Hệ thống cũng bị cậu làm cho tức chết rồi: "Nhân loại đều là giống loài vừa ích kỉ vừa tham lam, chỉ có hận vĩnh viễn, lại không có biết ơn lâu dài!
Nếu cậu giúp hắn đào tẩu, cảm xúc tuyệt vọng của người bị hại không chỉ đủ cho cậu hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể có giá trị cảm xúc dư thừa để dùng!
Rút thăm trúng thưởng, đổi thuộc tính thân thể, học tập kỹ năng không thơm sao?
Tôi đã trói định nhiều kí chủ như vậy, đều thành đại gian đại ác! Không ai đi làm việc tốt cả!"
Bạch Tư Kiều bình tĩnh nghe nó bực bội mắng mỏ, nghiêm trang nói: "Cho nên ngươi tìm nhiều ký chủ như vậy đều treo, ca, loại hình kia bây giờ không thể thực hiện được, chúng ta hiện tại là xã hội pháp chế, chúng ta cần chính là tràn ngập năng lượng chính nghĩa."
Hệ thống táo bạo hỏi: "Ta là hệ thống tà thần! Cậu lại đi kêu ta tìm thật nhiều năng lượng chính nghĩa?"
Bạch Tư Kiều thong thả ung dung khuyên nó bình tĩnh: "Ca, tuy rằng bắt một cái hệ thống đi làm việc tốt khó khăn tựa như không cho chó đi ăn cứt, thế nhưng chúng ta phải bắt kịp thời đại, chúng ta hiện tại chú ý ngũ giảng tứ mỹ tam đam mê*, tục ngữ nói đến hảo: Tâm không tạp niệm, mới có thể cười thoải mái.
*"
(*Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; tứ mỹ – bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp; tam nhiệt ái – ba nhiệt tình yêu thương là nhiệt tình yêu yêu thương tổ quốc, nhiệt tình yêu thương chế độ xã hội chủ nghĩa, nhiệt tình yêu thương Đảng cộng sản Trung Hoa img
Hệ thống hỏng mất: "Thoải mái cái em gái cậu a! Cậu đừng gọi ta là ca, ngươi là cha ta!"
Bạch Tư Kiều khó xử thở dài: "Cái đó có chút ngượng ngùng."
Hệ thống:!
Sắc mặt Tống Vân tái nhợt, ôm con gái, tay không ngừng run rẩy.
Vừa rồi các nàng còn đang phun tào Bạch Tư Kiều không nên thân, hiện tại lại được Bạch Tư Kiều cứu giúp, nếu không phải khi ấy cậu mạo hiểm liều mạng xông lên, hai mẹ con nàng không chết cũng bị thương.
Nàng có hai người con trai, gần 40 mươi tuổi mới may mắn có được một cô con gái, cả nhà đều yêu thương chăm sóc đứa nhỏ này, nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra, nàng thật sự sống không nổi.
Lúc này cảm giác nói cái gì cũng đều yếu ớt vô lực, Tống Vân kích động nói: "Cũng không biết phải như thế nào mới có thể biểu đạt lòng biết ơn của mình, Thiên Thiên, mau, cảm ơn Bạch ca ca, ca ca vừa rồi đã cứu mạng chúng ta."
【Cảm kích giá trị cảm xúc +500
Mị lực giá trị +2】
Bạch Tư Kiều ngoài ý muốn: "Ngài nhận thức tôi?"
Tống Vân cười khổ, trong giới hào môn cậu nổi danh không học vấn không nghề nghiệp, ba cậu đều sắp bị cậu chọc cho tức chết rồi, ai có thể không quen biết cậu?
Cô gái nhỏ bị dọa rồi, vừa nhút nhát vừa sợ sệt liếc mắt nhìn Bạch Tư Kiều một cái, sợ hãi trốn vào trong lòng ngực mẹ, không dám nói lời nào.
Bạch Tư Kiều tính tình còn rất tốt, đưa kẹo cho cô nhóc ăn: "Không cần phải nói cảm tạ, tôi nhận được tấm lòng của ngài rồi."
Lúc này, Tống Vân rốt cục cũng nhận ra người hành hung, tức giận chỉ trích: "Vương Quân! Ngươi điên rồi đi! Giết người thì phải đền mạng ngươi có biết hay không? Ta đối với ngươi tận tình tận nghĩa, nếu đổi thành bất kì người người nào khác cũng sẽ không tận tình giúp ngươi như vậy! Ngươi vì cái gì lại muốn giết ta?"
Vương Quân bị quăng ngã, cả người tựa như mới bị đạp nát, gian nan từ trên mặt cỏ bò dậy, mặt cỏ mới vừa được tưới nước, mặt đất còn mềm, bị hắn đập ra một cái hố to hình ngươi, phỏng chừng chỉ cần rải một ít hạt giống là có thể tạo thành một cái bồn hoa hình người.
Hắn muốn sờ vào con dao đang rơi trên mặt đất, Bạch Tư Kiều tựa như có một đôi mắt mọc sau lưng, chán ghét liếc mắt nhìn hắn, một chân đạp ra liền đem con dao đá đi thật xa.
Vương Quân ngẩng đầu nhìn thấy bộ dạng Bạch Tư Kiều tuấn mỹ văn nhược, càng thêm kiêng kị cậu, tiểu tử này tuyệt đối là một người biết võ, giả heo ăn thịt hổ.
Hắn nương men say, hung tợn kêu: "Con trai người đàn bà này hại chết em gái tao! Mày bớt xem vào việc của người khác! Nếu không lão tử cùng chết với mày!"
Người chung quanh mới vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa nghe lời này, ánh mắt nhìn Tống Vân đều không đúng rồi.
Thiệt hay giả?
Nhìn vào trang điểm liền biết người phụ nữ này là người có tiền, không phải là đã làm ra việc gì đó thương thiên hại lí đi?
Nếu vậy không phải đứa nhóc này cứu phải cái người xấu rồi?
Tuy là tính tình Tống Vân tốt, hiện tại cũng bị làm cho tức không thở được, ôm ngực, cảm giác mình đều sắp hít thở không thông: "Là em gái ngươi thất tình, tự bản thân luẩn quẩn trong lòng mới nhảy lầu, trên mặt pháp luật vốn không cần ta bồi thường, ta thấy ở việc cha mẹ ngươi tuổi già, thân thể lại không tốt, mới cho các ngươi 30 vạn bồi thường."
Bảo mẫu nhanh chóng chạy tới ôm lấy đứa trẻ, đỡ nàng, trực tiếp chửi đổng, "Ngươi còn không biết đủ, còn lần lượt tới đòi tiền, lại còn vừa quỳ xuống vừa dập đầu, nói cái gì mà không phải mẹ ngươi sắp chết thì chính là ba ngươi sắp chết, thái thái nhà ta lại cho ngươi hai mươi vạn, kết quả như thế nào? Ngươi lại cầm tiền đi bài bạc, đều thua! Hai ngày trước còn không biết xấu hổ chạy tới đòi 500 vạn, thái thái nhà ta sao có thể tiếp tục cho ngươi tiền? Ngươi có biết xấu hổ hay không a? Uống hai lượng nước đái ngựa liền không biết mình họ gì, còn dám giết người? Ngươi chờ bị bắn chết đi! Phi!"
Bà ta giọng lớn, vừa rồi ồn ào người chung quanh đều nghe thấy được, người đi ngang qua đều nghe không nổi nữa: "Quá không biết xấu hổ rồi, loại người này chính là không đáng đồng tình."
"Lòng tham không đáy, lại còn là dân cờ bạc, quá xấu rồi."
* * *
Vương Quân vốn dĩ vừa mới uống rượu, nghe được mọi người mắng hắn, men say dâng lên, nghẹn ngay cổ, hung tợn mắng: "Nhà bà ta ở biệt thự cao cấp ngàn vạn, mở cửa ra chính là siêu xe mấy trăm vạn, cho ta 500 vạn thì có làm sao? Em gái ta chết ở công ty nhà bà ta, bà ta phải cho ta tiền! Bà ta không đưa tiền ta lấy cái gì chơi cờ bạc? Ta sống không nổi, bà ta cũng đừng nghĩ sống!"
Mấy lời nói không biết xấu hổ này đến mấy người chung quanh cũng đều nghe không nổi nữa, bởi vì có thể tới nơi này xem bệnh phần lớn trong nhà cũng đều có chút của cải.
"Có tiền nhà ai lại là gió lớn thổi tới? Lại không phải trộm không phải đoạt, người ta dựa vào cái gì phải cho ngươi?"
"Chàng trai trẻ, bản thân sống không tốt sao không trước tiên nhìn lại nguyên nhân ở bản thân, ngươi nỗ lực sao? Chịu khổ sao? Nhìn người cao lớn to khỏe như vậy, đi công trường làm công một ngày đều được 300, ngươi lại đi làm dân cờ bạc lại còn đòi sống tốt?"
"Đều nói khiêu dâm, cờ bạc và ma túy đều không thể dính vào."
"Các ngươi biết cái rắm!" -Vương Quân tức giận giơ chân đá một ông già đi qua bên cạnh: "Lão tử khiến các ngươi quản!"
Bạch Tư Kiều lắc mình một cái đi tới phía sau Vương Quân, bắt lấy đai lưng quần của hắn ta, nháy mắt lại đem Vương Quân quật qua đỉnh đầu.
Vương Quân hoảng sợ giãy giụa: "Mày mẹ nó muốn làm gì? Buông tao ra!"
Ven đường có cái thùng rác, Bạch Tư Kiều vẻ mặt ghét bỏ đem hắn ném vào, thuận tiện đem cái nắp đóng lại: "Rác rưởi, tốt nhất nên vứt vào thùng rác."
Đối với những người yếu ớt như phụ nữ, trẻ em, người già sử dụng bạo lực, hoàn toàn chính là rác rưởi!
Mọi người sợ ngây người, kích động vỗ tay cho Bạch Tư Kiều, đứa nhỏ này tuyệt đối chính là cao thủ ẩn nấp tại dân gian!
Bảo an bệnh viện nhân cơ hội đem cái nắp ấn xuống, bọn họ đã báo nguy, cảnh sát lập tức liền đến, chỉ cần ngồi chờ cảnh sát tới đem người mang đi.
Hệ thống đều sắp bị làm cho tức chết, ở trong đầu Bạch Tư Kiều điên cuồng dậm chân: "Cảm xúc giá trị còn chưa đủ! Còn thiếu 900! Cậu không nghe tôi, hai ta đều xong đời!"
Lúc này hệ thống tự động đổi mới số liệu: 【ác ý cảm xúc giá trị: +800】
Bạch Tư Kiều hơi khựng lại, nhìn về phía Vương Quân còn đang ở trong thùng rác giãy giụa: "Ác ý của hắn ta cũng có thể dùng sao?"
Hệ thống: "..
Giống như cũng được."
Bạch Tư Kiều cười, cậu đã tìm được một con đường làm giàu.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bạch Tư Kiều đá đá thùng rác: "Lão có phải hay không đang trộm mắng tôi?"
"Lão tử muốn lộng chết ngươi!" -Vương Quân hận không thể nhảy dựng lên cắn chết cậu, nếu không phải do cái tên gà con gầy khòm này, hắn hôm nay như thế nào cũng có thể chém mẹ con Tống Vân mấy dao, có vô dụng cũng có thể chém người khác mấy dao, giết một người là đủ, giết hai người liền kiếm lời, để cho đám người sống tốt hơn hắn nửa đời sau đều phải khóc đi!
Chính là hiện tại, bởi vì cái tên gà con gầy khòm này, nửa đời sau của hắn rất có thể muốn chỉ có thể vượt qua trong ngục giam!
Bên cạnh thùng rác vừa lúc có một tờ giấy vệ sinh, còn là loại đã dùng qua, Bạch Tư Kiều dùng một cây gậy nhỏ đem nó khều lên, từ kẻ hở nhét vào, còn hướng bên trong thọc thọc: "Né tránh, tôi ném rác."
"Ngươi đại gia!" () -Vương Quân hồng mắt, hận nghiến răng nghiến lợi- "Tên nhóc khốn nạn! Ngươi mẹ nó chờ lão tử đi ra! Lão tử tuyệt đối sẽ giết chết ngươi!"
Ác ý cảm xúc giá trị: +1000
+1000
+1000
* * *
【Nhiệm vụ hoàn thành vượt mức! Khen thưởng 300 giá trị kinh nghiệm, 2 điểm thân thể thuộc tính.
Dư thừa giá trị cảm xúc ký chủ có thể tự do chi phối, giai đoạn hiện tại hệ thống đề cử tích góp giá trị cảm xúc, tốt nhất để dành hơn mười lần rút thăm, tỉ lệ nhận được đồ tốt sẽ càng cao! 】
Bạch Tư Kiều chọc chọc hệ thống: "Thống ca, ta làm như này ngươi thấy thế nào?"
Hệ thống: "..."
Nếu nói được đi, nó nói cậu một câu cũng không nghe.
Nói không được đi, cậu còn vượt mức hoàn thành nhiệm vụ.
Nó còn có thể nói cái gì?
Sau khi cảnh sát đuổi tới sau đó hỏi rõ tình huống, chồng Tống Vân chạy tới, lại đưa tặng Bạch Tư Kiều 2000 cảm kích giá trị cảm xúc.
Thời điểm Vương Quân bị mang đi, Bạch Tư Kiều lại một lần thu được một đợt ác ý giá trị cảm xúc.
【Ác ý giá trị cảm xúc: +1000
+1000
+1000
* * *
Hữu nghị nhắc nhở! Giá trị cảm xúc dư thừa đã có 10000! Thỉnh ký chủ mau chóng sử dụng! 】
Bạch Tư Kiều mở ra hệ thống, đem 2 điểm thuộc tính như cũ thêm vào lực lượng, như vậy liền có sức lực nâng 200 cân, nếu lại gặp rác rưởi khi dễ phụ nữ, trẻ em, người già, bảo đảm một bàn tay là có thể xách vào thùng rác.
Tìm được giao diện rút thăm trúng thưởng, 1000 giá trị cảm xúc cho một lần rút, nếu rút ra hai thẻ đạo cụ giống nhau có thể hợp thành một thẻ đạo cụ cao cấp, miễn phí hợp thành, 10000 giá trị cảm xúc vừa lúc có được mười lần rút.
Bạch Tư Kiều điểm rút thăm trúng thưởng, hiện tại cậu không có buff vận may, xài hết mười lần rút thăm cũng chỉ ra được hai tấm thẻ đạo cụ, bất quá công năng cũng không tệ lắm.
【Hắc ám chi mắt: Sau khi sử dụng có thể khiến người khác sinh ra ảo giác, nhìn đến quỷ quái hoặc là người đã chết, có tác dụng trong thời gian hạn định ba phút! 】
【Rơi lệ phun sương: Sau khi sử dụng trên nhân vạt mục tiêu, có thể làm mục tiêu khóc lóc thảm thiết, có tác dụng trong thời gian hạn định năm phút! 】
(Mấy cái skill dịch ra không hay nên để z cho hay nha..
một phần cũng do editor lười =_=)
Bạch Tư Kiều: "Thứ này xác định có hiệu quả?"
Hệ thống: "Đương nhiên, cậu không cần hoài nghi đồ vật hệ thống cho cậu, xuất phẩm của Thiên Đạo, tồn tại tức sẽ hợp lý."
Bạch Tư Kiều đem giao hệ thống diện tạm thời đóng lại, mắt thấy không còn gì liên quan đến mình, nhấc chân định đi, Tống Vân lại ngăn cậu lại: "Bác đưa con về nhà."
Bạch Tư Kiều xấu hổ cười cười: "Không cần, con nằm viện tại chỗ này."
Tống Vân xem bộ dáng hiện tại này của cậu, cũng không giống cần phải nằm viện.
Còn nếu thật sự cánh tay có vấn đề, ở trong nhà dưỡng không phải càng tốt?
Nàng đối Bạch Tư Kiều ấn tượng đã đổi mới không ít, tuy rằng thời điểm động thủ đánh người trông rất dọa người, lúc cùng các nàng nói chuyện lại rất có lễ phép, đối trẻ em cũng đặc biệt có kiên nhẫn, đứa nhỏ này bản tính không xấu, khẳng định là bị mấy đứa nhỏ hư khác dạy hư.
"Vậy con thêm cái WeChat của bác, hôm nào đó bác tới xem con, nằm viện cũng phải chăm chỉ học tập, con khẳng định có thể trở thành đại minh tinh." Còn có câu nói Tống Vân ngượng ngùng nói thẳng, hai mươi tuổi, thời kỳ trung nhị cũng nên đi qua, vốn dĩ sau khi có mẹ kế cùng em trai thân phận liền đã rất xấu hổ, về sau nếu lại học không giỏi, liền thật sự cái gì cũng không còn.
Đại minh tinh?
Bạch Tư Kiều từ tận đánh đáy lòng cự tuyệt, không không không, cậu không làm được minh tinh.
Diễn kịch rất khổ, nguyên thân có một cái đồng học phát tin trên vòng bằng hữu, khoe khoang hắn nhận một bộ phim, dưới thời tiết 37, 38 độ, mang khăn trùm đầu ở trong bùn đất lăn lộn, không chỉ có nuôi no muỗi, còn phải bị đánh, cậu mới không đi chịu cái tội này đâu.
Sau khi tiễn đi hai vợ chồng Tống Vân, Bạch Tư Kiều trở lại phòng bệnh, nằm ở trên giường, lại lần nữa mở ra hệ thống.
Căn cứ tình huống sử dụng hôm nay, Bạch Tư Kiều tổng kết một chút: Gặp mặt hoặc là đứng gần là có thể thu thập giá trị cảm xúc.
Trước mắt hệ thống có thể thu thập được nhiều nhất chính là hai loại cảm xúc cảm kích cùng ác ý, cứu người còn sẽ có công đức.
Bạch Tư Kiều chọc chọc hệ thống: "Thân, công đức dùng như thế nào?"
Hệ thống: "..
Lưu lại đi."
Bạch Tư Kiều nheo nheo mắt: "Sẽ không phải ngươi cũng chưa thấy công đức bao giờ đi?"
Hệ thống: "Sao có thể? Thứ này về sau mới có thể dùng, đến lúc đó lại nói cho cậu!"
Bạch Tư Kiều cũng không chọc phá, mỉm cười hỏi: "Linh khí là cái gì? Ta vì cái gì chỉ có 0 điểm."
Hệ thống: "Linh khí cao có thể nhìn thấy đồ vật người khác không nhìn thấy, trước khi cậu tới thế giới này hắn không nói cho ngươi sao? Thế giới này cùng nơi trước kia cậu sinh sống không giống nhau."
Bạch Tư Kiều nheo nheo mắt: "Ngươi điều tra ký ức của ta?"
Hệ thống: "Chỉ có hiểu biết đầy đủ, mới có thể biết ký chủ nghĩ cái gì muốn cái gì, hoàn mĩ phối hợp."
Bạch Tư Kiều bĩu môi, không phải phối hợp, là muốn khống chế cậu đi.
Hắn nghiêng đầu, lẳng lặng nhìn giao diện hệ thống, đột nhiên cười: "Thống ca, ngươi tra xét ký ức của ta, lại tiêu hao không ít năng lượng đi?"
Hệ thống: "..."
"Nếu ta đoán không sai, năng lượng của ngươi hẳn là không còn nhiều lắm, không thể khống chế ta, cũng không thể làm việc gì khác ngoài tuyên bố nhiệm vụ, bất quá, sau khi hấp thu ác ý giá trị cảm xúc của Vương Quân, ngươi liền có năng lực đi tra ký ức của ta." Bạch Tư Kiều chọc chọc nó: "Lại tiêu hao không còn đi? Ngươi cũng thật không biết sống a."
Hệ thống: "..."
Hệ thống trầm mặc, làm Bạch Tư Kiều tin tưởng phán đoán của mình không sai, cậu tiếp tục nghiên cứu công năng hệ thống, giống như không muốn tiếp tục cùng hệ thống đàm luận cái đề tài này, hệ thống lại thiếu kiên nhẫn.
Hệ thống: "Ta có thể giúp cậu tìm được hắn, sau khi cậu thông quan trò chơi, lựa chọn trọng sinh ở vị diện hắn đang sinh sống này, còn không phải là vì tìm hắn?"
Bạch Tư Kiều ôn nhuận mặt mày cong cong, lười biếng nói: "Không cần, hắn sẽ tự tìm đến ta, mặc kệ ta ở nơi nào, hắn đều có thể tìm được ta.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...