“Sư tôn!”
Nhìn thấy thân ảnh kia, Độc Cô Thanh Tửu và Vân Tiên Nhi lập tức cung kính gọi một tiếng.
Người tới không phải người khác, đúng là chưởng môn Thiên Hành Tử của Thiên Vận tông. Thiên Hành Tử đầu bạc râu bạc trắng vạt áo phiêu phiêu tiên phong đạo cốt, hắn vừa xuất hiện cả người phát ra uy áp, làm toàn bộ các tu sĩ trên phố không dám lớn tiếng ồn ào.
Đại năng Độ Kiếp kỳ!
Tô Duệ cũng trong lòng cảnh giác, tinh thần lực của hắn sẽ không bị Thiên Hành Tử áp chế, nhưng Tô Duệ vẫn lộ ra vẻ mặt tái nhợt.
Thiên Hành Tử lợi hại nhất không phải tu vi của hắn, mà là thiên cơ sách của hắn!
Hắn có thể nhìn trộm thiên cơ, có thể liếc mắt một cái nhìn thấu bản chất của một người.
Ở trước mặt hắn, Tô Duệ không thể không cẩn thận, bởi vì hiện tại ký thể Công Tử Mạch này của hắn còn có một thân phận che giấu không muốn người khác biết, thân phận kia tuyệt đối không thể để các tu sĩ ở Thương Nguyệt đại lục phát hiện.
May mắn, lúc này ánh mắt Thiên Hành Tử chỉ liếc qua người Tô Duệ một chút, sau đó liền dừng ở trên người Tô Vãn.
“A?”
Dùng bí kíp độc môn của mình nhìn thức hải của Tô Vãn, sắc mặt Thiên Hành Tử lập tức quỷ dị lên.
Thức hải của Tiểu Thanh xà này thế nhưng là một mảnh đại dương kim sắc mênh mông!
Đây thật là kỳ quái! Quá kỳ quái!
“Thiên Hành Tử chưởng môn!”
Nhìn thấy Thiên Hành Tử vẫn luôn nhìn mình, Tô Vãn không chút hoang mang hướng về phía hắn doanh doanh nhất bái: “Tiểu yêu nhiều năm qua vẫn luôn đi theo công tử tu hành rèn luyện khắp nơi, vẫn luôn không sát sanh, tuy không dám nói mình là người quanh năm làm việc thiện, nhưng ta cũng tuyệt đối không phải một người hay làm bậy, hôm nay còn thỉnh Thiên Hành Tử chưởng môn làm chứng cho ta, nếu vừa rồi vị Độc Cô đạo hữu kia hoài nghi ta là hung thủ giết chết đệ tự Đại Khí Tông, còn mời hắn lấy ra chứng cứ!”
Chứng cứ?
Nghe Tô Vãn nói, Thiên Hành Tử quay đầu nhìn thoáng qua tiểu đệ tử.
“Thanh Tửu, ngươi có chứng cứ không?”
“Sư tôn, con……”
Độc Cô Thanh Tửu giờ phút này cũng vẻ mặt vô ngữ, hắn nếu thực sự có chứng cứ thì tốt rồi, đáng tiếc bí pháp tông môn của Thiên Vận tông tuy rằng có thể nhìn thấy thiên cơ nhìn thấy khí vận của một người, nhưng lại không phải vạn năng, bọn họ căn bản không nhìn ra ai là hung thủ giết người.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
//
[Mau xuyên-Hệ thống] Bút ký phản công của nữ...
145K11K
Tác giả: Ngận Thị Kiểu Tình Nguồn edit: bachngocsach.com, Ninh Thư chết thẳng cẳng nhưng may mắn lại trở thành người làm nhiệm vụ của hệ thống. Chính vì thế cô...
[ Edit ] Xuyên Nhanh: Cứu Vớt Cuộc Đời Nhân...
68K5.9K
♡ Hán Việt: Khoái xuyên chi chửng cứu nhân sinh doanh gia ♡ Tên khác: Xuyên nhanh chi cứu vớt nhân sinh người thắng ♡ Tác giả: Quyết Tuyệt ♡ Thể loại: Nguyên sang, Ngôn...
Công Lược Nam Chủ Hắc Hoá (EDIT - XUYÊN NHAN...
497K44.8K
Tác giả: Hoa Sinh Tương Thể loại: Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại,... Nguồn cv: https://wikidich.com/truyen/mau-xuyen-cong-luoc-hac-hoa...
(Quyển 1)[Edit] Công lược nam thần vũ trụ [M...
545K44.5K
Hán Việt: Khoái xuyên chi công lược vũ trụ nam thần Tác giả: Tuyết Hạ Chi Tình trạng: Hoàn thành Nguồn convert: Wikidich Tình trạng edit: Đang tiến hành. Thể loại: Nguyê...
