Hà Tần Hợp Lý

Buồi tối, Tần Lý và Hà Đường cùng nhau ăn cơm.

Hà Đường giúp anh lột tôm, cô cẩn thận bốc sạch vỏ sau đó nhúng vào nước chấm rồi mới đưa cho anh.

“Cám ơn.” Tần Lý nhận lấy, anh ngẩn đầu nhìn cô một chút, nói: “Đường Đường, em buồn à?”

Hà Đường vội vàng lắc đầu: “Không có.”

Tần Lý gắp thức ăn cho Hà Đường, giọng nghiêm túc: “Hôm nay A Miễn có nói với anh, nó phát hiện trong tập văn kiện có chữ ký của em có rủi ro rất lớn.”

Hà Đường không lên tiếng.

“Đường Đường.” Tần Lý bình tĩnh nói,” Nếu như đi làm không được vui thì em không cần phải ép bản thân mình quá, nên thả lỏng một chút hay là em học lái xe hay du lịch trước đi hoặc có thể học bổ túc để nâng cao chuyên môn cũng được.”

Hà Đường vội vàng trả lời: ” Em đâu có không vui.”

“Vậy sao.” Nghe cô trả lời quả quyết như vậy Tần Lý cũng không nói thêm nữa, anh lấy chén giúp Hà Đường múc nửa chén canh rồi đặt trước mặt cô.

Ban đêm, sau khi trải qua kích tình triền miên, Hà Đường ôm Tần Lý, hai người vùi mình trong chăn cùng nhau thở dốc. Trán Hà Đường dán trên vai phải Tần Lý, anh đưa tay vuốt ve gò má cô, nói: “Đường Đường, thật ra anh vẫn luôn đợi em nói ra.”

Hà Đường không hiểu: “Hửm? Nói gì?”

“Chờ em nói cho anh biết em đi làm luôn cảm thấy buồn chán, nói em luôn bị các đồng nghiệp xa lánh.” Trong bóng tối, Tần Lý nghiêng đầu chăm chú nhìn vào mặt Hà Đường,” Anh vẫn luôn đợi, nhưng cho tới bây giờ em vẫn không chịu nói với anh, mỗi lần anh hỏi tới em đều nói đồng nghiệp đối xử với em rất tốt.”

Tuy trong lòng Hà Đường có chút ảo não nhưng giọng nói vẫn cứng rắn: “Là ai nói với anh.”


Tần Lý lắc đầu cười, nói: ” Đâu cần phải có người nói. Đường Đường, ngày nào anh cũng ở cùng em, chẳng lẽ không thể nhìn ra em không vui?Vấn đề này anh đã sớm nghĩ đến nhưng vẫn chưa thể tìm ra cách giải quyết, nếu bây giờ cho em làm thư ký của anh, em vẫn sẽ bị người ta chỉ trích.”

“…” Hà Đường đỏ mặt, xấu hổ không nói nên lời.

Tần Lý siết chặt tay trái ôm Hà Đường vào trong ngực, anh hôn nhẹ lên trán cô giọng nói vô cùng dịu dàng: “Đường Đường, xin lỗi em, anh để em phải chịu nhiều ủy khuất rồi.”

Hà Đường ngẩn đầu nhìn anh, Tần Lý cũng nhìn lại cô, anh cười cười, nói: “Mới vừa qua năm mới công ty tương đối bận rộn, gần đây anh không có nhiều thời gian ở cùng em, làm em buồn, chờ khí trời ấm áp lên một chút anh dẫn em ra ngoài chơi, được không?”

Hà Đường không trả lời.

Tần Lý véo véo lỗ mũi cô, giọng cưng chìu hỏi: ” Được không nào? À, em muốn đi nơi nào anh đều đưa em đi!”

“Em không có buồn.” Hà Đường lẩm bẩm nói: ” A Lý, chuyện đó….anh có thể đừng cho em làm phó quản lý nữa được không? Em còn trẻ kinh nghiệm không đủ, có rất nhiều thứ không hiểu, ngồi trên cái ghế này thật sự không phù hợp. Hơn nữa em nghe nói, vị trí phó quản lý này vốn đã chọn được người khác.”

“Vậy em muốm làm ở vị trí nào?” Tần Lý hỏi,” Bắt đầu từ vị trí nhân viên thực tập?”

Hà Đường gật đầu: “Vậy cũng tốt, thật ra em muốn học hỏi thêm nhiều thứ, hoặc qua bộ phận dự toán cũng được, đó mới chính là chuyên nghành em theo học.”

