Edt: Mítt
~~~~~~~
Đảo mắt, đã đến cuối kỳ.
Vì không làm cho người khác chú ý quá nhiều, thời điểm Tô Vãn ở kì thi cuối kỳ, chỉ là từ vị trí đội sổ bay lên tới thứ hạng trung bình, đây đã là thành tích tốt nhất từ trước tới nay của cô, ở cuối kỳ sẽ có đợt họp phụ huynh, Diệp Kham Hoan còn cười tủm tỉm khen ngợi Tô Vãn trước mặt Lưu Lệ đi tham gia họp phụ huynh.
“Bạn học Tô Vãn tiến bộ rất lớn, đương nhiên điều này cùng với ngày thường em ấy nỗ lực còn có phụ huynh giám sát là không khỏi có liên quan!”
Nghe Diệp Kham Hoan ở trên bục giảng đĩnh đạc nói, nhìn bộ dáng Lưu Lệ mặt mày hớn hở, Tô Tiểu Vãn chỉ muốn nói, cô thật sự rất nỗ lực, mỗi ngày đều rất nỗ lực, ngủ.
Kỳ nghỉ đông, Lưu Lệ lần đầu tiên không có sai Tô Vãn làm việc nhà, ngược lại vẻ mặt mỉm cười hỏi cô muốn đăng kí một lớp học thêm trong trường vào kỳ nghỉ hay không.
Tô Vãn tự nhiên là lập tức lắc đầu cự tuyệt, đờ mờ, những tiết học trong lớp đã làm cô hết chỗ nói rồi, tâm cô có bao nhiêu lớn chứ, còn muốn đi học thêm?
Cự tuyệt, kiên quyết cự tuyệt!
……
Chương trình học cao trung vẫn luôn rất gấp rút, sau khi Tô Vãn nghỉ, Tô Duệ bởi vì chương trình học bận quá, cách mấy ngày mới có thể tới Tô gia một lần, thời điểm cuối năm, Tô Duệ rốt cuộc cũng được thả nghỉ đông, nhưng lúc này Đổng Viện Viện lại muốn mang theo hắn trở lại Đổng gia ở thủ đô.
Bởi vì biết mình còn phải ở thế giới này ngây ngốc mười mấy năm, quan hệ với người trong nhà tự nhiên cũng phải ở chung hòa hợp, Tô Duệ không muốn làm cha mẹ Cao Vũ phát hiện con trai mình dị thường, cho nên hắn vẫn ngoan ngoãn thu thập quần áo, đặt vé máy bay về thủ đô.
Trước khi rời khỏi thành phố C, Tô Duệ lại đi gặp Tô Vãn một lần, lần này hắn mua một đống lớn lễ vật, hơn nữa đem tiền tiêu vặt của mình tất cả đều cho Tô Vãn.
Hắn thật sự sợ Lưu Lệ đối với Tô Vãn không tốt, nhận tiền của người đàn ông của mình, nhìn mặt Tô Duệ lưu luyến không rời, Tô Vãn nhịn không được chủ động lôi kéo tay hắn: “Một tháng rất nhanh sẽ qua, chúng ta phải tập quen với sinh hoạt ở thế giới này, sang năm anh đã lên cao tam (lớp 12), chờ anh lên đại học, chúng ta khả năng còn sẽ phân cách hai nơi. Nhưng…… thời gian bốn năm thực nhanh sẽ qua, thật sự.”
Bốn năm…
Tô Duệ chưa bao giờ nghĩ tới mình và Tô Vãn sẽ ở trong một thế giới nhiệm vụ tách ra.
Năm thứ hai, bởi vì lên cao tam, số lần Tô Duệ tới Tô gia càng ngày càng ít, nhưng hắn sẽ thường xuyên mua lễ vật cho Tô Quốc Lượng và Lưu Lệ, thậm chí Tô Duệ còn vận dụng quan hệ của nhà mình, tìm được một đơn vị công tác cho Tô Quốc Lượng, để lãnh đạo đơn vị ở thời điểm phân phối nhà ưu tiên suy xét Tô gia.
Ở năm Tô Duệ thi đại học, gia đình của Tô Quốc Lượng cũng dọn tới nhà mới.
Dọn khỏi cái tứ hợp viện kia, vào ở trong khu của người nhà công nhân viên chức, cả người Lưu Lệ sống lưng càng ngày càng thẳng, lúc này thái độ cô ta đối đãi với Tô Vãn đã sớm chuyển biến 180 độ.
Nhà lầu này làm sao mà có, cô ta cũng hiểu, Tô Duệ đối với Tô Vãn thế nào cô ta cũng đều nhìn thấy, có thân thích phú quý lại bản lĩnh như vậy, cô ta tự nhiên là phải nắm chặt, đừng nói Tô Vãn còn quản cô ta kêu mẹ, chỉ cần có sinh hoạt giàu có, bạn kêu Lưu Lệ quản Tô Vãn kêu mẹ, cô ta cũng tuyệt đối sẽ không hàm hồ.
Nhìn gia đình Tô Vãn rời xa Tạ gia, Tô Duệ rốt cuộc cũng có thể an tâm thi đại học, dựa theo ý của Đổng Viện Viện và Cao Kiện, Tô Duệ đăng kí thi đại học thủ đô, dựa theo thành tích của hắn, hẳn tuyệt đối có thể thi đậu.
Buổi tiệc tốt nghiệp ngày đó, Tống Dương vẫn luôn ôm Tô Duệ không buông tay, nước mắt nước mũi cọ đầy người Tô Duệ.
Cũng may thời đại này hình như còn chưa có loại sinh vật mang tên hủ nữ, cho nên đối với Tống Dương đa sầu đa cảm, bạn học nam nữ trong lớp đều chỉ là lý giải cười cười.
Chỉ có Tô Duệ biết trong lòng Tống Dương suy nghĩ cái gì ——
Lấy Cao đại thiếu gia một địch một trăm đi rồi, bạn kêu Tống đại thiếu làm sao tiếp tục thể hiện đây?
“Lớn từng ấy rồi, khóc cái gì mà khóc, còn không phải là đại học thủ đô sao? Cậu thi không đậu, ông đây tiêu tiền tạo điều kiện cho cậu đi! Tới thủ đô là địa bàn của anh, anh tiếp tục đợi mang cậu đi bay!”
Tô Duệ khó có được vẻ mặt đắc ý vỗ vỗ bả vai Tống Dương.
Tống Dương: Đúng rồi! Mình làm sao lại không nghĩ tới chứ? A, cứ như vậy vui sướng quyết định!
Vì thế, bởi vì một câu của Tô Duệ, đã thay đổi vận mệnh vốn có của người qua đường Giáp Tống Dương ở thế giới này……
Thời điểm tan cuộc, rất nhiều người đều lưu luyến, càng có vô số bạn học nữ nhét thư tình vào trong ngực Tô Duệ.
Tô Duệ:……
Tô tướng quân vẫn luôn cảm thấy mình không ai theo đuổi ở hôm tốt nghiệp thu được thư tình nhiều như bông tuyết, hắn cả người đều không tốt.
“Cao Vũ, tôi thích cậu!”
Em gái nào đó uống say thế nhưng nương theo cơn say lớn tiếng thổ lộ, những người khác một bên ồn ào một bên chờ đợi phản ứng của học bá.
Thật ra cái tên Cao Vũ này, là truyền kì của mười ba cao!
Hắn học tập tốt, xuất thân cũng tốt, lớn lên lại đẹp trai! Đây là điển hình của học bá loại hình cao phú soái!
Toàn bộ nam sinh của mười ba cao gộp lại cũng không bằng một Cao Vũ tự phụ, bởi vì hắn quá cao cao tại thượng, quá mức hoàn mỹ, không có một nữ sinh nào dám ở trước mặt hắn thổ lộ, không có người nào dám ra tay với vị nam thần cao cao tại thượng này.
Cũng may, hiện tại tốt nghiệp, có vài lời trong lòng rốt cuộc có thể lớn tiếng hô lên.
Ở trong sự chờ mong của mọi người, ở dưới ánh mắt long lanh của em gái thổ lộ, Tô Duệ chỉ cười nhạt: “Tôi đã có người mình thích.”
Răng rắc.
Đây là vô số âm thanh tâm pha lê vỡ vụn.
“Ách.”
Bạn học nữ kia thật vất vả lấy hết can đảm thổ lộ lập tức hoa lê dính hạt mưa, cô tự nhận mình đã là nữ sinh xinh đẹp nhất mười ba cao, Cao Vũ vì sao không thích mình chứ?
Còn có ai có thể so với mình tốt hơn?
“Tôi không tin.”
Nương theo cơn say, cô nhịn không được tiến lên vài bước bình tĩnh nhìn Tô Duệ.
“Cậu có thể cự tuyệt tôi, nhưng cũng không cần dùng loại lời nói dối này gạt tôi!”
Cao Vũ làm sao lại có bạn gái? Ở mười ba cao không có người nào nhìn thấy hắn đi gần với bất kì nữ sinh nào, duy nhất một người thường xuyên ở bên hắn chính là Tống Dương, mà Tống Dương lại là một tên ngốc miệng rộng, nếu Cao Vũ thật sự có bạn gái, hắn tuyệt đối sẽ ồn ào đến toàn thế giới đều biết!
Nhìn ánh mắt không tin của vị bạn học xinh đẹp trước mắt, Tô Duệ bĩu môi. “A, Dương, cậu tên Dương Ninh đúng không? Nếu cậu không tin, ngày mai tôi dẫn cậu đi gặp cô ấy!”
“Được!”
Dương Ninh nghe Tô Duệ nói lập tức đồng ý, cô thật ra muốn nhìn xem, là hoa hậu giảng đường của trường nào đoạt mất người trong lòng của cô.
“Tôi cũng đi, tôi cũng đi.”
Tống Dương một bên nghe Tô Duệ nói, nhịn không được giơ tay vỗ vỗ bả vai Tô Duệ: “Cao Vũ, tiểu tử cậu giỏi thật! Có bạn gái thế nhưng lại giấu kĩ như vậy, chẳng lẽ tôi lại có thể đoạt của cậu sao?”
……
Ngày hôm sau, Tô Duệ thật sự nghiêm trang gọi điện thoại cho Dương Ninh, lúc này Dương Ninh đã sớm tỉnh rượu đối với hành vi lỗ mãng ngày hôm qua của mình hối hận không thôi, nhận được điện thoại của Tô Duệ, cô đã xấu hổ muốn chết, nhưng tưởng tượng đến có thể nhìn thấy bạn gái Cao Vũ, cô cắn chặt răng cuối cùng vẫn đồng ý đi!
Ở nhà tìm cái váy đẹp nhất của mình, lại ở cửa hiệu cắt tóc dưới lầu tạo kiểu tóc mới, Dương Ninh lúc này mới tin tưởng tràn đầy ra cửa, cho dù không thể làm Cao Vũ thích mình, ít nhất mình cũng không thể ném mặt mũi ở trước mặt tình địch!
Đi đến chỗ hẹn, Dương Ninh liếc mắt một cái liền thấy được Tô Duệ và Tống Dương.
“Chào.”
Cô xấu hổ vẫy vẫy tay về phía hai người, nhìn thấy Dương Ninh trang điểm thời thượng xinh đẹp, Tống Dương ánh mắt sáng ngời: “Không nghĩ tới hoa khôi ban của chúng ta trang điểm lên lại xinh đẹp như vậy! Cao Vũ, cậu có cảm thấy hối hận hay không?”
Tô Duệ liếc mắt nhìn Tống Dương một cái không nói chuyện: “Đi thôi!”
Nói xong, Tô Duệ một mình đi thẳng về phía trước, không bao lâu ba người liền tới ngoài cổng trường tiểu học mười ba, lúc này đúng là thời gian tan học của trường tiểu học.
Đứng ở cổng trường, Dương Ninh có chút không rõ, chẳng lẽ bạn gái Cao Vũ lại là giáo viên tiểu học?
~~~~~~~
Chắc là giáo viên hở =))))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...