[ H+ ] Hòa Tiêu Phòng Viên Ca Ca Luyến Ái Hậu

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Giang Tình không học tiết tự học buổi tối, cô xin phép giáo viên xong liền về phòng học thu dọn cặp sách.

Tô Tuyết ngơ ngác mà nhìn cô bạn mình sửa sang lại vài câu bài tập, bất lực mà nói câu, “Tình Tình, xin nghỉ về nhà để cho cơ thể thả lỏng nghỉ ngơi, sao cậu còn mang nhiều bài về như vậy, muốn giết chết tụi này sao?”

Giang Tình nhẹ nhàng cười rộ lên, đem túi đựng bút để vào cặp sách, duỗi tay sờ sờ khuôn mặt Tô Tuyết, “Tô Tuyết, mấy ngày nay cảm ơn cậu.”

Ý của cô là cảm ơn vì đã cho cô ở nhờ.

Tô Tuyết đánh bay tay cô, “Này, cậu mà còn như vậy thì chúng ta không còn chị em gì nữa đâu nhé!”

Giang Tình hì hì cười, nghênh mặt nói: “Chúng ta vĩnh viễn là chị em tốt.”

Hai người hi hi ha ha tán gẫu chốc lát, rồi Giang Tình mới ra về.

Quả nhiên Trình Cảnh Ngôn đậu xe chờ sẵn ở dưới bóng cây bên lộ đối diện, Giang Tình sợ người khác nhìn thấy, nên nhanh chóng chạy như bay qua, mở cửa ngồi lên ghế phụ.

“Lái xe.”

Trình Cảnh Ngôn nhìn cô đang nhìn khắp nơi xung quanh, giống dáng vẻ của một tên nhỏ, trong cổ họng liền tràn ra tiếng cưới trầm thấp, “Ta liền như vậy nhận không ra người?”

Giang Tình quét mắt qua đi.

Đến ~

Kia ý tứ rõ như ban ngày.

Ngươi chính là nhận không ra người.

Trình Cảnh Ngôn đỡ đỡ sau nha tào, khởi động xe, dẫm chân ga, nghênh ngang mà đi.

Mười phút bộ dáng, xe liền ngừng ở tiểu khu dưới lầu.

Giang Tình đè thấp thân thể, cơ hồ là tránh ở ghế phụ phía dưới, nói: “Ngươi trước đi xuống, ta cách năm phút đi lên.”

Trình Cảnh Ngôn trực tiếp bị nàng hành vi chọc cho vui vẻ, “Chúng ta là đôi trai gái yêu đương bình thường, sao em lại phải sợ?”

Yêu đương?


Giang Tình bỗng nhiên ngơ ngẩn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Trình Cảnh Ngôn.

Trình Cảnh Ngôn ở trong xe chờ nàng kia đoạn thời gian, toàn bộ trong đầu đều suy nghĩ nàng nói dây thừng play, quá mức chờ mong mà bỏ lỡ trên mặt nàng kinh ngạc tiểu biểu tình, hắn cầm lòng không đậu duỗi tay xoa xoa nàng phát đỉnh, hảo tính tình mà nói: “Tùy em vậy, anh vào trong nhà chuẩn bị trước.”

Trình Cảnh Ngôn nói xong, liền đi xuống xe.

Đầu Giang Tình như bị nhét một quả bom vào, rất lâu sau vẫn chưa thể hoàn hồn.

Cô không nhớ mình và anh đã xác định quan hệ khi nào a.

Yêu đương thì không phải nên nói: Tình Tình, em làm bạn gái anh được khônh?

Hoặc là, chính cô thâm tình chân thành nói với anh: Trình Cảnh Ngôn, làm bạn trai em nha?

Giang Tình nghĩ đến nàng nếu là đối Trình Cảnh Ngôn thổ lộ, thân thể thình lình liền đánh cái giật mình.

Thật là đáng sợ!

Bản thân đang xuất quỷ nhập thần, thì điện thoại bỗng vang lên, là Trình Cảnh Ngôn thúc giục.

Giang Tình lắc lắc đầu, ấn hủy cuộc gọi, hít sâu một hơi, sau đó mở cửa chạy vào, chạy đến lầu 3 theo bản năng liếc sang cửa nhà còn đang đóng chặt, cô im lặng không nói gì, nghiêng người đi vào nhà Trình Cảnh Ngôn.

Vừa vào cửa, Giang Tình đã bị một con mãnh thú hung ác ôm vào trong lòng ngực cường tráng.

Cô hoảng sợ kinh hô một tiếng, vừa ngẩng mặt đã thấy Trình Cảnh Ngôn đã cởi hết quần áo chỉ chừa lại duy nhất một chiếc quần lót, hai tay cô đặt trên ngực anh, dưới bàn tay là độ ấm nóng đến kinh người.

“Aw……”

Giang Tình theo bản năng mà rút tay về, giãy giụa muốn đẩy anh ra, nhưng cánh tay dài của anh thoăn thoắt duỗi tới phía sau, cặp sách từ trên vai được anh gỡ xuống ném ở một bên, ngay sau đó ngón tay liền giữ chặt cằm cô, cúi đầu há mồm không một động tác thừa nào mà ngậm lấy môi cô.

“Ưm……”

Nụ hôn này đặc biệt kịch liệt, đầu lưỡi trong giây lát liền cạy được khớp hàm, quét sạch qua khoang miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô rồi cùng nhau nhảy múa, trong căn phòng yên tĩnh đều là tiếng tiếng sắc tình mà anh cố tình tạo ra.

Cô càng muốn thoát khỏi khống chế thì anh sẽ ôm càng chặt, lòng bàn tay lửa đốt không ngừng xoa lên phần lưng cô, từng nơi đi qua như đã được thiêu cháy, nóng đến cả người Giang Tình cũng dần trở nên khô nóng.

Tiếng thời dốc của Trình Cảnh Ngôn trở nên thô nặng, dương vật kề sát bụng Giang Tình dường như cứng hoàn toàn chỉ trong vỏn vẹn vài giây, thẳng tắp dựng đứng lên.

Giang Tình bị hôn đến thiếu oxy, não dung lượng cực có thu nhỏ, thiếu chút nữa liền đem đêm nay nhất quan trọng sự tình vứt chi sau đầu, nàng nỗ lực sau này ngưỡng mặt, trong miệng đều là hắn độc hữu hơi thở, trốn tránh hắn tùy ý đoạt lấy, “Trình…… Ah…… Trình Cảnh Ngôn…… Anh đã hứa rồi…… Dây thừng.”


Thời điểm nói chuyện, Trình Cảnh Ngôn liền liếm mút đầu lưỡi cô, bắt chước dương vật qua lại thọc vào rút ra, Giang Tình nói một câu cũng không thể hoàn chỉnh, hàm răng còn không cẩn thận cắn xuống Trình Cảnh Ngôn.

“Tê……”

Trình Cảnh Ngôn ăn đau, thu đầu lưỡi về, nhưng không có nghĩa là nụ hôn này kết thúc, vì anh lại dùng sức mút hôn hai cánh môi cô thêm một chút nữa.

Khuôn mặt nhỏ của Giang Tình do thiếu oxy mà trướng đến đỏ bừng.

“Dây thừng ở nơi đó,” Trình Cảnh Ngôn nóng lòng muốn thử, mắt đen chứa đầy chờ mong, “Tự em đến ngồi lên ghế hay anh ôm em qua đấy?”

Giang Tình chỉ là ở dây lưng xem qua loại này, chân chính phát sinh ở chính mình trên người vẫn là khẩn trương đến cái trán đổ mồ hôi, nàng vừa nghe Trình Cảnh Ngôn muốn trói nàng, ngực một giật mình, vội la lên: “Không phải… Là tôi trói anh.”

Trình Cảnh Ngôn hơi sửng sốt, con ngươi đen nhánh tựa như có thể hiểu rõ hết thảy, “…… Trói anh?”

“Ừ.”

“Em chắc chưa?”

Đương nhiên chắc rồi cha nội!

Người bị trói phải chính là anh!

Đôi mắt Giang Tình ẩn giấu một phần gian xảo, dùng sức gật đầu.