[Edit] [Xuyên Nhanh] Vật hi sinh nữ phụ: Tay...
499K41.8K
Tên Hán Việt: Pháo hôi nữ phối: Đồ thủ sách CP 作品: 炮灰女配:徒手拆CP Tác giả: Tiêu Khinh Tùng 作者: 萧轻松 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, K...
[Quyển 1] Nữ Thần Mau Xuyên: Con Đường Nghịc...
235K18.1K
Tên convert: Mau xuyên nữ thần: Con đường nghịch tập của pháo hôi Tác giả: Lam Nhụy Nhụy Converter: Ánh Nguyệt Editor: LinhLan601 Bookcover: Kỳ Vân Tình trạng bản gốc: h...
(Quyển 2)[Edit] Công lược nam thần vũ trụ [M...
44.9K6K
Hán Việt: Khoái xuyên chi công lược vũ trụ nam thần Tác giả: Tuyết Hạ Chi Tình trạng: Hoàn thành Nguồn convert: Wikidich Tình trạng edit: Đang tiến hành. Thể loại: Nguyê...
Khụ khụ, đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp.
Độc Cô Thanh Tửu lấy từ trong túi trữ vật một cái hộp ngọc nhỏ.
“Hộp ngọc yêu khí này, là ta tại hiện trường vụ án thu thập được, nếu Thanh cô nương muốn chứng cứ, như vậy mời mọi người ở đây cùng nhau xem chứng cứ một chút, cô có nguyện ý phóng thích một chút yêu khí của cô hay không, để sư tôn ta cảm ứng một chút?”
Mỗi người đều có hơi thở độc đáo riêng, yêu cũng vậy, mỗi một yêu tu hơi thở đều khác nhau, khí cơ như vậy tu sĩ bình thường có khả năng cảm giác không ra, nhưng đối với đại năng giống Thiên Hành Tử mà nói, phân biệt hơi thở của một con Yêu tộc quả thực là chuyện nhỏ.
“A.”
Nghe Độc Cô Thanh Tửu nói, Tô Vãn khinh thường cười: “Thì ra đây là chứng cứ của ngươi? Biện pháp đơn giản như vậy, ta có thể phối hợp tốt với Thiên Vận tông các ngươi kiểm tra, miễn cho luôn có người ở sau lưng chửi bới Yêu Tộc Vạn Yêu sơn chúng ta.”
Khi nói chuyện, Tô Vãn thế nhưng không chút do dự phóng ra yêu khí của chính mình.
Cảm giác được nàng tự tin tràn đầy, Tô Duệ một bên nheo nheo mắt, lẳng lặng chờ đợi tình thế phát triển.
Yêu khí khổng lồ nháy mắt lướt qua, sắc mặt Thiên Hành Tử bất biến lắc lắc đầu: “Không phải, không phải cùng loại hơi thở, Thanh Tửu, lần này là ngươi lỗ mãng!”
Hả?
Nghe sư tôn mình nói, Độc Cô Thanh Tửu hơi nhíu mày, thế nhưng không phải hơi thở của nàng? Chẳng lẽ thật sự không phải nàng? Hay là nàng đã sớm nghĩ điều này nên trước đó đã làm công tác che dấu?
“Thanh cô nương, đắc tội.”
Độc Cô Thanh Tửu tâm tư quay nhanh, chờ hắn lần nữa ngẩng đầu đã thay thành vẻ mặt chân thành, hướng về phía Tô Vãn xin lỗi.
“Lần này thật là ta sốt ruột bắt hung thủ, trách lầm cô nương, thỉnh cô nương đừng so đo với chúng ta.”
“Hừ.”
Nghe Độc Cô Thanh Tửu nói, Tô Vãn lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nghiêng đầu nắm lấy cánh tay Tô Duệ: “Công tử, người ta hiện tại thật không vui, không còn tâm tình đi dạo phố, chúng ta trở về song tu đi!”
Tô Duệ:……
Song tu lại là cái quỷ gì?
“Nếu như vậy.”
Tô Duệ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thiên Hành Tử: “Thiên Hành Tử tiền bối, vậy vãn bối liền cáo từ trước.”
Nói xong, Tô Duệ đã mang theo Tô Vãn xoay người rời đi.
Nhìn hai người rời đi, những tu sĩ vây xem cũng đều tự giác tránh ra, lúc này Thiên Hành Tử xoay người vẻ mặt trầm tư nhìn đồ đệ mình.
“Thanh Tửu, ngươi hôm nay là chuyện như thế nào?”
Ở trong mắt Thiên Hành Tử tiểu đồ đệ của mình là người thông minh nhất, không nên phạm sai lầm lớn như vậy!
“Ta……”
Độc Cô Thanh Tửu cũng có khổ mà không nói nên lời, nếu không phải vì tìm ra nhiệm vụ giả hắn cũng sẽ không nóng lòng cầu thành như vậy, hơn nữa thực rõ ràng, hắn đã cảm giác được Tiểu Thanh kia nhất định là nhiệm vụ giả!
