Chương 10: Sảng khoái quá!
Thứ hai, lúc Phiêu Tuyết đi học thì có bắt gặp Vu Bán San.
Hơn nữa, ánh mắt của anh ta rất kì cục, làm cô còn tưởng mình có mặc phải cái gì lố bịch không.
Thực ra, chỉ là Vu Bán San gây lỗi với Phiêu Tuyết thôi.
Vậy nên khi bắt gặp cô lần thứ hai liền chạy, sợ cô nổi giận, đem đi làm thịt.
Đội Ngũ Cố Định
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ngu Công, hôm nay anh làm sao thế? Sao cứ nhìn thấy em là trốn mất tiêu vậy?
[ Ngu Công leo núi ]: Đâu có đâu có, anh làm gì dám chứ Tam Tẩu, chỉ là hôm nay có chuyện.
[ Hầu Tử Tửu ]: Còn có thể là chuyện gì chứ?
[ Mô-za-a ]: Chỉ là làm chuyện trái với lương tâm nên bứt rứt thôi.
[ Ngu Công leo núi ]: Nói thế nào đây, cái gì mà chuyện trái với lương tâm!? Cái đó gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
[ Hầu Tử Tửu ]: Cậu mà là quân tử? Làm người hầu thì còn tạm chấp nhận.
[ Mô-za-a ]: Đúng vậy, làm người hầu thì may ra.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Được rồi được rồi, các anh đừng nghịch nữa.
Phiêu Tuyết, hai ngày nay sao em không login vậy?
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: À, hai ngày nay em cảm thấy không khỏe nên không login.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Không khỏe!? Em có sao không? Chị tới thăm em được không?
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Không cần, Phiêu Tuyết bây giờ rất tốt.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đại Thần, làm sao anh biết em ấy không sao?
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Hôm qua Nại Hà có tới thăm em.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Thì ra là vậy, chị còn tưởng hai người sống cùng nhau đấy.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ha ha, làm sao có thể!
Tư Mật
[ Mô-za-a ]: Tam Tẩu, anh cho em biết tin này, Ngu Công và chị em, Lô Vỹ Vy Vy đã kết hiệp lữ với nhau rồi.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ồ, vậy thì có sao đâu? Nếu so Ngu Công với Chân Thủy Vô Hương thì cũng đâu có tệ.
[ Mô-za-a ]: Không phải đâu Tam Tẩu.
Trước đó Ngu Công đã nói là đợi làm quen với Lô Vỹ Vy Vy xong sẽ hẹn ra gặp mặt rồi học theo gương Lão Tam.
Ý của Ngu Công là muốn theo đuổi chị em, Bối Vy Vy đó!
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Cái gì!? Thảo nào em thấy Ngu Công hôm nay là lạ, ra là anh ấy muốn theo đuổi chị em.
Đừng hòng! Muốn quen với chị em thì phải qua ải em trước đã, mà thôi, em đi tìm anh ấy.
Tư Mật
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ngu Công, anh dám theo đuổi chị em mà không nói cho em biết! Hơn nữa, còn giấu em chuyện kết hiệp lữ với chị ấy Anh nói xem, ý anh muốn gì?
[ Ngu Công leo núi ]: Không có mà Tam Tẩu, đúng là anh muốn theo đuổi Vy Vy nhưng mà là đàng hoàng theo đuổi.
Chứ không giống như tên Chân Thủy Vô Hương không biết xấu hổ kia!
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Không được! Anh vẫn chưa có sự đồng ý của em, em không cho phép.
[ Ngu Công leo núi ]: Đừng mà Tam Tẩu, em đừng đối xử với anh như vậy chứ.
Tam Tẩu à, em hãy bỏ qua cho anh đi.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Em không cho phép, trừ phi anh nói tới mức em phải đồng ý thì thôi.
Dứt lời, Phiêu Tuyết liền logout, tắt máy tính đi đến căn tin ăn cơm.
Cô tới căn tin, lấy một bát đại tràng rồi tìm chỗ ngồi ăn.
Lát sau, Phiêu Tuyết cảm thấy hình như chỗ đối diện có người ngồi.
Ngẩng đầu lên thì thấy Vu Bán San, đặt đũa xuống, định đấm anh một phát nhưng bị anh đỡ được.
Vu Bán San nắm lấy tay cô, xin xỏ: "Tam Tẩu, em cho anh qua ải đi.
Chỉ cần em đồng ý thì anh sẽ mời em ăn bánh que một tháng, thêm một tháng khô bò, khoai tây chiên rồi cả bánh Bugles một tháng nữa, được không?"
Phiêu Tuyết rút tay ra, suy nghĩ một chút: "Không được, em vẫn không đồng ý."
Vu Bán San duỗi hai ngón tay ra, nói với cô: "Thêm một tháng trà sữa khoai môn với bánh Burrito nữa, như thế nào?"
Nghe thế Phiêu Tuyết mới chịu gật đầu: "Vậy thì còn tạm được."
Vu Bán San vừa xót tiền vừa cố gắng nịnh bợ cô thêm vài câu.
Ký túc xá nam
"Lão Tam, cậu mau quản vợ lại đi, thật là quá đáng! Ba tháng tiền tiêu vặt của tôi cứ thế mà ra đi không còn lại chút gì!" Vu Bán San tức giận lên án Tiêu Nại.
Anh cũng không thèm nhìn Vu Bán San: "Ai bảo cậu muốn theo đuổi Bối Vy Vy mà không nói với Phiêu Tuyết, do cậu tự tìm."
Vu Bán San ra vẻ bị trách oan mà kêu gào: "Là cậu nói tôi chưa cần báo cho Tam Tẩu biết, sao giờ trách ngược lại tôi? Lão Tam ơi Lão Tam, cậu không thể hiện tình anh em chút nào!"
"Tôi vừa nói vậy, cậu liền nghe theo." Tiêu Nại nhếch môi nói.
Vu Bán San bị anh nói đến không ra lời, tức đến mức chỉ có thể trố mắt nhìn anh.
"Chị có rảnh không? Em rủ chị ra ngoài ăn cơm."
"Được thôi, đi đâu ăn đây?"
"Qua bên quán mới mở ở cạnh trường đi! Em từng ăn một lần rồi, đồ ăn rất ngon." Phiêu Tuyết cầm di động nói chuyện với Vy Vy ở đầu dây bên kia.
"Cũng được, hôm nay chị sẽ bốc lột ví tiền em thiệt nhiều, bây giờ độ giàu của em có thể so với Hiểu Linh rồi." Vy Vy trêu ghẹo em gái.
"Làm gì có, em đây cũng phải làm thêm việc mới kiếm được tiền chứ bộ! Sao mà dám so với chị Hiểu Linh?"
"Hừ hừ hừ, không so không được.
Vậy ngược lại hôm nay chị phải ăn của em hết một đống tiền mới thấy thoải mái." Vy Vy hung tợn đe dọa Phiêu Tuyết.
"Không thành vấn đề, dù gì bây giờ em cũng giàu hơn chị mà." Nghĩ thêm: Nếu không đủ thì còn có thể hỏi mượn Đại Thần mà...
"Chị hỏi thêm chị Nhị Hỷ đi, em nhớ là chị ấy rất thích ăn đó." Phiêu Tuyết nghĩ ngợi một chút rồi nói với Vy Vy.
Vy Vy liếc nhìn Nhị Hỷ một cái rồi trả lời: "Đợi chị hỏi Nhị Hỷ đã, xem cậu ấy có muốn đi không."
Nói xong cô liền buông ống nghe xuống hỏi Nhị Hỷ: "Nhị Hỷ, hôm nay cậu có rảnh không? Phiêu Tuyết mời mình ăn cơm, cậu muốn đi cùng không?"
"Là ai? Phiêu Tuyết hả? Mình đi!" Nhị Hỷ kích động bật dậy nói lớn.
Vy Vy gật đầu một cái: "Được rồi, để mình nói Phiêu Tuyết."
Cô cầm lấy ống nghe: "Phiêu Tuyết, tối nay Nhị Hỷ sẽ đi với chị."
"OK, em đã biết! Vậy em cúp máy đây, lát nữa còn có lớp, bye chị."
"Ừm, bye bye!" Nói xong, Vy Vy cúp máy.
Lớp thưởng thức và đánh giá Âm Nhạc
"Đại Thần, tối nay em không thể về nhà ăn cơm với anh được rồi.
Em có hẹn với chị và chị Nhị Hỷ đi ăn tối."
"Được, hôm nay anh cũng có hẹn với bọn Ngu Công.
Đúng rồi, có phải hôm nay em ăn hết của cậu ta một khoản tiền không nhỏ không? Ngu Công kêu than với anh đấy."
"Đúng vậy, ai bảo anh ấy muốn theo đuổi chị em mà không nói em biết.
Chuyện này là do Mỹ Nhân sư huynh nói em biết đấy, sao vậy? Anh không nỡ à?" Phiêu Tuyết kiêu ngạo liếc nhìn Tiêu Nại.
Anh cưng chiều xoa xoa đầu Phiêu Tuyết: "Em muốn xử cậu ta sao cũng được, chỉ cần đưa lại để anh tiết kiệm tiền thôi.
Anh có gì mà không nỡ chứ?"
Cũng may chỗ hai người ngồi là hàng cuối, còn là trong góc nữa nên không ai để ý.
Chứ nếu mấy người khác nhìn thấy, bảo đảm cằm sẽ rơi xuống đất hết.
-o0o-
(•Sam•): cái câu "Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu." có nghĩa là người con gái xinh đẹp, thướt tha, dịu dàng, nết na, đức hạnh, thì người con trai bậc quân tử luôn mong muốn tìm kiếm để sánh đôi, lấy làm vợ.
Ở đây nghĩa là Ngu Công muốn theo đuổi Vy Vy đó! ^^
Mà tui bỗng cảm thấy lo lắng cho tương lai mù mịt của Ngu Công sư huynh quá ||•﹏•
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...