[h] Chị Nuôi Luôn Con Em

"Nè!
Quà em nói trưa qua đến tặng chị đâu?"
Nàng trong vòng tay Engfa bế từ phòng tắm ra như công chúa, nhớ liền hỏi   
       
                   
Engfa đặt nàng trên ghế trang điểm, xoay người lấy máy sấy tóc, cười đáp:
"Em tưởng chị không thèm, không nhớ nữa chứ!
Em lỡ tặng Daeng mất rồi..."   
       
                   
"Ủa?
Chị có nói không thèm không nhớ hả chưa gì đã đem đi tặng cho người khác, may là Daeng chị không tính toán nếu người khác là chết với chị!"
Charlotte nói xong không quên trừng phạt Engfa bằng một cái nhéo hông   
       
                   
Engfa cuối người hôn chóc vào môi nàng rồi tiếp tục nâng niu từng xớ tóc mà sấy, đáp:
"Dạ vâng, em sẽ ghi nhớ!
Lát em sẽ xấu tính đóng vai mama độc ác, lấy lại con thú bông sóc chuột ấy lại cho chị. Có được không nè?"   
       
                   
"Thôi đi, em làm vậy Daeng sẽ mất hình tượng đẹp đẽ của chị trong mắt Daeng đấy!"   
       
                   
"Chị yên tâm, chỉ cần chị muốn nhóc con đó liền trả lại thôi...Nó mê gái đẹp lắm, đặc biệt là chị nên chị yên tâm đi!"   
       
                   
Quả nhiên lời Engfa đúng à nha!
Sau bữa ăn sáng, Daeng nhiệt tình trả lại không chút lưu luyến còn nhanh mồm nhanh miệng kể cho Charlotte nghe về ngày hôm qua mama nó tâm trạng cực kỳ tệ, phóng khoáng không biết tiếc của đem nồi phở đổ đi, đáng trách hơn là còn lén khóc trong bếp   
       
                   
Engfa một bên bất lực, không kịp chặn mồm miệng bô lu bô loa của con mình lại vì ánh mắt sắc bén của nàng bảo kê   
       
                   

Nghe Daeng tóm tắt chuyện lại tuỳ nói chưa rõ còn ê a nhưng nàng hiểu hết còn khen thưởng cho Daeng tối nay đi ăn gà rán, ghét bỏ lơ Engfa ở nhà ăn mì gói   
       
                   
Engfa kiểu ủa rốt cuộc người đáng thương là mình cơ mà???
Sao thành ra kẻ tội phạm???   
       
                   
Thế là một ngày mới bắt đầu với những tiếng cười rộn vang, Charlotte và Daeng một phen không ngừng ăn hiếp Engfa

                   
Từ hôm qua đã được tự do ra vào phòng nàng, ước chừng mai mốt gì xác nhập thành một bây giờ   
       
                   
Thấy nàng đang bận dạy cho Daeng học tiếng anh, thì Engfa xách giỏ đồ phòng mình cùng Daeng ngỏ ý nói:
"Chị àh~
Em lấy quần áo trong phòng chị, em giặt nhé?"   
       
                   
Charlotte mãi mê chỉ cho Daeng gật đầu đáp:
"Ừa em!"   
       
                   
Engfa liền sang phòng nàng, bỗng trong đầu bất giác nảy sinh tò mò dang dở hôm qua mà mắt liếc qua phía bàn làm việc của nàng...   
       
                   
Tiếp tục bày bừa sổ sách, hồ sơ, văn kiện. Engfa bỏ giỏ đồ xuống không chần chừ gì đi lại trong đầu không ngừng bảo chỉ là xếp lại thôi, chắc nàng không mắng mình đâu   
       
                   
Thế là đã tới bàn, Engfa nhắc nhở không có nhìn trộm thông tin trong đó mà nhanh tay dọn thôi   
       
                   
Nhưng...

Tại sao lại có tên Daeng trong bìa hồ sơ màu hồng này?   
       
                   
Engfa cau mày khó hiểu, lật trang bìa ra đúng lúc Charlotte đẩy cửa phòng đi vào...   
       
                   
Tim muốn thòng xuống đất, tay Engfa nhanh đóng lại dẹp phắng cái suy nghĩ coi thử kia đi   
       
                   
Nàng đùng đùng đi lại, ánh mắt phức tạp vừa né tránh vừa tức giận đẩy Engfa sang một bên bảo:
"Đi ra ngoài!
Mai mốt em đừng vô phòng chị nữa!"   

Engfa bị đẩy không có giận vì biết mình sai, gãi đầu mặt bí xị nói:
"Chị...em...
Em không cố ý đụng vào đâu chỉ... chỉ là thấy bừa bộn muốn giúp chị dọn thôi!"   
       

Charlotte khẩn trương vô cùng dọn một hơi tống vào két sắc to dưới bàn không muốn trả lời gì thêm, lòng như bão tố, rối rắm như tơ...   
       