Tần Lý cười, anh lắc đầu nói: “Anh điều em đến bộ phận đấu thầu đều có dụng ý cả, năm nay chỉ tiêu của công ty đặt ra rất cao, lượng công việc ở bộ phận đấu thầu rất nhiều, anh muốn có một người của mình ở đó trông chừng. Hơn nữa, giữa năm nay có một dự án anh và A Miễn phải đích thân ra mặt, đến lúc đó mọi sổ sách tài liệu điều phải hết sức kĩ càng, anh muốn em và Lưu Cách phối hợp cùng nhau làm.”

Hà Đường giật mình, hỏi: “Là dự án gì vậy?”

“Công trình trung học Thành Nam.” Ánh mắt đen như mực của Tần Lý lóe sáng trong bóng tối,”Chắc em cũng từng nghe Vương Vũ Lâm nói qua, anh ta và Tôn Kiến Quân cũng rất thèm khối thịt béo này.”


Hà Đường: “…”

Đây là lần đầu tiên Hà Đường nghe được bốn chữ “trung học Thành Nam” từ miệng Tần Lý. Đối với hạng mục mà Vương Vũ Lâm từng nói nhất định phải giành được này, Hà Đường mặc dù có nghĩ tới Trung Cần nhất định cũng có hứng thú, nhưng cho đến khi Hà Đường nghe được Tần Lý chính miệng nói cho cô nghe kế hoạch của anh thì cô biết, trận chiến lần này chưa nghe phát súng nào cũng đã biết được kết quả.

********

Tần Lý không đồng ý thỉnh cầu của Hà Đường, anh vẫn để cô làm việc ở vị trí phó quản Lý, có điều anh tìm Lưu Cách nói chuyện một lần, yêu cầu Lưu Cách hướng dẫn cho Hà Đường nhiều một chút cũng giao thêm việc để cô làm.

Lưu Cách hiểu ý Tần Lý, anh ta không để Hà Đường ký tên nữa, anh đưa ra những gói thầu hoặc văn kiện đấu thầu còn có bản vẽ xây dựng đều đưa cho Hà Đường xem để cô tập quen dần với công việc ở Trung Cần.

Các đồng nghiệp vẫn lạnh nhạt với cô như cũ, nhưng Hà Đường không quan tâm bởi vì cô còn rất nhiều việc để làm.

********

Tới tháng năm công ty đã bắt đầu gọi thầu cho công trình trung học Thành Nam, Tần Lý cùng Tần Miễn đều bận tối mắt tối mũi.

Quản lý bộ phận tiêu thụ của Trung Cần là Đồ Bảo Lương, một phụ nữ tuổi ngoài ba mươi dung mạo vô cùng xinh đẹp, nhìn cô không giống một nhân viên nghiệp vụ, vóc người xinh xắn lanh lợi, nụ cười đặc biệt rạng rỡ, phong cách ăn mặc dịu dàng hài hòa làm cho người ta có cảm giác cô giống như một hiền thê lương mẫu.

Một người như vậy sau khi tốt nghiệp đại học thì làm cánh tay phải cho Tần Lý, cô được coi là một trong những người đứng đầu của Trung Cần, tuy mấy năm gần đây cô bận kết hôn sinh con nhưng vẫn đều đặn mang lại cho Trung Cần những gói thầu có giá trị cực lớn, đến Tần Lý cũng phải kính nể gọi cô một tiếng chị Đồ.

Đồ Bảo Lương một khi “xuất chiêu” thì kỹ xảo gần như là hoàn mỹ, có thể do trời sinh cô là một người gần người người thích, còn là đặc biệt thích. Chỉ cần gặp mặt vài lần cô có thể thăm dò được tính tình và thói quen của đối phương, từ từ hiểu rõ đối phương yêu ghét điều gì. Cô có trí nhớ rất tốt, gặp một lần là có thể nhớ được tên và mặt mũi đối phương như thế nào, gặp qua vài lần phụ nữ thì xem cô là khuê mật đàn ông thì xem cô là hồng nhan tri kỷ lợi hại nhất chính là cô không cùng đàn ông có bất cứ quan hệ mập mờ nào, nói tóm lại, cô là người trời sinh làm kế toán bộ phận tiêu thụ.

Sau vài lần gặp gỡ Kiều Thắng Vinh, Tần Miễn giới thiệu Đồ Bảo Lương cho ông ta, từ đó về sau việc liên lạc giữa công ty và cục giáo dục của thành phố D đều giao cho Đồ Bảo Lương.


Đồ Bảo Lương thỉnh thoảng cũng sẽ đến cục giáo dục để tạo dựng mối quan hệ, qua lại vài lần cô làm quen được mọi người ở mấy phòng làm việc, nhất là khoa phụ trách kêu gọi đầu tư phát triển kế hoạch xây dựng, từ trưởng khoa đến nhân viên, cô quen không sót một ai.

Tết vừa rồi, Đồ Bảo Lương muốn đẩy mạnh mối quan hệ nên đã mời trưởng khoa Lưu Phúc Dũng đi uống trà, tặng cho ông ta phiếu mua sắm, trưởng khoa Lưu ban đầu còn từ chối cuối cùng vẫn nhận lấy.

Ngược lại đối với Kiều Thắng Vinh, Đồ Bảo Lương không tặng thứ gì cả. Đường đường là phó cục, ai lại nhận chút quà mọn này.

Hà Đường có gặp Đồ Bảo Lương mấy lần nhưng hai người không có nói chuyện. Đầu tháng tư, Tần Lý kêu Hà Đường, Tần Miễn và Đồ Bảo Lương đến Phàm Huân Nhiên ăn tối, xem như để Hà Đường và Đồ Bảo Lương chính thức gặp nhau.

“Chị Đồ, Hà Đường là vợ em, bọn em đã đăng kí kết hôn.” Tần Lý cười nói,” Đường Đường, chị Đồ chiếu cố anh gần tám năm nay, thời điểm chị ấy vào Trung Cần anh chỉ là tiểu tử miệng còn hôi sữa, lúc đó Trung Cần cũng không được như bây giờ, giống như một đội công nhân xây dựng vậy.”

Hà Đường mỉm cười nói: ” Chào chị Đồ, sau này nhờ chị dạy bảo.”

Đồ Bảo Lương nghe xong lập tức cười thành tiếng, cô nhìn Tần Lý nói: “A Lý, chúc mừng, cậu rất có mắt nhìn.”

“A! Nghe chị nói vậy em càng yên tâm.” Tần Lý cười haha, nhìn Hà Đường nói,” Đường Đường em biết không, mắt nhìn người của chị Đồ rất tốt, là “hỏa nhãn kim tinh” (*) đấy.”

(*) A Lý đang khen ĐBL có đôi mắt nhìn thấu tâm can giống với Tề Thiên Đại Thánh ^v^

Đồ Bảo Lương lắc đầu:”Đừng có nịnh chị. Về ánh mắt nhìn người nếu so với cậu thì chị chỉ là múa rìu qua mắt thợ.”

Tần Lý nhướng mày: “Sao vậy được. Chị ăn nhiều hơn em tận mấy năm cơm mà.”

Sau khi đùa giỡn cùng Đồ Bảo Lương, Tần Lý nói: “Chị Đồ, hôm nay gọi chị và A Miễn đến đây là muốn bàn bạc về tình hình hiện tại, còn phải phân công thật tốt.Dự án trung học Thành Nam này nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, trước mắt chúng ta nắm chắc sáu phần, phía công ty đại diện tổ chức đấu thầu căn bản đã được giải quyết, chỉ cần nắm được Kiều Thắng Vinh và Lưu Phúc Dũng trong tay, thì những điều khoản trong văn kiện đấu thầu đều do chúng ta định đoạt, chỉ có điều làm sao để ngăn Phú Dương ở ngưỡng ghi danh mới là vấn đề. Em đã liên lạc với những nhà thầu khác, hiện giờ đã có một số đồng ý hợp tác cùng chúng ta. Tuy vẫn còn hai ba khối thịt béo khác muốn ăn nhưng mà dự án lần này em nhất định sẽ theo đến cùng. Hiện tại quan trọng nhất chính là phía cục trưởng, cần A Miễn và chị Đồ hai người cùng cố gắng.”

Tần Miễn và Đồ Bảo Lương gật đầu, Đồ Bảo Lương suy nghĩ một lát, nói: ” A Lý, về phần Kiều Thắng Vinh, con người này thoạt nhìn có vẻ rất dễ kết giao, nhưng thực chất ông ta có chút cứng mềm không ăn.”

“Thế nào?” Tần Lý cau mày nói.

“Chị cảm thấy ông ta là loại người tuy muốn nhưng lại không dám nhận bừa tiền của người khác.” Đồ Bảo Lương nói,” Chị đã điều tra lý lịch của ông ta, trình độ kiến thức thì khỏi bàn cãi có điều năm xưa ông ta cùng đồng nghiệp nảy sinh tư tình, bị cấp trên giáng chức còn tình nhân của ông ta cũng bị điều đi nơi khác. Kiều Thắng Vinh bỏ ra mười năm để leo lên cái ghế phó cục, được xem là một nhân tài không công việc giảng dạy,ông ta hình như cũng không có tiền sử tham ô, trước mắt xếp vào loại tặc tâm không tặc đảm.”


“Vậy sao?” Ngón tay Tần Lý gõ gõ xuống mặt bàn,” vậy còn cục trưởng Trương?”

“Cục trưởng Trương thì hoàn toàn ngược lại, có điều những kẻ thế này rất dễ bị phản bội lại chúng ta.” Đồ Bảo Lương nhấp một ngụm trà,” Tháng sau sẽ có buổi đấu thầu bản thiết kế, đơn vị trúng thầu vốn đã điều động nội bộ, chính là viện nghiên cứu-thiết kế kiến trúc của thành phố D, bản thiết kế đang trong giai đoạn hoàn tất rốt cục lại xảy ra vấn đề. Trước đó bọn họ đã từng liên lạc với cục trưởng Trương, ông ta gây khó dễ để không ai muốn bản thiết kế đó, căn bản là một kẻ độc tài.”

Tần Lý gật đầu một cái, hỏi: “Vậy còn Kiều Thắng Vinh, chị Đồ có sáng kiến gì không?”

Đồ Bảo Lương lưu chuyển tầm mắt cười một tiếng, đột nhiên nhìn về phía Tần Miễn, nói: “Chị còn có thể có sáng kiến gì chứ, không phải tiểu Tần đổng và thiên kim của cục phó Kiều đang nói chuyện yêu đương sao? Lưới đã tung rồi, nếu tiểu Tần đổng còn không bắt được cha vợ tương lai thì thật là thiên lý bất dung a, giải quyết Lưu Phúc Dũng một mình chị là đủ.”

Sắc mặt Tần Miễn”chợt” thay đổi tức thì, Tần Lý nghe vậy liền bật cười to, nói: “Điều này cũng đúng, A Miễn em cần phải cố gắng hơn nữa!”

Hà Đường ngồi bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện phiếm, cô không có tham gia, điều khiến cô để tâm chính là ba chữ Lưu Phúc Dũng từ miệng Đồ Bảo Lương. Hà Đường từng cùng Vương Vũ Lâm đi ăn cơm với cục trưởng Lưu, ông ta cũng đã nhận lễ của Vương Vũ Lâm.

Hà Đường cúi đầu dùng đũa khuấy khuấy thức ăn của mình, âm thanh ba người bên cạnh phảng phất ngày càng xa, cô bắt đầu lạc vào những suy nghĩ trong đầu, đột nhiên Tân Miễn nói: ” A Lý, anh sao vậy?”

Giọng điệu của anh có chút lo lắng, nghiêm túc, Hà Đường phục hồi tinh thần cô nghiêng đầu nhìn Tần Lý, chỉ thấy anh cúi đầu tay trái xoay xoay thái dương.

“A Lý?” Cô lo lắng nhích lại cạnh anh, hỏi.

Tần Lý xoa xoa huyệt thái dương lát sau ngẩn đầu lên, ánh mắt có chút nghi ngờ: “Hả?”

“….” Hà Đường không hiểu từ “Hả” của anh là có ý gì, cô nghiêng đầu nhìn Tần Miễn bắt gặp ánh mắt Tần Miễn vô cùng lạnh lẽo tối tấm.

Đồ Bảo Lương không hiểu chuyện gì liền hỏi: “Sao vậy? A Lý em vừa rồi suy nghĩ cái gì thế, nói phân nửa đột nhiên không lên tiếng.”

Tần Lý nhìn bọn họ, ánh mắt từ Đồ Bảo Lương chuyển tới Tần Miễn cuối cùng ngừng lại trên mặt Hà Đường. Hà Đường có chút đề phòng nhìn anh, ánh mắt mở lớn. Trải qua hồi lâu, Tần Lý đột nhiên nở nụ cười, vẻ mặt anh dịu dàng, cười vô cùng thoải mái

Anh nói: “Đường Đường anh không sao, đừng lo lắng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận