[ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ

Nguyễn Ân Nhi đã trở lại.

Hoàng Vân Anh vừa ra thang máy đã thấy chị đang ngồi trên sô pha trong phòng khách, bên cạnh sô pha là Lâm Kỳ thư ký của chị ôm một tập tài liệu thật dày, một tay đưa một xấp tài liệu để trên bàn trà trước mặt chị.

"Nguyễn tỷ tỷ, Lâm tiểu thư." Hoàng Vân Anh chào hỏi, thấy Nguyễn Ân Nhi chỉ liếc nhìn cô mà cũng không yêu cầu gì, cô liền đi ra chuẩn bị trà và cà phê cho bọn họ.

Một lát sau, cô lẳng lặng để cà phê ở trên bàn trà.

"Cảm ơn Hoàng tiểu thư." Lâm Kỳ lễ phép nói cảm ơn, giọng điệu khách khí mà bình tĩnh.

Hoàng Vân Anh cong lên cánh môi, lộ ra một chút tươi cười ngọt ngào, hơi hơi tránh ra.

"..." Nguyễn Ân Nhi nâng mắt nhìn về phía bóng dáng của cô, thân hình nhìn như đơn bạc gầy yếu kia lại có xúc cảm trắng mịn đầy đã, đường cong giản dị mộc mạc lại dấy dâm mị, thể mà chị lại nhớ rõ ràng như vậy.
"Để xuống đi, cô đi về trước đi."


"Được." Lâm Kỳ để tài liệu xuống, nhìn về phía phòng bếp, rời khỏi nhà trọ.

Trong phòng bếp, Hoàng Vân Anh lấy ra những thứ muốn dùng làm bánh như: trứng gà, bột mì, bột sô đa, đường cát, sữa... Phải làm bánh ngọt đương nhiên là phải làm bánh với đánh trứng trước, Tần Mạn Ân hình như cũng thích ăn đồ ngọt, vì thế cô cho nhiều đường một chút.

Vừa nghĩ vừa làm, Hoàng Vân Anh đánh trứng, đem lòng trắng trứng tách ra bỏ vào thau đánh trứng, đang muốn nhỏ thêm mấy giọt dấm chua, lại nghe thấy tiếng bước chân phía sau.

Là Nguyễn Ân Nhi vĩnh viễn luôn mặc quần áo màu đen... Chị thật sự không thấy nóng sao? Nhưng không thể không nói, quần áo màu đen biểu lộ rất rõ khí chất sắc bén lại cơ trí bình tĩnh của chị.

Mắt kính và caravat đã lấy xuống ── tín hiệu rõ ràng như thế làm cho cô hạ mắt xuống nuốt nuốt nước miếng.
"Hôm nay là sinh nhật của Tần tỷ tỷ, tôi đã đồng ý làm bánh sinh nhật cho chị ấy." Hoàng Vân Anh càng nói càng nhỏ giọng.

Nguyễn Ân Nhi đi đến phía sau cô, hai tay để ở bên cạnh kệ bếp, vây khốn cô ở trong lòng chị.

Chị không có thói quen xem tin nhắn, càng không xem tin nhắn của người khác.

Trong lúc vô tình chị nhìn thấy tin nhắn của cô, ngón tay lại tự động chuẩn bị trả lời, chị liền cất điện thoại di động. Thật không ngờ cô gái không có bao nhiêu trọng lượng này lại có lực ảnh hưởng với chị như vậy.

Chị cũng không bài xích loại cảm giác xa lạ này.

Đối tượng hợp tác chuẩn bị cho chị nữ nhân mấy đêm liền, mỗi ngày là một loại hình, sau đó thậm chí còn đưa nam nhân trẻ tuổi anh tuấn đến... Chị rất khen ngợi ý tưởng của bọn họ, hợp đồng cũng đã bàn bạc xong xuôi, hành trình đã định ra là bảy ngày không đến bốn ngày đã làm xong.
Trước khi đi, đối tượng hợp tác tặng cho chị một hộp thuốc ── chị nhận, đây là 'thứ' duy nhất chị nhận lấy mấy ngày qua.

Không ai có thể làm cho chị càng ăn càng thích, vì sao chị phải chấp nhận uất ức cho bản thân mình chứ.

"Cứ làm chuyện cô đang làm đi."


Nghe được mệnh lệnh của chị, Hoàng Vân Anh hơi hơi đỏ mặt, chẳng lẽ chị cũng muốn ở phòng bếp...

Mặc kệ là bao nhiêu người, mỗi lần đối mặt với dục vọng của đám nữ nhân này cô vẫn luôn khẩn trương hô hấp dồn dập, thân thể cũng buộc chặt theo. Cô không cẩn thận nhỏ nhiều hơn hai giọt dấm chua, không biết có thể ảnh hưởng đến hương vị hay không.

Lửa nóng của chị để ở phía sau thắt lưng của cô, nơi đó gồ lên một vật cứng làm cho cô không thể nào tập trung tinh thần vào nguyên liệu nấu ăn ở trên tay. Bấm vào nút mở máy đánh trứng, tiếng mô tơ vang lên trong nháy mắt làm cho lòng cô giật mình ── trước kia cho tới bây giờ cũng không cảm thấy, tiếng mô tơ này... Giống như âm thanh của côn thịt giả dùng để mát xa trong AV! 'AV adult video'
Trời ạ! Cô biết rõ tư tưởng bản thân rất tà ác, cô còn nhớ tới hình ảnh thét chói tai cao trào của mấy nhân vật nữ trong AV nữa ── Linh Vũ a Linh Vũ! Năm đó cậu không có việc gì thì rủ cô xem số đặc biệt của phim 'Tiếng thét chói tai ở địa ngục' là gì! Cô, cô...

Nguyễn Ân Nhi cởi bỏ quần bò của cô, chìa tay dò xét vào, ngón giữa trực tiếp theo hai chân cô trượt vào giữa khe hở hẹp riêng tư.

Đã ẩm ướt. Nguyễn Ân Nhi cười khẽ một tiếng, hơi thở phun ở bên tai cô chọc cho cô sợ ngứa nghiêng đầu, phản ứng đáng yêu làm cho trong mắt chị hiện lên mấy phần cưng chiều sủng nịnh mà chính chị cũng không phát hiện được.

Trời sinh chị tính tình lạnh lùng, đạm mạc, không chỉ đối với người ngoài, cho dù là người thân của chị, chị cũng không có cảm giác đặc biệt gì. Trước đây, khi các người lớn trong nhà khen chị trẻ tuổi mà đã có phong độ trầm ổn của đại tướng, thật ra chị hết sức hâm mộ Quý Tiết lông bông phóng túng. Chị bình tĩnh, trầm ổn, cũng không phải bởi vì chị theo khuôn phép cũ, mà là những thứ kia thật sự không làm chị thấy hứng thú. Ngẫu nhiên chị muốn đánh nhau vài cái, chị còn chưa động thủ thì người đã bỏ chạy hết, làm cho chị cụt hứng vô cùng. Đến nỗi nam nhân, nữ nhân, cho tới bây giờ chị cũng không biết rõ họ có gì khác nhau.
Nhưng... cô gái nhỏ nhát gan yếu đuối này hình như có điểm không giống.

Sẽ có nhiều điểm không giống? Và khác biệt được bao nhiêu lâu?

Chị có chút chờ mong.


Lấy ngón tay vén mảnh vải đã thấm ướt xuống, ngón tay trực tiếp tiến vào hoa huyệt, hoa huyệt vừa nóng vừa ẩm ướt theo phản xạ hút nhanh lấy ngón tay của chị, toàn bộ thân thể cũng phát run, hai chân kẹp chặt lấy tay chị.

Nguyễn Ân Nhi cách lớp quần bò dùng sức nhéo mông thịt của cô, cô đành phải uất ức bĩu môi, thả lỏng hai chân, để cho chị tiếp tục tự do chọc vào nơi riêng tư có mật dịch chảy ra không ngừng.

Như vậy thì sao cô làm tiếp được!

Khẽ nhíu mày, Hoàng Vân Anh cắn môi, cố gắng tập trung tinh thần, tiếp tục quay lại quấy bột mì, đường, sữa với lòng đỏ trứng.

"A..." Chị vậy mà lại bắt chước động tác quấy quấy trong hoa huyệt của cô! Cô thẹn thùng đến mức muốn chui xuống đất, cũng không dám tiếp tục động tác trên tay.
"Nguyễn tỷ tỷ... Xin, xin cho tôi, tôi làm bánh ngọt xong trước đã, được không?"

"... Cùng nhau làm." Nguyễn Ân Nhi kiên trì nói.

"..." Cô có thể khóc không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận