Hà Mộ Sanh Tiêu Bảo Bối

“Người mẹ thân yêu trẻ trung xinh đẹp của con, có thể
cho con mấy đồng tiền dư không?” Bảo Bối chạy vào phòng ngủ của Vy Vy và Nại
Hà, “Tiền của con, vài ngày trước mua di động rồi!”

“Có lợi gì không?” Vy Vy buồn bực, đứa con này, rất ít
khi chủ động xin tiền cha mẹ.

Bảo Bối hưng phấn: “Chiều con muốn đi gặp bạn trên
mạng.”

“Thật à? Trai hay gái?” Vy Vy sáng mắt!

“Con gái mà, nếu cô ấy không phải gay hay là gạt mẹ,
thì chắc là cùng loại!”

Vy Vy trầm tư, tiện đà mở miệng: “Con gái à, mẹ phát
hiện con mặt quần áo quá ít, cho nên mẹ quyết định, cũng đi mua quần áo với
con, ra ngoài không thể đánh mất mặt mũi Tiêu gia được!”

Cũng không quản Bảo Bối có đồng ý hay không, cuồng
nhân mặc cả Vy Vy kéo siêu nhân trả giá Tiêu Bảo Bối đi thẳng lên
đường!

[ Đoạn mua quần áo khỏi viết nha ]

Đi đến chợ vương phủ, vòng vào một cửa hàng cũ, hai mẹ
con liền bắt đầu hành trình mua đồ, chọn lựa nhiều lần, Vy Vy chọn giúp Bảo Bối
chiếc áo phông với thắt lưng xanh nhạt, ở dưới là một chiếc váy trắng có nếp
uốn đến gối cân xứng, một đôi giày phấn trắng, tôn lên dáng người Bảo Bối, xa

nhìn trong sáng, gần xem quyến rũ, vào trong mắt người khác, có thể nhìn hương
vị khác thường. Đây là theo như lời Nhị Hỉ “Vẻ đẹp hành xác”.

Vy Vy nhìn con gái xinh đẹp động lòng người, so với
mình năm đó còn hơn ba phần, không khỏi tự hào [ gen của mình và đại thần thật
không tệ , tùy tiện sinh đứa con, đều xinh như thế ] tự đắc ing!

Bảo Bối đang muốn phí nước miếng ép giá, lúc này nhân
viên cửa hàng đi ra, nhìn nhìn Vy Vy, “Là cô, tốt lắm tốt lắm, tôi nhất định
cho cô giá bán sỉ! Công lực ép giá của cô, tôi lĩnh giáo nhiều rồi!”

Vy Vy ngược lại cho là vinh quang: “Cô còn chưa lĩnh
giáo qua chiêu của con gái tôi đâu, con bé là trò giỏi hơn thầy đấy!”

Nhân viên cửa hàng hơi sợ, nhìn Bảo Bối, xác định Vy
Vy không phải nói chuyện giật gân, lòng còn sợ hãi nói: “Quên đi, ấn bán sỉ
giảm còn 90% cho cô, tổng cộng 280.”

Bảo Bối mở miệng: “Mẹ cháu không phải khách quen sao?
Cửa hàng cô đối với khách quen thế à? Đến cửa hàng khác, khách vip đều được
giảm một nửa , hơn nữa, cô nhìn chất vải này......”

“Vải này tốt lắm mà, là loại tốt nhất ở chợ đấy, rất
nhiều quần áo đều dùng loại này.” Nhân viên cửa hàng vội vàng giải
thích.

“Rất nhiều quần áo đều dùng cho nên còn kém đấy, cô
chưa từng nghe nói ‘Vật cực tất phản’ (1) sao? Nhìn nhìn lại kiểu dáng này?”

(1) sự vật phát triển
đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại

Nhân viên cửa hàng nơm nớp lo sợ trả lời “Kiểu dáng
tuyệt đối là độc nhất vô nhị!”

“Nguyên nhân vì độc nhất vô nhị, cho nên không đủ đại
chúng hoá, người khác ngay cả xem cũng không thèm, làm sao có thể thưởng thức
quần áo này đây? Các cô gọi đây là gì, lừa gạt khách hàng à” Bảo Bối hót như
khướu.

Nhân viên cửa hàng rơi lệ......“Đừng nó nữa, coi như
tôi bán cho các người 250 được không??”

“250 vẫn khó nghe. Làm cái may mắn ,200 thế nào?” Bảo
Bối ép người chết không đền mạng.

“Được, bán cho cô” Nhân viên cửa hàng cắn răng một
cái, bất cứ giá nào ..

Vì thế chiến tích ép giá bất bại của Vy Vy và Bảo Bối
thêm mùa thu hoạch về nhà.


5 giờ . Bảo Bối chuẩn bị
ra ngoài

Vy Vy dặn: “Chẳng may đối phương là gay, trước tiên gọi
điện thoại về nhà! Mẹ sẽ dẫn bộ đội tinh anh đến chém.”

Tiêu Bảo Bối lại nhìn giờ, tựa hồ còn đang chờ gì đó.

Lúc này, truyền đến tiếng mở cửa, hai mắt Bảo Bối tỏa
sáng, vọt tới cửa, vừa thấy người vào là Tiêu Nại, ánh mắt sáng ngời nháy mắt
ảm đạm xuống, vô lực hỏi: “Ba à, anh đâu?”

Tiêu Nại liếc Bảo Bối một cái: “Nó đang lập trình, tối
nay mới về!”

“Sao lại thế!” Bảo Bối sụp đổ, vậy kế hoạch vĩ đại
nàng giả vờ gần gũi với ông anh trước mặt chị dâu Duyệt Nhi, khiến Duyệt Nhi
ghen, khiến tình yêu thuận buồm xuôi gió của ông anh suy sụp không phải là đi
toi toàn tập à? Đừng mà!! Bảo Bối rơi lệ......

“Tìm anh con là có âm mưu gì?” Đại thần nhìn con gái
khác thường của mình, lên tiếng hỏi..

“Không có việc gì cả.. Ba, con muốn đi gặp bạn trên
mạng, đi trước, anh về thì bảo anh gọi cho con, ra ngoài mà cả điện thoại cũng
không mang.....”

Đại thần chau mày “Bạn trên mạng? Ở đâu?”

Bảo Bối trợn tròn mắt: “Ở cửa hàng Giang Li, rất an
toàn.. Đối phương là nữ, hệ số bị tấn công của con gái ba không cao đâu.” Buồn
bực đè buồn bực, kế hoạch không thực hiện được ...

Đại thần hơi suy nghĩ một chút: “Vậy con chờ lát nữa,
chúng ta cũng đi ăn cơm chiều, sẽ không làm phiền con!” Quay đầu: “Vy Vy, thay

quần áo, chúng ta đi ra ngoài ăn, để lại chữ cho Vũ Tiếu, gọi nó
đến..”(Vô.10....Ảnh.....Các....https://qttp.wordpress.com/)

Hơi ngẩn ra, mang theo vui sướng gặp bạn trên mạng
[bạn trên mạng của con gái], cùng hưng phấn ăn canh cá, vội thay quần áo, chuẩn
bị sắp xếp...

Bảo Bối choáng váng; “Ba à, con nào phải trẻ con, cùng
đi ăn cơm cùng mua quần áo, đụng phải sắc lang cũng sẽ kêu cứu mạng mà, vài năm
nữa còn phải sinh con, đừng lo lắng cho con, tuy rằng con rất cảm động...” Nhào
vào trong lòng đại thần, làm nũng...

Tiêu Nại trầm mặc một hồi, nói: “Bảo Bối, chú Ngu Công
và Hầu Tử Tửu hẹn chúng ta ăn cơm, con đến chỗ con, chúng ta đi ăn chỗ chúng
ta..” Đẩy ra, xoay người, mở cửa.“Vy Vy, đi thôi!”

Tiêu Bảo Bối hóa đá...... Rất lâu sau, Vy Vy đến lay
cô, cô mới yếu ớt nói một câu: “Mẹ. Không phải con được thừa kế tai họa trêu
hoa ghẹo nguyệt của mẹ hồi trẻ chứ......”

Vy Vy cốc mạnh cô một cái: “Tuy vệ tinh của mẹ không
ít, nhưng ba con là mối tình đầu, cũng là mãi mãi của mẹ!”

“Đúng như anh nói, mẹ bị giết trong chớp mắt...”

Ba ngồi trên xe không động đậy, Bảo Bối liếc ba mẹ
mình, trong lòng có chủ ý, sao lại biến bữa cơm của riêng mình, đơn giản biến
thành “Con dâu gặp cha mẹ chồng”? Đầu óc bắt đầu vận động rất nhanh...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận