Nói xong, xà chủ nhân bùm té quỵ xuống đất, liên tiếp dập đầu mấy cái tiếng vang. Tiếng cầu khẩn réo rắt thảm thiết.
Mọi người ồn ào, đa số đều mang ý giễu cợt.
"Vân Trung Ngọc tiêu, ta sẽ không trả." Thanh âm không lớn, lại quyết ý đã định, "Nhưng. . . . . ."
Mộc Thuần Thuần hạ mắt xuống, từ hông móc ra hai thỏi vàng, sảng khoái thả vào trong tay của xà chủ nhân, ngay cả mí mắt đều không nháy, thật giống như vàng ở trong mắt nàng như cỏ, "Cái này, coi như là làm trao đổi thôi."
Hai thỏi vàng, thấy người vây xem há to mồm, thiếu chút nữa chảy nước miếng, hâm mộ có, ghen ghét có, trong lúc nhất thời đủ loại tâm tình đều có, loại chuyện tốt như thế này cũng có thể để cho hắn đụng phải, còn đụng phải kim chủ hào phóng lại tốt bụng.
Hai thỏi vàng, đổi một cây Vân Trung Ngọc tiêu? Xà chủ nhân cũng ngây ngốc trên mặt đất, không thể tin được chuyện tốt trước mắt. Vàng nặng trĩu nắm trong tay, cảm giác cũng không thể nào chân thật.
Coi như Vân Trung Ngọc tiêu đáng tiền đi nữa, cũng không có đến mức này . Vị công tử này là thế nào? Ra tay xa xỉ như vậy, hắn rõ ràng có thể không tốn một đồng tiền mang đi cây sáo bằng ngọc đó , tại sao lại phải cho hắn nhiều bạc như vậy chứ?
Đời này còn của hắn chưa có từng nhìn thấy qua hoàng kim, thì ra là hình dáng như vậy , cảm xúc sờ lên không giống như bạc , đặc biệt hạnh phúc!
Chờ hắn phục hồi tinh thần lại, đã sớm không thấy thân ảnh của công tử trẻ tuổi. Người chung quanh cũng đã tản đi.
Trên quán trà, cũng chỉ còn dư lại một bộ áo trắng. Liên Cảnh chỉ ngây ngốc tựa vào trên lan can, nhìn lại chỗ ngồi khi nãy đã không thấy thân ảnh của nam nhân cao lớn chỉ còn lại nắm bột trắng tại chỗ ngồi của hắn khi nãy
Liên Cảnh nhíu một đôi đầu mày đẹp, trong lòng bị một nỗi băn khoăn khốn nhiễu, thật là không hiểu.
Mới vừa rồi, Mộc Thuần Thuần đến tột cùng đã lấy Vân Trung Ngọc tiêu trong lồng tre đó như thế nào?
Nhưng đáng tiếc , không thấy rõ.
******
Rốt cuộc đến ngày đại hôn, khí trời cực kỳ tốt, tăng thêm không khí đại cát của ngày hỉ.
Mộc Thế Lễ sớm một chút liền dẫn mấy nha hoàn tới đây giúp Mộc Thuần Thuần trang điểm sửa soạn , vốn là Mộc Thuần Thuần có khí chất xuất chúng, lại nhờ bàn tay khéo léo của bọn nha hoàn, nàng trở nên xinh đẹp không gì sánh nổi, như tiên nữ hạ phàm.
Gò má trắng mịn như sứ điểm lên son phấn thật mỏng lộ ra điểm đỏ thắm sáng bóng, kiều diễm như hoa. Lông mày kẻ đen như hang liễu, đôi mắt xinh đẹp lung linh mênh mông, lông mi hơi xoăn dài như cánh bướm, lúc chớp chớp đặt biệt mê người.
Một bộ hỉ bào đỏ thẫm được thợ làm hoàn mỹ vốn là cực đẹp, hôm nay mặc ở trên người tân nương so hỉ phục còn đẹp hơn gấp trăm lần, bọn nha hoàn nhìn thấy sửng sốt, không cách nào dời đi tầm mắt.
Mộc Thuần Thuần nhẹ nhàng sửa sang lại ống tay áo quá dài, im lặng thở dài, quả nhiên, muốn đẹp là phải trả giá thật lớn.
Nhìn nàng hiện tại, trên đầu chỉa vào mũ phượng nói ít cũng có chút sức nặng, trân châu bảo thạch có cái gì tốt để hâm mộ, cực khổ nhất là cái cổ đáng thương, mới vừa đeo lên một lát, cổ đã vừa mỏi vừa đau.
Vì vậy, ngồi lên kiệu hoa, trước tiên nàng liền đem mũ phượng dầy cộm nặng nề này tháo xuống, lắc lắc cổ, hơi chậm rãi có chút đau nhức.
Bên tai thanh âm khua chiêng gõ trống vang lên không dứt, đám người xen lẫn hai bên đường cái xem náo nhiệt, tóm lại chỉ hai chữ có thể hình dung loại trường hợp này: Náo nhiệt.
Xuyên thấu qua màn kiệu, loáng thoáng có thể nhìn thấy chính xác vị hôn phu lần hai Cát Lãng Tiểu Vương Gia mặc hỉ phục cởi bạch mã đi tuốt ở đàng trước, không thấy được diện mạo hắn, bởi vì chỉ thấy được sau ót của hắn. Từ phía sau nhìn, dường như cái đầu không cao lắm, vóc người không phải rất béo, nhưng cũng không gầy.
Xem ra, hắn giống như tâm tình rất là vui vẻ, một đường đi càng không ngừng hướng người của hai bên đường phất tay gật đầu, Mộc Thuần Thuần cũng có chút ngoài ý muốn, hắn rõ ràng đã cưới qua thê nạp qua thiếp, hôm nay nạp một khí phụ làm thiếp, lại vui vẻ thế sao?
Đội ngũ rước dâu kiệu hoa cũng không đi về phía cửa trước Thụy Vương phủ, mà là hướng cửa sau đi tới phủ đệ Cát Lãng Tiểu Vương Gia ở Đô thành .
Bởi vì là cưới vợ bé, cho nên nghi thức đại hôn sẽ đơn giản, cũng không thể trực tiếp đưa về Thụy vương phủ, mà là đem tân hôn phòng đã thiết lập tại nơi khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...