Edt: Mítt
~~~~~~~
Tô Vãn còn chưa từ khách sạn quốc tế đi ra liền nhận được điện thoại của Hoàng Vũ ông chủ của Tân Vũ giải trí.
Dù sao cũng là ông chủ nhiều năm, Tô Vãn cùng Hoàng Kỳ trực tiếp hẹn ở phòng trà lầu mười tám của khách sạn, thời điểm Hoàng Kỳ đến, Tô Vãn đã pha xong trà.
“Động Đình Bích Loa Xuân, Hoàng tổng ông nếm thử tay nghề của tôi xem.”
Tô Vãn cười khẽ đem trà ngon mình pha đẩy đến trước mặt Hoàng Kỳ, Hoàng Kỳ năm nay vừa mới bốn mươi, khuôn mặt gầy ốm, ánh mắt sắc bén, nghe Tô Vãn nói, Hoàng Kỳ trực tiếp ngồi xuống đối diện Tô Vãn, nhìn trà xanh trong chén, hắn nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng ngửi ngửi: “Trà ngon, thủ nghệ tuyệt.”
Bích Loa Xuân, màu trà xanh biếc, hương vị u nhã chính là hương vị hắn yêu thích nhất.
Tinh tế nếm mấy ngụm trà, Hoàng Kỳ lúc này mới chưa đã thèm nâng mi mắt, ánh mắt thâm thúy dừng ở trên mặt Tô Vãn.
“Tô Vãn, mấy năm nay tôi đối đãi với cô cũng không tệ, chuyện hôm nay của cô có phải nên cho tôi cùng công ty một cái công đạo hay không!”
Bởi vì Tô Vãn đột nhiên đơn phương hủy hợp đồng, làm Tân Vũ giải trí lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hiện tại công ty có nguy cơ, phòng quan hệ xã hội đã vội đến sứt đầu mẻ trán.
Hơn nữa, Tô Vãn ở Tân Vũ cũng coi như là một nghệ sĩ có địa vị, cô vừa đi mang đến cho Tân Vũ sự rung chuyển tuyệt đối không phải mấy ngày là có thể giải quyết được.
“Tôi tự nhiên biết Hoàng tổng đối với tôi không tồi, chúng ta cũng có giao tình nhiều năm như vậy, Hoàng tổng ông nên biết tính của tôi, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành.”
Nói xong Tô Vãn nâng lên bàn tay, năm ngón tay duỗi ra huơ huơ trước mặt Hoàng Kỳ.
“Bộ phim cổ trang mới năm nay của Tân Vũ, mới vừa có nhà đầu tư đầu tư năm ngàn năm trăm vạn, vị nhà đầu tư kia là ai tôi không cần phải nói đi, đối phương chỉ định nữ 2, Hoàng tổng ông trong lòng hiểu rõ, không phải sao? Hoàng tổng, ai cũng sẽ không có tiền không sống được, tôi hiểu ông, ông cũng hiểu tôi, chúng tôi làm nghệ sĩ cũng không dễ dàng.”
Nghe Tô Vãn nói, sắc mặt Hoàng Kỳ cứng một chút, ngay sau đó ha ha cười.
“Tô Vãn ơi Tô Vãn, cô nói chúng ta có nhiều năm giao tình như vậy, cô nha đầu này, chính là tính tình ngoan cố như vậy! Anh Hoàng tôi cũng không phải người keo kiệt, chúng ta ấy à, cũng coi như là hảo tụ hảo tán, về sau nếu có cơ hội còn có thể cùng nhau hợp tác. Còn tiền vi phạm hợp đồng, tôi cũng không thúc giục cô, chờ cô tìm được ông chủ mới rồi trả tôi, cô thấy thế nào?”
“Vẫn là anh Hoàng thống khoái.”
Nghe Hoàng Kỳ nói, Tô Vãn cũng là đạm đạm cười: “Chúng ta về sau nhất định sẽ có cơ hội hợp tác.”
Thương nhân trục lợi, Hoàng Kỳ thu tiền của Lư Tuấn, áp chế mình, nâng Diệp Khanh cũng không có gì đáng trách, trừ bỏ điểm này, Hoàng Kỳ con người này còn tính là trượng nghĩa, nhân duyên ở giới giải trí cũng không tồi, Tô Vãn cũng rất nguyện ý tìm cơ hội cùng người thống khoái như vậy hợp tác.
Hai người ở phòng trà tùy ý hàn huyên vài câu, Hoàng Kỳ tiếp một cuộc điện thoại liền vội vàng rời đi, Tô Vãn lại một mình thản nhiên nhấm vài ngụm trà lúc này mới chậm rì rì đứng dậy, cô còn chưa ra khỏi phòng trà, liền gặp Nghiệp Thiếu Quần ở đối diện đi tới.
Nghiệp Nhị thiếu từ trước đến nay trang điểm hơi lòe loẹt, hôm nay một thân âu phục màu hồng, bên trong mặc sơ mi tuyết trắng, xa xa nhìn lại đặc biệt có ý vị.
“Uy uy, Tô Vãn?”
Thấy Tô Vãn muốn từ bên người mình đi qua, Nghiệp Thiếu Quần lập tức cười hì hì giữ cô lại.
“Hửm?”
Tô Vãn liếc Nghiệp Thiếu Quần một cái, ngay sau đó hơi nhăn mày.
“Nghiệp thiếu, anh kêu tôi?”
“Ừ."
Nghiệp Thiếu Quần buông lỏng tay mình, vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn Tô Vãn.
“Gọi Nghiệp thiếu gì chứ, thật là xa lạ, tới, kêu tiếng anh hai nghe một chút.”
“Tôi nhớ rõ chúng ta cùng tuổi."
Tô Vãn vẻ mặt đạm nhiên nhìn Nghiệp Thiếu Quần: “Sinh nhật tôi tháng sau, anh thì sao?”
Nghiệp Thiếu Quần:……
Ý gì? Còn muốn so lớn nhỏ à?
Ách, lại nói tiếp em trai mình dầu muối không ăn làm sao lại đột nhiên thích phụ nữ giới giải trí, lại còn tìm người lớn hơn mình ba tuổi, tuy nói nữ lớn ba ôm gạch vàng, nhưng Nghiệp gia ta cũng không thiếu vàng a!
“Khụ khụ.”
Nghiệp Thiếu Quần phục hồi tinh thần lại, hướng về phía Tô Vãn tiêu sái cười.
“Thì ra tháng sau sinh nhật cô à, sinh nhật nhớ kêu tôi, tôi thật đúng là so với cô lớn hơn một chút.”
“A, Anh hai Nghiệp."
Tô Vãn nghe Nghiệp Thiếu Quần nói, hướng về phía hắn gật gật đầu: “Không có chuyện gì nói, tôi đi về trước, sinh nhật nhất định sẽ thông báo với anh."
“Ai ai, đừng đi! Chuyện của cô tôi đều đã biết, thế nào, cô có hứng thú cùng anh hai Nghiệp tôi hợp tác hay không? Tôi mở một công ty giải trí, cô làm chị đại, nghệ sĩ tùy cô khi dễ, hợp đồng phát ngôn tùy cô chọn, thế nào?”
“Hửm?”
Nghe Nghiệp Thiếu Quần nói, Tô Vãn nheo nheo mắt: “Đề nghị này của anh hai Nghiệp thật là làm động nhân tâm, nhưng, tôi đã tìm được ông chủ mới rồi.”
“Cái gì? Không có khả năng!”
Nghiệp Thiếu Quần nghe Tô Vãn nói lập tức theo bản năng phủ định một câu, lấy mạch người của hắn cùng mạng lưới quan hệ, nếu Tô Vãn tìm được nhà đầu tư mới, Nghiệp Nhị thiếu không có khả năng không thu được tiếng gió, hơn nữa đây là do em trai bảo bối của mình dặn dò mấy trăm lần muốn mình chiếu cố người này cho tốt.
“Tôi lừa anh làm cái gì?".
Tô Vãn vỗ vỗ bờ vai của hắn tiến đến bên tai Nghiệp Thiếu Quần nhẹ nhàng nói nhỏ.
“Anh hai, công ty giải trí này nếu anh vẫn muốn mở, đến lúc đó tôi giúp anh giới thiệu mấy nghệ sĩ có tiền đồ, đương nhiên, tôi sẽ không đi, kiếm tiền cho nhà mình, không có ý tứ gì."
Nghiệp Thiếu Quần:……
Cmn, cô thật đúng là đem mình trở thành Nghiệp thiếu phu nhân của Nghiệp gia!
Chờ Nghiệp Thiếu Quần phản ứng lại, Tô Vãn đã dẫm lên giày cao gót nghênh ngang rời đi.
Nhìn thấy thân ảnh màu đỏ kia dần dần đi xa, Nghiệp Thiếu Quần nhịn không được nhéo nhéo cằm, người phụ nữ này, thật đúng là có chút thú vị, không giống những nghệ sĩ trong giới, người phụ nữ này, cuồng thật sự đấy!
Thật là đáng tiếc, đây là người phụ nữ em trai mình coi trọng, ai uy, Nhị thiếu anh nghĩ gì đó?
Hoàn hồn lại, Nghiệp Thiếu Quần cảm thấy mình vẫn là lên trên lầu chờ cục cưng nhỏ của mình tương đối quan trọng……
Rời đi phòng trà, Nghiệp Thiếu Quần cùng Tô Vãn cả hai người đều không có chú ý tới ở trong góc phòng trà nào đó có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Chủ nhân cặp mắt kia thình lình chính là nữ phóng viên của Bình Quả Nhật Báo ngày đó đối chọi gay gắt với Tô Vãn.
“Hừ.”
Nữ phóng viên nhìn nhìn camera trong tay mình, lúc này đây mình thật sự cướp được một tin tức độc nhất vô nhị rồi!
Giới giải trí Hoa Hạ chưa bao giờ thiếu tin tức, hôm nay người này đám cưới, ngày mai người kia ly hôn, kém cỏi nhất là phóng một cảnh nóng tư mật giường chiếu cũng có thể nhấc lên một trận gió, mà ngày nay, các trang web giải trí lớn, đầu đề đều bị một người phụ nữ bá chiếm, cô ấy chính là Tô Vãn!
Nhà cũ Lư gia.
Lư phu nhân buông tờ báo trong tay mình, trên mặt xẹt qua một tia cười lạnh.
“Tô Vãn này thật đúng là có thể lăn lộn, lúc trước thời điểm cô ta cùng con ở bên nhau mẹ liền nhìn ra cô ta là người không an phận, may mắn hiện tại con đã chia tay với cô ta, loại phụ nữ tham mộ hư vinh thấy tiền sáng mắt này, căn bản không xứng làm người Lư gia chúng ta."
Nghe mẹ mình nói, Lư Tuấn không lên tiếng, hắn hiện tại đối với Tô Vãn đã không còn bất kì tình cảm gì, hắn sở dĩ chú ý tin tức về Tô Vãn chính là sợ cô ta sẽ lần nữa ra tay gây bất lợi với Diệp Khanh.
Cho dù Tô Vãn ở trước mặt truyền thông nói đường hoàng cỡ nào, cái gì tấm lòng biết ơn, hảo tụ hảo tán, Lư Tuấn một chữ cũng sẽ không tin cô ta.
Không có người nào so với hắn hiểu rõ thực lực của cùng sự nhẫn tâm của người phụ nữ kia, lần này Lư Tuấn vốn dĩ đã an bài người tốt, chờ bắt quả tang Tô Vãn cùng Trần thiếu, ai biết tới cuối cùng lại xảy ra sai lầm, mà lần này Tô Vãn càng cao điệu hủy hợp đồng, trực tiếp áp bỏ những lời đồn dĩ vãng bất lợi với cô ta, thậm chí hiện tại trên mạng đã có rất nhiều võng hữu hóa thân thành trinh thám bắt đầu phân tích sâu về “Chân tướng hủy hợp đồng” của Tô Vãn, cứ như vậy đi xuống, tình thế đối với Tô Vãn càng ngày càng có lợi.
“Tích tích”
Thời điểm Lư Tuấn trầm tư, di động hắn đột nhiên thu được một tin nhắn WeChat, Lư Tuấn mở ra nhìn, là bạn bè tốt Lương Tranh gửi tới ——
Lương Tranh: phóng viên của tôi có người đào ra được một nội tình, cậu nhất định tưởng tượng không ra là cái gì.
Ngay sau đó, Lương Tranh liền gửi cho Lư Tuấn một tấm ảnh chụp, trên ảnh chụp, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là người phụ nữ khắp nơi màu đỏ, mặc váy đỏ tươi cười quyến rũ cùng một người đàn ông mặc một bộ âu phục màu hồng khóe miệng tươi cười.
Đây là, Tô Vãn cùng Nghiệp Thiếu Quần!
Sắc mặt Lư Tuấn lập tức có khói mù, thì ra lúc này hai người kia cũng đã thông đồng cùng nhau rồi sao?
Xem ra mình thật là đã quá coi thường Tô Vãn!
~~~~~~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...