Hôm nay sở dĩ không bắt được nhược điểm của nàng, thực rõ ràng nàng đã sớm có chuẩn bị, mình lần này thật sự sơ ý.
“Sư tôn, là đồ nhi sốt ruột bắt hung thủ, gây thêm phiền toái cho sư tôn!”
Phiền toái?
Ánh mắt Thiên Hành Tử chợt lóe, thở dài một hơi: “Ngươi thật đúng là chọc cho ta một phiền toái lớn! Thôi thôi, còn mấy ngày nữa tiểu thế giới kia liền mở ra, mấy ngày này về động phủ bế quan tĩnh tư, tới ngày đó lại xuất quan đi!”
Nói xong, thân ảnh Thiên Hành Tử chợt lóe, lập tức biến mất ở trên đường cái, chờ đến hắn lần nữa xuất hiện, người đã ở trên một ngọn núi đầy mây mù.
Lúc này, ở trong mây mù, một thân ảnh thon dài đón gió mà đứng, bạch y như tuyết.
“Yêu Hoàng điện hạ, đã lâu không gặp.”
Thiên Hành Tử nhìn Bạch Dạ đón gió mà đứng, nhịn không được mở miệng chào hỏi trước.
“A.”
Nghe Thiên Hành Tử nói, Bạch Dạ hơi mỉm cười: “Cũng không phải rất lâu, đại khái có 5000 năm không gặp rồi? Túc Phong.”
Túc Phong, là tên thật của Thiên Hành Tử, trước khi trở thành chưởng môn của Thiên Vận tông, Thiên Hành Tử chính là nhân vật thiên tài số một số hai trên Thương Nguyệt đại lục.
Nghe Bạch Dạ kêu tên mình, Thiên Hành Tử hơi sửng sốt, sau đó có chút bừng tỉnh cười.
“Tên này đã thật lâu không có người nào kêu đến, ta thật sự sắp quên nó rồi.”
“Ngươi quên không chỉ là cái tên này.”
Bạch Dạ nhìn Thiên Hành Tử một thân tiên phong đạo cốt, nhịn không được trào phúng cong khóe môi.
“Bộ dáng ngươi hiện tại thoạt nhìn thật sự như là thần côn thế gian.”
Ách.
Thiên Hành Tử kinh ngạc một chút, lắc đầu cười khổ: “5000 năm không gặp, ngươi vẫn độc miệng trước sau như một.”
Nghe hắn nói, Bạch Dạ lạnh lùng nâng nâng mắt.
“Ta biết ngươi muốn tấn công Vạn Yêu sơn ta, Bạch Dạ ta tùy thời hoan nghênh ngươi khiêu chiến, nhưng mà…… Ở chỗ này khi dễ vãn bối Yêu tộc chúng ta, Thiên Vận tông các ngươi cũng thật là da mặt dày nhỉ!”
“Chuyện hôm nay chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
Đối với Bạch Dạ bênh vực người mình, Thiên Hành Tử đã sớm quen thuộc, cho nên vừa rồi lúc hắn ở trên đường cái nghe được Bạch Dạ truyền âm, hắn liền biết mình lần này lại có phiền phức rồi, hiện tại xem ra quả thực như thế, muốn tống cổ Bạch Dạ cái lão yêu vật này, cũng không phải đơn giản như vậy……
Wattpad HBNmoemoe nha. Nguồn duy nhất.
Ở thời điểm Thiên Hành Tử cùng Bạch Dạ ở trên ngọn núi nói điều kiện, Tô Vãn và Tô Duệ đã về tới khách điếm.
Đi vào phòng Tô Vãn, Tô Duệ trực tiếp đem nàng túm tới trên giường.
“Tới tới tới, con rắn nhỏ, ngươi nói cho ta, cái gì kêu song tu!”
“A.”
Tô Vãn nháy đôi mắt vẻ mặt mỉm cười nhìn Tô Duệ: “Công tử ngươi thật là nôn nóng, ban ngày ban mặt ngươi muốn song tu sao, ngươi phải hiểu được tiết chế chứ!”
Tô Duệ:……
Tiết chế em rể ngươi! Rốt cuộc là ai ở trên đường cái trước mặt mọi người nói phải đi về song tu chứ? Thanh danh một đời của bản công tử đều bị con rắn nhỏ này làm hỏng!
Ban ngày tuyên dâm, cùng yêu song tu, về sau người khác nói chuyện nhắc tới Công Tử Mạch Dược Cốc chỉ sợ không thoát khỏi quan hệ với hai chữ này.
Lúc này, Tô tướng quân cảm thấy tâm linh thuần khiết của mình đã chịu một vạn điểm tổn thương.1
~~~~~~~~