Trình Cảnh Ngôn nghĩ tuy bọn họ cũng đã làm nhiều lần rồi, nhưng mọi lúc đều do anh chủ động, bé con này đột nhiên sao lại khác thường như vậy, nhưng khi nghĩ đến nỗi oán giận lúc trong phòng tắm của cô……

Giang Tình thấy Trình Cảnh Ngôn không nói chuyện, cho rằng anh không đồng ý, tay nhỏ mềm mại chủ động bắt lấy, giọng nói như tiếng ruồi muỗi, “Anh… Anh lần trước…… Lần trước không phải nói muốn tôi liếm cho sao?”

“Lúc bị trói, hẳn là cảm giác sẽ sướng hơn?”

Trình Cảnh Ngôn đã cùng Giang Tình hôn môi vô số lần, khoang miệng cô ướt cỡ nào, đầu lưỡi nhỏ mềm cỡ nào, không ai có thể rõ hơn anh.

Trong đầu chợt tưởng tượng cảnh đầu lưỡi nhỏ vươn ra rồi cuốn liếm láp dương vật to lớn, hai tay cô thì bao lấy trên dưới vuốt ve……

Chỉ cần tưởng tượng thôi mà hạ thân anh cũng đã lớn hơn một vòng…

Anh duỗi tay nắm cằm cô, nhìn đôi môi nhỏ hơi hé ra, hơi thở ấm áp thổi đến, “Tình Tình, em nguyện ý sao?”


Trong đầu Giang Tình toàn bộ hiện lên ba chữ không nguyện ý, nhưng miệng thì lại nói khác.

Trình Cảnh Ngôn chăm chú nhìn cô thật lâu, mới mở miệng: “Đợi lát nữa, nếu em có chỗ nào không thoải mái, thì chúng ta lập tức dừng lại…”

Tất cả biểu cảm mà anh lộ ra đều mang theo vẻ thâm tình, bao phủ xuống dưới tầm mắt làm Giang Tình loại ảo giác như người này đang si mê cô, lời anh nói như một viên đá ném  vào lòng hồ bên trong, tạo nên một vòng lại một vòng gợn sóng.

Thiếu chút nữa là Giang Tình đã từ bỏ trò chơi này…

“Tôi biết rồi, anh đến đây đi, Trình Cảnh Ngôn…… Tôi sẽ làm anh sướng……”

Trình Cảnh Ngôn tức khắc cảm thấy lòng mình bay lên tầng mây mềm mại, anh vui vẻ ngồi xuống ghế dựa.

Đôi mắt đen nhìn chằm chằm hai tay nhỏ luống cuống nhặt lên cuộn dây thừng, rồi chậm rãi đi đến trước mặt anh.

Trình Cảnh Ngôn theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.

Khi hai tròng mắt trong trẻo của cô nhìn chăm chú cơ thể mình, trái tim của Trình Cảnh Ngôn kịch liệt nhảy nhót, phảng phất như từng nơi mà cô nhìn qua đều có thể cháy lên bất cứ lúc nào.

Kiểu chơi này có hơi tổn thương lòng tự tôn của anh.

Nhưng nếu người con gái anh yêu muốn chơi, thì anh đương nhiên cũng nguyện ý trải nghiệm thử một phen.

Giang Tình bình ổn lại cảm xúc mình, đem dây thừng quấn trực tiếp một vòng ở ghế, một vòng trên đùi, tay chân cô có chút luống cuống, lập tức rơi vào bế tắc, sau một hồi, cô kéo thẳng dây thừng rồi xoay vòng quanh người Trình Cảnh Ngôn.

Một vòng……

Hai vòng……

Ba vòng……

Thân làm nghề lính cứu hỏa, anh đương nhiên biết nhiêu vòng đây không hề vững chắc, chẳng qua đây chỉ là trò chơi, anh sẽ không phổ cập lại cho Giang Tình ngay lúc này đâu, bởi vì nếu anh nói ra nhất định sẽ gây cho em bé của anh.

Khi sợi dây thừng lạnh lẽo quấn lên da thịt, anh bị kích thích càng hưng phấn hơn, trong cổ họng không ngừng thở dốc.

Như thể đang trải nghiệm một loại cảm giác mới lạ.

Giang Tình quấn chừng năm sáu vòng, lực quấn rất chặt, mới đưa dây thừng vòng qua một chỗ khác ở ghế dựa, rồi một vòng khác trên đùi.

