Hắc Hóa Bệnh Kiều Ngắn Hợp Tập Edit
Lớp học của Triệu Vãn có thêm học sinh chuyển trường tới, lúc giáo viên nhờ cô dẫn bạn học mới đi thích ứng hoàn cảnh xung quanh, cô đều ngơ ngác.
Người trước mặt giống như thiên sứ vậy, mỹ lệ, không dính bụi trần.
Cô quả thực không thể tin được trên thế giới có người đẹp như vậy, hơn nữa còn là con trai.
“Tớ nghe giáo viên nói, bạn học, cậu là lớp trưởng đúng không?” Tần Triệt dừng chân, hướng cô cười tỏa nắng, Triệu Vãn ngay lập tức cảm thấy như gió xuân tháng ba phảng phất qua, cả người đều ấm áp.
“Ừm, về sau có vấn đề gì có thể tìm tớ nha, chỉ cần tớ có thể làm được tớ sẽ giúp cậu.
” Vì để bày tỏ với bạn học mới, Triệu Vãn đáp lại hắn nụ cười tươi rói.
Thật sẽ sẽ giúp hắn sao? Dưới đáy lòng ác ma nào đó nói nhỏ.
! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Triệu Vãn cho rằng bạn học mới sẽ rất được hoan nghênh,ai bảo bộ áng người ta xinh đẹp, hơn nữa còn không có tính công kích, như thiên sứ nhỏ vậy.
Nhưng mà sự thật sẽ cô cho cô biết, cô sai rồi, hoàn toàn sai lầm.
“Các cậu đang làm gì thế?”
Triệu Vãn kéo lại nhóm côn đồ đang bắt nạt thiên sứ nhỏ đang cúi đầu đứng trong góc,
“Suốt ngày đánh nhau, không sợ bị nhà trường kêu phụ huynh lên hỏi hả? Vẫn là bài tập chưa đủ nhiều? Học thuộc lòng giá trị quan cốt lõi của xã hội chủ nghĩa chưa ? Chín năm giáo dục bắt buộc dạy các cậu học xong lêu lổng như này?”
Có lẽ trông Triệu Vãn khí thế ngút trời, đám học sinh xấu nhanh chóng rời đi.
“Cậu có sao không?”
Triệu Vãn xoay người, quan tâm hỏi học sinh chuyển trường, “Bọn họ không có làm cậu bị thương chứ ? Muốn đi phòng y tế nhìn xem không?”
“Không có việc gì”
Hàng lông mi rũ xuống khuôn mặt trắng bạch của thiếu niên, biểu tình yếu ớt khiến người ta thương xót,dáng vẻ cực kỳ nhu nhược đáng thương, “Dù sao tớ đều quen rồi.
”
Triệu Vãn nhíu nhíu mày, ở trường học thế mà gặp phải tình huống như này, đúng là đáng lo mà.
Hơn nữa cô còn là lớp trưởng, ý thức trách nhiệm khiến cô đối với bạn học mới tràn ngập ý muốn bảo hộ.
Giống như, rất cần cô ra tay trợ giúp.
“Cậu không phản ánh với giáo viên à?”
“Vô dụng thôi.
”
Tần Triệt thanh âm càng hiện trầm thấp, giống như cả người đều tràn ngập hơi thở yếu ớt, “Mặc kệ nói bao nhiêu lần, bọn họ vẫn sẽ tiếp tục.
”
“Như vậy đi, về sau cậu theo sát tớ một chút, có thể chứ? Ít nhất tớ sẽ không để họ tiếp tục như thế, chỉ là khả năng cậu phải chịu đựng một chút” Triệu Vãn đưa ra ý kiến có chút mơ màng,không nghĩ tới Tần Triệt đáp ứng rất nhanh.
“Có thể sao? Vậy thì tốt quá.
” Trên mặt học sinh chuyển trường cuối cùng không còn vẻ mất mát nữa, lần nữa nở nụ cười ấm áp như gió xuân.
Không biết có phải do cảm giác của mình hay không, Triệu Vãn cảm thấy mọi chuyện gần đây có chút kỳ quái.
Không phải lúc đầu chỉ nói đi lại gần chút thôi sao ? Tần Triệt như thế nào lại biến thành bạn ngồi cùng bàn với cô rồi? Hơn nữa, cô xem người nào đó đang dọn sách vở trên bàn, chỉ cảm thấy nghi hoặc trong lòng càng lúc càng lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...