũng không cần phải gấp gáp đúng không? Hôm nay tôi thật sự có việc, anh từ từ ăn, tôi ra ngoài tính tiền.”
Nói xong, Tô Vãn đứng dậy không đợi Tô Duệ phản ứng lại đã bước nhanh rời khỏi phòng bao.
Tô tướng quân:……
Có một cô vợ giảo hoạt như vậy, thật là làm người ta đau đầu mà.
Tô Duệ thở dài thu hồi máy tính, hắn thật sự có chút đói bụng.
“Thùng thùng”.
Lúc này, bên ngoài phòng bao truyền đến tiếng đập cửa, sau đó cửa đã bị người từ bên ngoài đẩy ra.
“Đồ ăn để trên bàn là được.”
Tô Duệ nhàn nhạt nói nhỏ một câu, mà một giây sau, một thân ảnh thon dài đã ngồi xuống đối diện hắn: “Tô lão sư cảm thấy như thế nào?”
Nghe giọng nói quen thuộc kia, Tô Duệ đột nhiên nhấc mắt, đối diện với vẻ mặt tươi cười ôn nhuận của Từ Sách.
“A.”
Tô Duệ cười cười: “Từ Sách, anh rốt cuộc chịu xuất hiện rồi à!”
“Thật ra tôi vẫn luôn đang quan sát cậu, quan sát các người.”
Từ Sách cười cười, giơ tay rót cho Tô Duệ một ly nước ấm.
Thế giới này là do Từ Sách chỉnh sửa, hắn có thể an bài cho Tô Duệ “Điểm sinh ra”, thậm chí còn có thể an bài cho Tô Duệ thời gian tiến vào thế giới này.
Thật ra thời điểm hiện tại chính là học kỳ sau cao nhị của Tô Vãn, cũng là một mốc thời gian tương đối quan trọng trong sinh mệnh của cô.
Ở mùa hè này, Tô Vãn chính mắt nhìn thấy Hình Dật phản bội.
Tuy rằng biết rõ thế giới này là hư ảo, khi bọn họ rời đi, thế giới này sẽ như ảo ảnh trong mơ mà biến mất.
Đây cũng như là một cảnh trong mơ chân thật nhất, cho dù là Tô Vãn hay là thế giới này, tới cuối cùng đều chỉ là một giấc mộng mà thôi, nhưng cho dù biết rõ là mộng, Tô Duệ vẫn như cũ toàn lực ứng phó quấn lấy Tô Vãn.
Phương thức lì lợm la liếm của Tô tướng quân làm Từ Sách được lợi không ít ——
Thì ra theo đuổi con gái còn có thể làm như vậy?
Thì ra Tô tướng quân giết người không chớp mắt cũng có thể không biết xấu hổ như vậy?
Từ Sách cảm thấy mình giống như đã chạm đến cánh cửa mở ra thế giới mới.
~~~~~~
Thương anh Từ thật sự:>>>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...