Nhưng lực cỡ này của Giang Tình lại xem như không có gì với Trình Cảnh Ngôn.

Giang Tình đắc chí đi đến trước mắt Trình Cảnh Ngôn.

Cô không nhịn xuống, nhẹ nhàng cười, nhìn Trình Cảnh Ngôn bị trói chặt, tâm tình không tốt gần đây lập tức liền tan biến.

Đương nhiên nhiêu đây còn chưa đủ.


Hai tròng mắt Trình Cảnh Ngôn nhiễm dục sắc nhìn cô.

Giang Tình ngồi xổm xuống dưới, tay nhỏ vươn đến bắt đầu cởi quần anh.

Thật ra động tác của Giang Tình rất nhanh nhẹn, nhưng vấn đề nằm ở Trình Cảnh Ngôn, cả người anh bây giờ dục vọng ngo ngoe rục rịch, nên nhìn động tác kia như bị tua chậm, thời gian thì dường như trôi đi chậm vô cùng.

Sớm biết như vậy thì anh đã tự mình cởi trước cho nhanh rồi!

Trong lòng anh mặc niệm nhanh lên, nhanh lên, nhanh hơn nữa…

Anh muốn đút dương vật lớn của mình vào trong cái miệng nhỏ nhắn ướt nóng của Tình Tình……

Muốn tiến thẳng vào khoang miệng em ấy……

Mọi thứ trong lòng anh đều nhảy loạn xạ lên, giống như có vô số con kiến gặm cắn, ngứa đến khó nhịn.

Cuối cùng, quần cũng được Giang Tình kéo xuống, cây gậy thịt kia sớm đã trướng như một cây chùy sắt bắn một đường thẳng ra, dứt khoát ngẩng cao đầu……

Thân gậy màu tím đen, gân xanh quay quanh, quy đầu lớn bởi vì quá xúc động mà chảy ra không ít chất lỏng.

Giang Tình nhìn nó, ngực tức khắc thình thịch nhảy loạn, vật lớn này mỗi lần đều rong ruổi bên trong cơ thể, mới khi như thế mà phía dưới lại bỗng nhiên ướt…

Trình Cảnh Ngôn hít sâu một hơi, giọng khàn tới cực hạn, “Tình Tình……”

Giang Tình bỗng nhiên phản ứng lại, “Ừm…”

Cặp mông Trình Cảnh Ngôn cố ý nâng lên, dương vật nặng trĩu lắc lư qua lại, “Lại đây, há miệng đi em.”

Lông mày xinh xắn của Giang Tình giãn ra, bỗng dưng nở một nụ cười xấu xa với anh, tay đột nhiên duỗi qua,  dương ở không trung, chợt đánh một cái lên cây gậy cao nhất……

“Trình Cảnh Ngôn! Ai bảo anh dám khi dễ tôi!”

Giây tiếp theo, trong không khí truyền đến tiếng “Bang” vang dội.

Trình Cảnh Ngôn lập tức cong lưng lên, nơi yếu ớt bỗng nhiên truyền đến một cảm giác vừa tê vừa đau ngứa, khiến anh phải kêu lên một tiếng, khi ý thức được dương vật của mình bị bé yêu tinh trước mặt đánh, nháy mắt khuôn mặt Trình Cảnh Ngôn đã trướng thành màu tím, thiếu chút nữa là không hít thở được gì, “Giang Tình!”

Giang Tình bỗng nhiên đứng lên, chân sau lùi một bước, ác độc thè lưỡi về phía anh, “Trình Cảnh Ngôn! Tự anh chơi cho đã đi, tôi về nhà làm bài tập đây!” Bất ngờ lắm chứ gì thằng cha biến thái.

Nói xong, chạy……

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tương tác ít sẽ không ra chương. Cầu sẽ chỉ nói ngắn gọn vậy thôi.

Rất nhiều bạn đọc chùa, bỏ vài giây ra nhấn SAO không có mất gì đâu mấy bạn à, còn được đọc chương mới sớm nữa. Thôi nói chung là lượng tương tác quyết định ra chương mới sớm hay trễ nha.       (っ- ‸ – ς)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui