Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
Mặt trời đã lên cao, Á Sắt công quốc hiện lên rực rỡ trong ngày mới.
Tiệc cưới được tổ chức vô cùng long trọng, làm cho Phong Vân một
thân mang một sắc màu đỏ thẫm.Xem ra, nương của nàng sớm đã có mưu đồ,
toàn kinh đô mọi người đều đã biết, duy nhất chính mình là đương sự lại
không biết chút gì.Khó trách lúc này đây, như vậy khẳng khái làm cho
nàng đi thay trang phục lâu như vậy, còn mang ra bên ngoài chơi hai
vòng, thật là.
-“Giờ lành đã đến,tân lang cùng tân nương giao lễ.”
Ánh mặt trời sáng lạn,đủ các loại âm thanh tán dương.Quần áo mũ
phượng khăn quàng vai, một màn ti hồng khăn voan, tân nương bị người
nâng tay thong thả mà đến.Trông rất cao a. Phong Vân nhìn thấy rõ dáng
đi cứng ngắc của tân nương, ngẩng đầu nhìn thân ảnh cao cao kia, cư
nhiên so với nàng còn cao hơn mấy phân đi.
Tân nương có phải hay không rất khôi ngô?
Hiển nhiên có cùng ý tưởng tương tự với nàng,chung quanh tân khách
lập tức có người nhẹ nhàng đứng lên nói thầm.Này nhìn xem thân thể của
tân nương, cư nhiên so với chú rể còn khỏe mạnh hơn, này……Bất quá nghe
nói tân nương lai lịch rất cao,là công chúa của công quốc, kia khôi ngô
liền có điểm khôi ngô đi, vô phương,thật là vô phương.Ở một mảnh có
tiếng nói nhỏ, Phong Vân miệng cười cương cứng lại, tiến lên kéo tân
nương từ trong tay hồng trù.
-“Nhất bái thiên địa ……”
-“Nhị bái cao đường……”
-“Phu thê giao bái……”
“Kết thúc buổi lễ.”
Cùng với hai chữ kết thúc buổi lễ,tiếng pháo liên tiếp mà vang lên,
các tân khách liên tiếp chúc mừng tiếng vang triệt ở trong đại sảnh của
vương công phủ . Á Sắt công quốc có quy củ, càng là người tôn quý,lễ
tiết thành thân càng phải mang đậm phong cách cổ xưa.
Lễ thành hôn hoàn tất, vương công phủ cũng không náo nhiệt chuyện của Phong Vân, vì họ đều là gia gia, lão cha, thúc thúc.Nàng là chú rể nên
đương nhiên phải vào động phòng.
Hậu viện Tây phủ, động phòng hoa chúc.
Phong Vân cho người hầu hạ cùng xướng lễ nhân lui xuống, trong căn
phòng to như vậy, lập tức cũng chỉ còn lại có hai người là Phong Vân
cùng tân nương.Phong Vân một thân hỉ phục, ngồi ở phòng trên bàn là tiệc rượu,chuẩn bị bưng lên rượu giao bôi,mục đích bản thân đến một ly, uống điệu.Nàng thật là khát nha. Vài chén rượu hạ xuống, Phong Vân tinh thần bình tĩnh,cảm thấy những sự việc phát sinh hôm nay cũng thật là hoang
đường.
Nàng thì không sao cả, đối với cái gì danh tiết căn bản là không coi trọng, bất quá là tân nương của nàng há có thể như vậy……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...