Thật sự giây phút nàng thấy Engfa cầm bìa hồ sơ màu hồng kia, hơn ai hết nàng biết đó là cái gì nên mới kích động nặng lời như vậy   
       

Engfa đứng đó sợ điếng người, mới vừa xây đắp cùng nàng có tiến triển mới chỉ vì một phút mà tiêu tan tất cả...
Đúng là "đốn củi ba năm đốt một giờ"mà!   
       

Ngước đôi mắt cún con bỏ rơi sắp khóc tới nơi, nhìn tấm lưng thu dọn đồ kia rụt rè nhỏ xíu giọng:
"Chaeng~...chị ơi!"   
       


Nàng trước sau luôn bị cái giọng điệu dáng vẻ ấy làm cho xụi lơ nên khi Engfa phát huy điểm mạnh này, nàng chịu thua   
       

Charlotte thở dài, quay sang nhìn Engfa một lúc mới lên tiếng:
"Chị không giận em có được chưa?
Nhưng nhớ lần sau ngoài giường và tủ quần áo, nhà tắm chị ra tất cả những thứ còn lại em chớ hề liếc mắt đụng vô, có rõ chưa?"   
       

Nghe tuy có thái quá thiệt nhưng đối với Engfa chẳng là gì, được được chỉ cần chị ra lệnh liền nghe theo mà không chút khó chịu hay nghi ngờ gì   
       

"Dạ vâng, em rõ và nhớ rồi!"
Nói xong còn hôn lên trán nàng thể hiện là hãy yên tâm ở em nhé

Tối đến, Charlotte nằm trong vòng tay Engfa cả hai đã ngủ dưới ánh trăng đêm nay thật sáng   
       

Có lẽ...
Mỗi nàng là không ngủ được!
Chỉ là...
Vờ ngủ để che giấu tâm tình   
       

Engfa ah~
Chị có nên nói rõ cho em biết không?
Chị có đang đi đúng hướng không em?   
       

Mẹ chị nói, chị nên có hạnh phúc đáng có nhưng nếu cùng em thì mẹ bảo chị sẽ khổ!
Chị không tin, mù quáng bảo chị đã lỡ thương em!   
       

Em biết không, Engfa?
Thật buồn cười là khi bản thân chị lúc đầu đùa vui với em thành ra yêu em tự lúc nào không hay biết...
Ngộ là, chị cứ mãi tỏ vẻ "Sao có thể được chứ!" các kiểu để lấp đi việc chị đã thích và yêu em!   
       


Nhìn em vô tư lo nghĩ mà chăm sóc cho Daeng đến thiệt thòi bản thân cũng chẳng màng, chị thương lắm!
Nhưng em ơi, tuyệt đối đừng bao giờ nghĩ chị thương hại em, có được không? Lại nhớ hôm em hoảng loạn ngất đi vì đau thương quá khử dằn vặt hiện tại chỉ vì đôi ba lời bán vốn từ giáo viên lên Daeng không vẽ bài tập gia đình có mẹ về nhà... Lúc đó, chị sợ lắm tim chị thật đau tới bây giờ ngẫm lại thú thật chị vẫn còn đọng lại cảm xúc ấy...
Engfa, chị sẽ cùng em chắp vá vết thương quá khứ bằng chính tình yêu của chị!Hãy để ngày tháng sau này, em và chị và cả Daeng cùng nhau xây dựng một gia đình nhỏ, em nhé!   
       

Đừng mặc cảm vì em đã có con sẽ làm gánh nặng cho chị, đơn giản là chị thích mà nếu chị thích có phải em phận người yêu nên chiều không nè!
Đừng tự ti vì tiền đồ em không bằng chị, không môn đăng hộ đối gì gì đó thú thật chị không quan tâm đâu hơn nữa chị tay chân lành lặn tài chí có thừa không cần lo!   
       

Chị sẽ...chị nuôi em, nuôi luôn con em!
Vì em...Engfa ah~
Em xứng đáng!

Ở đâu đó, có hai con người ích kỷ gian xảo cau mày thất bại    
       

"Chết tiệt!
Đã cố tình gán ghép như vậy rồi mà cái tên Engfa đó vẫn không thấy bản thân mình thấp hèn so với Top người mẫu kia, tự động rời xa nàng!"   
       

"Sao lại trách mình Engfa?
Trong khi Tổng giám đốc Charlotte quá là phòng bị đi!
Ngoài việc ăn cùng Top, ngoài ra một cái sóng vai đi gần cũng không có lấy gì chụp?"   
       

"Haizzz...không thể dễ dàng thua như vậy được!
Phải bày keo khác..."   
       

"Tôi không biết có nên tiếp tục tín nhiệm anh hay không nữa, giúp anh bữa giờ mà Engfa có thèm gọi tôi một cuộc nào đâu?"   
       

"Cô nôn nóng cái gì?
Lần này không những gọi cho cô thôi đâu mà còn phải lên giường với cô nữa kìa!"   
       

Dứt lời là cái nhếch mép đểu cáng của anh ta cùng ánh mắt sáng mong đợi của người nghe cô gái kia


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận