Edt: Mítt
Thời điểm Tô Duệ từ bên ngoài trở lại chung cư đã thay đổi một bộ quần áo mới.
Ngươi đừng hỏi Tô tướng quân như thế nào làm được, có hỏi hắn cũng không nói cho ngươi.
Mở cửa phòng ngủ, không có gì bất ngờ xảy ra, Tô Vãn đang ngồi ở mép giường, cô đã thay áo sơmi nam kia, nhìn thấy Tô Duệ trở về, Tô Vãn đột nhiên đứng dậy, một đôi chân trắng như tuyết thẳng tắp thiếu chút nữa làm lóe đôi mắt Tô Duệ. (:v, Anh Duệ háo sắc)
“Đã trở lại?”
Ánh mắt Tô Vãn nhìn Tô Duệ chăm chú từ trên xuống dưới, thấy hắn sắc mặt bình thường, trên người cũng không giống như là bị thương, lúc này Tô Vãn mới dưới đáy lòng hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Đang đợi anh?”
Lúc này Tô Duệ sớm đã thu liễm sát khí toàn thân, ở trước mặt Tô Vãn hắn vĩnh viễn là một nam nhân chỉ biết đối với cô ôn nhu mỉm cười.
Chậm rãi đi tới trước mặt Tô Vãn, Tô Duệ giơ tay xoa xoa mái tóc dài của cô.
“Làm sao còn chưa tắm rửa?”
Tóc của cô, một chút cũng không giống như vừa mới tắm qua.
Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn rũ mắt, ngữ khí có chút buồn.
“Anh chưa trở lại…… Ai giúp em tắm rửa? Anh chính là…… Chính là bị bổn tiểu thư bao…… A.”
Tô Duệ dùng môi ngăn chặn lời nói của Tô Vãn, hắn dùng sức hôn lên môi cô, đôi tay đồng thời đem cả người Tô Vãn ôm ngang lên, xoay người rời khỏi phòng ngủ hướng trong phòng tắm đi đến……
Trong phòng tắm, dòng nước ấm áp từ vòi hoa sen không ngừng chảy ra, Tô Duệ một tay cầm dầu gội, một tay khác nhẹ nhàng xoa tóc dài của Tô Vãn,một đám bọt biển theo tóc đen như thác nước của cô từ trên lưng chảy xuống, ở sống lưng trắng noãn của Tô Vãn lưu lại từng vệt dấu vết màu trắng, thoạt nhìn đặc biệt gợi cảm.
“Vợ à, em thật đẹp.”
Tô Duệ nhịn không được hôn tóc Tô Vãn, Tô Vãn bị hơi nước làm cho gương mặt hồng hồng nhịn không được càng đỏ hơn..
“Tô Duệ, anh…… anh muốn sao?”
Tuy rằng không hỏi kết cục của Tô Ngọc, nhưng Tô Duệ ra tay, Tô Vãn cảm thấy Tô Ngọc hiện tại tuyệt đối đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Cho dù Tô Duệ đã tận lực thu liễm, nhưng hắn vừa mới giết người, trên người vẫn khó tránh khỏi ám một tia huyết khí.
Tô Vãn nhớ rõ có một câu gọi là “Không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp”, cô vẫn luôn dùng hết toàn lực của mình yêu Tô Duệ, nhưng đại đa số thời điểm cô đều cảm thấy mình cho đi không đủ nhiều, bởi vì Tô Duệ cũng không yêu cầu cô làm cái gì vì hắn.
Hắn cái gì cũng không cần, chỉ cần cô sống tốt, toàn tâm toàn ý yêu hắn là được rồi.
Đối mặt với người yêu như vậy, Tô Vãn cảm thấy mình thật sự không có gì báo đáp nổi……
“Vợ.”
Tô Duệ giúp Tô Vãn gội đầu xong, ở dưới vòi hoa sen ôm chặt lấy cô, nam nhân đều là động vật không khống chế được nửa thân dưới của mình, đặc biệt là ở trước mặt nữ nhân mà mình yêu nhất, nhưng……
“Tắm xong chúng ta liền ngủ.”
Tô Duệ thấp thấp ở bên tai Tô Vãn nỉ non một câu, rất nhiều nam nhân đều thích thân thể tràn đầy thanh xuân thậm chí là ngây ngô, nhưng Tô Duệ biết tình huống của mình, chỉ cần người kia là Tô Vãn, hắn sẽ không khống chế được lực độ của mình, rất dễ dàng sẽ làm cô bị thương.
Mà thân thể này ở thế giới này, rất rõ ràng là chịu không nổi hắn lăn lộn hung tàn như vậy.
Cho nên, ở thế giới này, Tô tướng quân lập chí phải làm một nhiệm vụ giả theo chủ nghĩa cấm dục...
Cơm ngon không sợ muộn, chờ sau khi xong thế giới này, Tô tướng quân mới không có nhịn như vậy đâu!
Tắm rửa xong, Tô Duệ giúp Tô Vãn làm khô tóc, hai người nằm ở trên giường ôm nhau thật chặt mà ngủ, ở thế giới này, bọn họ đều ngủ đặc biệt ngon……
Ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Tô Vãn vốn dĩ muốn cùng Tô Duệ nằm lười ở trên giường, nướng thật đã ở trên giường gì đó, kết quả sáng sớm tinh mơ, ngoài cửa phòng ngủ liền truyền đến tiếng đập cửa Tiêu Vân Nghị.
“Anh? Chị…… chị dâu? Hai người đã dậy chưa?”
Đối với cái xưng hô "chị dâu” xa lạ này, xin thứ cho Tiêu Vân Nghị còn chưa có quen lắm, nhưng mà hắn đối với Tô Vãn thật ra một chút cũng không bài xích, người có thể mời mình ăn bữa tiệc lớn, nhất định không phải người xấu, đúng vậy, chính là như vậy!
“Tiêu Vân Nghị! Chú có phải muốn chết hay không?”
Trong phòng truyền ra tiếng gầm gừ muốn giết người của Tô Duệ..
Ngoài cửa Tiêu Vân Nghị theo bản năng rụt rụt bả vai, nháy mắt to đáng thương hề hề nhìn người bên cạnh mình.
“Tưởng Du, cô xem……”
“Tiêu đại ca, Tiểu Vãn, là tôi!”
Tưởng Du chuẩn bị một chút, hướng về phía cửa hô to một câu.
Tối hôm qua Tô Vãn lại là một đêm không về, điều này tự nhiên làm Tô Hải Thành rất bất mãn, mà Tưởng Du sợ Tô Hải Thành sẽ giận chó đánh mèo lên anh em Tiêu gia đang ở cùng Tô Vãn, cho nên cô liền chủ động thẳng thắn kể ra chuyện Tô Vãn cùng Tiêu Khải “Kết giao”.
Biết được chuyện này Tô Hải Thành tự nhiên là giận tím mặt, đối với hành động Tô Vãn cùng một nam nhân mới vừa nhận thức không biết rõ hoàn cảnh ở bên nhau, thậm chí còn cùng nhau đi ra ngoài thuê nhà, ở trong mắt Tô Hải Thành điều này tuyệt đối là không có tự trọng! Là đắm mình trụy lạc! Cô đây là đang cố ý phóng túng.
Lửa giận công tâm Tô Hải Thành lập tức dùng quan hệ của mình tra được địa chỉ cụ thể nơi Tô Vãn thuê, vốn dĩ đêm qua hắn đã dẫn người giết qua tới, nhưng chung cư Tô Ngọc đột nhiên xảy ra nổ mạnh, bởi vì cha mẹ Tô Ngọc mất sớm, cho nên hắn ở thành phố D chỉ có thân nhân duy nhất chính là Tô Hải Thành, xảy ra chuyện lớn như vậy, Tô Hải Thành chỉ có thể đem chuyện của Tô Vãn tạm thời buông xuống……
Tô Hải Thành bởi vì xử lý chuyện của Tô Ngọc suốt đêm chưa về, mà thừa dịp hôm nay nghỉ, Tưởng Du lấy tiền từ chỗ Văn Thù, liền đi thẳng đến nơi này……
Người trong phòng ngủ nghe được thanh âm của Tưởng Du liền trầm mặc hồi lâu, khi Tưởng Du ở ngoài cửa đợi nửa ngày, nhịn không được muốn lại lần nữa mở miệng, cửa phòng ngủ cuối cùng cũng được người từ bên trong mở ra.
“Cô có việc?”
Tô Duệ mặc áo ngủ, sắc mặt bất thiện nhìn Tưởng Du ngoài phòng ngủ.
Tưởng Du nhìn áo ngủ trên người Tô Duệ, lại liếc mắt một cái nhìn giường lớn hỗn độn trong phòng.
“Tiêu đại ca, anh…… anh cùng Tiểu Vãn, cùng nhau…… Cùng nhau ngủ?”
“Anh ấy không ngủ cùng tôi, chẳng lẽ cùng cô ngủ?”
Vừa mới thay xong quần áo, Tô Vãn từ phía sau Tô Duệ đi ra, một bên kéo cánh tay Tô Duệ, một bên mặt đầy trào phúng nhìn Tưởng Du.
Nghe Tô Vãn nói, Tưởng Du sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.
“Tiểu Vãn, tôi…… Tôi nói như thế nào cũng là chị của cậu, cậu sao lại có thể nói như vậy?”
Rất rõ ràng, nữ chủ đại nhân băng thanh ngọc khiết của chúng ta căn bản không cách nào tiếp thu được Tô Vãn lộ liễu trào phúng như vậy.
Đối với điều này, Tô Vãn cũng chỉ có thể ha hả.
Có thể cùng một đoàn nam nhân chơi trò mập mờ, cuối cùng còn có thể chơi đến NP.
Nữ chủ đại nhân Mary Sue, cô cũng thật là đơn thuần đến đột phá tận chân trời!
“Chị? Tôi không có chị.”
Tô Vãn nhịn không được hướng về phía Tưởng Du lạnh lùng mở miệng.
“Cô làm sao tìm được nơi này? Cô có phải đem chuyện của tôi cùng Tiêu Khải nói cho ba ba?”
Dựa vào đầu óc Tưởng Du, cô ta tuyệt đối tra không được địa chỉ của Tô Vãn, ở Tô gia có thể làm được điều này, hiện tại chỉ có Tô Hải Thành.
Nghe Tô Vãn nhắc tới Tô Hải Thành, Tưởng Du lúc này mới đột nhiên nhớ tới mục đích chuyến này tới của mình.
“Tiểu Vãn, Tiêu đại ca, ba ba đã biết chuyện của hai người, hiện tại ông ấy có chuyện không dứt ra được, chờ ông ấy trở lại nhất định sẽ tìm các người gây phiền toái!”
Nói xong, Tưởng Du rối ren từ trong túi xách móc ra một tấm thẻ ngân hàng...
“Tiêu đại ca, nơi này có mười vạn đồng tiền, nếu không đủ, chờ sau này tôi sẽ đưa thêm cho anh, nếu trong nhà có việc anh đi về trước đi! Không cần tiếp tục lưu lại nơi này, sẽ rất nguy hiểm.”
“Sao?”
Nghe Tưởng Du nói, Tô Duệ nhịn không được nhướng mày, dùng hai ngón tay đem thẻ ngân hàng kia kẹp tới trong tay mình...
“Chú Tô biết chuyện của tôi cùng Tiểu Vãn? Tưởng Du, là cô nói cho ông ấy đúng không, cô hiện tại tới đây giả dạng người tốt cái gì?”
“Không, không phải, tôi không phải…… Tôi chỉ là sợ ba ba tổn thương các người, tôi không phải cố ý.”
Nghe lời nói lạnh băng của Tô Duệ, cảm giác mình lại lần nữa bị Tiêu đại ca hiểu lầm, Tưởng Du liều mạng muốn giải thích, chính là cô càng sốt ruột thì càng nghẹn lời.
“Tưởng Du, cô làm cái gì cũng không phải cố ý, cô vĩnh viễn đều là vô tội, sai không phải là cô, là toàn bộ thế giới, như vậy được chưa?”
Tô Vãn thật sự không muốn cùng nữ chủ đại nhân tiếp tục lãng phí thời gian nói những lời vô nghĩa, cô nhịn không được tiến lên một bước đẩy Tưởng Du đang chắn ở cửa ra, sau đó vênh váo tự đắc đi nhanh về hướng phòng khách.
“Em đói bụng, Tiêu Khải, anh đi nấu cơm!”
“Được.”
Tô Duệ vừa nghe thấy mệnh lệnh của vợ mình, lập tức thu hồi mặt lạnh, cười hì hì đi vào phòng bếp....
Hắn phải cảm tạ Tiêu Vân Nghị, cảm tạ Tiêu lão cha đã chết đi.
Nếu không phải bởi vì Tiêu lão cha khắc chết lão bà lại lăn lộn đến chết chính mình, anh em Tiêu gia cũng sẽ không trở thành cô nhi.
Mà Tiêu Khải trở thành cô nhi còn phải luôn mang theo con chồng trước Tiêu Vân Nghị, cố tình con chồng trước này là cái đồ tham ăn.
Cho nên, nhờ “Phúc” của Tiêu lão cha cùng Tiêu Vân Nghị, Tiêu Khải từ nhỏ đã bắt đầu tay làm hàm nhai, hơn nữa còn luyện đến một thân trù nghệ phi thường tốt.
Tô tướng quân tỏ vẻ, mình cuối cùng cũng có thể lên được phòng khách xuống được phòng bếp, hừ hừ, về sau không bao giờ lo lắng vợ nhỏ sẽ bị trù nghệ của người khác chinh phục ~
~~~~~~~~
Tô tướng quân a.. Ngài bớt đáng êu đi nhaaa ~~~♥️ ♥️
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...