Cái thanh thanh âm này, cái thanh thanh âm này —— không biết là quá mức ngoài ý muốn còn là vui mừng, đầu óc của nàng đột nhiên trống không, mơ mơ hồ hồ nhìn người kia, mộng nguyên tại chỗ. (Dan: ặc, thiệt chứ mộng với mơ gì ở đây nữa tỷ)
Chính là cái nam nhân trong mộng kia, lại xuất hiện. Nàng bây giờ là đang nằm mơ sao?Nhéo nhéo khuôn mặt trứng thủy nộn, cảm giác đau đánh tới, có đau liền chứng tỏ—— nàng không phải đang nằm mơ, là cái người kia sống ở trong mộng thật có tồn tại lại còn đang nhàn nhã ngồi ở trước mặt nàng.
Nam nhân đem phản ứng nàng tất sổ ( gom hết ) nhìn ở trong mắt, không khỏi thấy buồn cười, tiện tay đem nến tâm ( Dan: ta nghĩ chắc là quẹt diêm) gạt gạt trên bàn cây, trong khoảnh khắc ánh nến sáng ngời chiếu cả gian phòng, trong khoảnh khắc cũng thấy được rõ ràng mặt mũi của nam nhân ở trong mộng nàng.
Mặt nạ màu vàng, lạnh như băng mà chói mắt, bắt mắt hiện ra ở trong tầm mắt, làm cho ấn tượng của nàng đối với hắn cực kỳ sâu sắc, cho tới trong cuộc sống phía trước cũng không kiềm hãm được mà nhớ tời, cũng ở sâu trong nội tâm của nàng chiếm cứ một địa vịkhông cách nào rung chuyển.
Mộc Thuần Thuần không nói hai lời, "Thặng thặng thặng" chạy xuống giường, tò mò tiến tới trước mặt hắn, nghiêm túc theo dõi nghiên cứu mặt của hắn, không phát hiện người hắn bởi vì nàng đột nhiên đến gần thần sắc có chút trở nên co quắp, lực chú ý đều bị nàng rộng mở ở dưới cổ áo, xương quai xanh hoàn mỹ thật sâu hấp dẫn.
Không có phát giác dưới cổ áo mình da thịt trắng nõn đều bị một nam nhân"Quang minh chính đại" nhìn lén đến, bởi vì Mộc Thuần Thuần giờ phút này lực chú ý tất cả nơi khác. ( Dan: Á, anh ứa ừa quá)
"Oa. . . . . . Rất đẹp trai nha. . . . . ." Nghiên cứu nửa ngày, đồng thời cũng cúng bái nửa ngày, nàng tự đáy lòng phát ra cảm thán, nam nhân mang mặt nạ bởi vì một câu của nàng bật thốt lên ca ngợi thì đắc chí, trong lòng thật là vui mừng, nhưng loại này vui mừng vẻn vẹn kéo dài một lát, thật chỉ là một lát, ngắn đến ngay cả động tác mặt hắn giản ra còn chưa có làm xong, lòng tự ái liền bị nửa câu sau của Mộc Thuần Thuần triệt để thật sâu đả kích, "Mặt của ngươi thật già." ( Dan: O.O Muội bắt đầu sợ tỷ rồi Thuần Thuần ạ! )
Tựa như sợ hắn hiểu lầm không hiểu ý nàng, nàng ngay sau đó lại bổ sung một câu, "Mặt của ngươi già cũng thật sự rất đẹp trai. Nơi đó mua? Có thể hay không cho ta mượn đeo đeo?"
". . . . . ." Chỉ thấy nam nhân mang mặt nạ lộ ra mày kiếm bên trái khẽ đẩu động hạ xuống, không phản bác được, không biết nên như thế nào chống đỡ, rõ ràng tình thế vẫn nắm trong tay hắn, lại bởi vì nàng mấy câu nói đột nhiên ngực 囧 phải hốt hoảng. Cho tới bây giờ chỉ có người e ngại mặt nạ lạnh như băng của hắn, thế nhưng nàng lại, rất khác thường.
"Nhưng là, buổi tối đen như mực, ngươi mang mặt nạ làm gì? Là muốn làm ta sợ sao?" Nàng tò mò hỏi.
Nếu như là nghĩ hù dọa nàng, ha ha, vậy hắn cần phải thất vọng rồi...!
Mặt nạ mặt nạ, lại mặt nạ. Nam nhân có chút phát điên, lạnh lùng hơi thở dần dần ngưng tụ đến trên mặt, được rồi, nếu nàng đối với mặt nạ hắn cảm thấy hứng thú như vậy, vậy hắn không ngại nói trước cùng nàng câu chuyện mặt nạ . Hắn thật tò mò, kể xong chuyện xưa sau, trên mặt nàng biểu tình hay không còn như thế thanh thoát cùng hưng phấn.
"Không muốn biết ta là ai sao?" Nam nhân mang mặt nạ đột nhiên nghiêng người về phía trước, lỗ mũi cao thẳng vừa đúng chống đỡ lên mũi thon của nàng, giọng nói mập mờ lại mị hoặc.
Chóp mũi chạm được mặt nạ mặt, lạnh lẽo trực đạt đáy lòng, nàng đột nhiên cả kinh, trước mắt hé mở phân nửa gương mặt tuấn tú đột nhiên phóng đại, gần đến ngay cả tiếng hít thở hắn rõ ràng có thể nghe, nhịp tim đột nhiên gia tốc, nhanh chóng lui về phía sau, kéo ra khoảng cách lẫn nhau , theo lời của hắn cà lăm hỏi, "Ngươi. . . . . . Ngươi là. . . . . . Người nào?"
Đúng nga, nàng thế nào quên hỏi cái vấn đề cơ bản nhất này?nam nhân mười năm xuất hiện trong mộng, đến tột cùng là người nào? Tại sao phải vẫn xuất hiện ở trong mộng của nàng?
" Thập Tam vương gia nước Tây Diễm—— Biện Dục!" Nam nhân trả lời vừa nhanh lại trực tiếp, còn rất là rất đắc ý, giống như trong miệng hắn cái tên này nói ra sẽ bị dọa đến người khắp thiên hạ. Một đôi tròng mắt hẹp dài thật lắng đọng nhìn nàng, lấp lánh tỏa sáng.
Thập Tam vương gia? ? Biện dục? ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...