K chỉ dành ra ba tháng để quay Lúc này thời gian đã qua hơn nửa, thời gian gấp rút nên không khí làm việc cũng căng thẳng theo, tất cả các tổ trong đoàn phim cũng lên dây cót làm việc với tiến độ cao.
Trong lúc này công ty quản lý có chuẩn bị cho Lisa một vé thử vai, đây là một bộ phim cổ trang tiên hiệp, chuyển thể từ tiểu thuyết, có khả năng sẽ rất hot.
C thấy dường như cô không có quá nhiều hứng thú đành phải khuyên nhủ: “Lisa à, bộ phim <Đoạt xác> này chưa quay mà đã hot như vậy là vì có một lượng lớn fan nguyên tác ủng hộ, gần đây trên mạng người ta chỉ toàn thảo luận về vai diễn thôi đấy. Hơn nữa vai mà công ty nhắm cho cô là nhân vật nổi tiếng chuyên dùng sắc đẹp để giết người, chỉ nhờ vào điểm này thôi thì tỷ lệ được chọn của cô đã cực kỳ cao rồi…”
Việc tuyển chọn diễn viên của các bộ phim truyền hình thường thì đều bắt đầu từ 6 đến 8 tuần trước khi bắt đầu khai máy, thời gian đó nếu thuận lợi thì cũng sắp đóng máy vậy là vừa vặn. Ở trong giới làm phim đạo diễn I có tiếng là người ghét diễn viên cùng lúc diễn cho nhiều đoàn làm phim khác nhau.
Cô xin nghỉ nửa ngày đi thử vai chính cho bộ <Đoạt xác> lúc đến hội trường thử vai thì nhìn thấy ở đây không thiếu các tiểu sinh lưu lượng chạm tay là phỏng, nhìn sơ qua cũng biết tình hình cạnh tranh sẽ kịch liệt cỡ nào.
Đột nhiên cô thấy may mắn vì không đồng ý cho nàng đi theo, nhìn vào các bài viết và follow trên Weibo, Chuu của nàng thì biết, ở đây có vài gương mặt thường xuyên được share về tường nhà của nàng.
Lúc bước vào phòng thử vai, có vài vị giám khảo ngồi sau bàn, cô chỉ đi lướt qua họ, nhưng đột nhiên ánh mắt cô ngừng lại trên người phụ nữ duy nhất trong phòng.
Bảng tên trên bàn của cô ấy có viết: [Nhà sản xuất phim: R.]
------------
Buổi chiều có cảnh diễn trong nhà, lúc cô đến phim trường thì nhìn thấy Rosé đang vô cùng chân chó chạy theo sau mông đạo diễn I quạt mát cho anh ta.
Lúc nàng liếc mắt nhìn thấy cô thì lập tức vứt ngay đạo diễn I ra sau đầu, tung tăng nhảy nhót chạy về phía cô: “Cục cưng à, biểu hiện của chị hôm nay ra sao?”
“Tạm được.”
Quả thật là cũng ổn, ngay cả đạo diễn S nổi tiếng hà khắc độc miệng cũng khen ngợi cô mặc dù từ đầu đến cuối người phụ nữ kia cũng chưa từng ra bày sắc mặt tốt.
“Cục cưng à, chị lại bắt đầu khiêm tốn rồi.”
“Đúng là khiêm tốn thật.” C cười đến mức chả thấy tổ quốc ở đâu: “Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì nhân vật Lice này sẽ thuộc về chúng ta.”
“Nói trước bước không qua.”
“Được, được.”
Nàng thầm thở dài trong lòng.
Với thiên phú và tài mạo như vầy muốn bộc lộ tài năng ở showbiz thật sự không phải là việc khó.
Nàng sang bên cạnh nghe điện thoại, khi trở về thì mặt ủ mày chau.
Cô cầm kịch bản dợt lại lời thoại: “Sao vậy?”
“Ba bảo em về nhà ăn cơm tối, chắc chắn là lại muốn nói về việc xem mắt đây. Lần này thậm chí ngay cả Jisoo cũng đến giúp một tay, chẳng biết chị ta đang nghĩ gì nữa?”
Cô nhớ đến những lời chị ngày đó: “Nếu không phải vì cô ấy đang giận dỗi tao thì loại người như mày không thể nào lọt vào mắt cô ấy được. Cho dù tao không nói thì sớm hay muộn gì ba của cô ấy cũng sẽ nhận ra manh mối, đến lúc đó mối quan hệ bao nuôi kẻ rẻ tiền như mày sẽ còn tồn tại được bao lâu chứ?”
“Khi nào đi?”
“Tầm 6 giờ tối sẽ ăn, Jisoo sẽ đến sớm trước nửa tiếng để đón em.”
"Ừ"
“Bây giờ vẫn còn sớm, có thể xem chị quay xong một cảnh.”
Lisa đưa tay kéo nàng vào ngực, để nàng ngồi trên đầu gối của cô.
“Lỡ như bị người ta thấy thì làm sao?”
“Thấy cũng kệ.”
Cục cưng đúng là quá phóng khoáng.
“Cục cưng à, có phải là chị đang tức giận không?”
“Em nhận ra?”
“Ừm.”
“Vậy tại sao chị lại tức giận?”
“Cục cưng cứ yên tâm, từ nhỏ đến lớn em đều vô cùng chung thủy, tuyệt đối sẽ không bắt cá hai tay.”
“Đến bây giờ vẫn vậy?”
“Đương nhiên rồi.”
Sau khi thử đối thoại kịch bản và đứng vào vị trí thì mới bắt đầu quay. Mãi cho đến khi quay xong cảnh diễn cuối cùng thì các nhân viên công tác mới có thể yên tâm thở phào một hơi, trạng thái của hai diễn viên chính hôm nay khá tốt chỉ diễn một lần là qua, một số cảnh diễn đơn thì có thể nhờ bên biên tập cắt ghép chỉnh sửa, tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Cô vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy nàng đứng cạnh đạo diễn I, thấy nàng cười rạng rỡ cô cũng vô thức cong khóe môi, từ từ đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, đi về phía nàng.
“Đã 5 giờ rưỡi chưa?” Vừa mới nói dứt câu thì bất thình lình giá đèn treo phía trên đầu cô rơi tự do xuống đất.
C vẫn luôn chú ý theo dõi cô hét to lên: “Lisa cẩn thận!”
Rosé đứng gần cô nhất, nàng chẳng có thời gian để suy nghĩ, gần như là bản năng đẩy cô ra, sau đó theo phản xạ cơ thể là giơ cao hai tay lên ôm lấy đầu của mình.
“Ầm!!” Chiếc đèn kim loại nặng nề đập xuống đất.
Sắc mặt của cô lúc ấy trắng bệch.
Nàng rên đau một tiếng, ôm lấy cánh tay tê dại do bị đập trúng.
Cô lao tới kiểm tra vết thương của nàng, may mắn thay là chỉ xoẹt nhẹ qua cọ trầy một mảng da khuỷu tay, vùng da xung quanh sưng đỏ lên.
“Em không sao, chẳng qua là do bị đập trúng khuỷu tay nên tê dại thôi.”
“Tại sao lại không bảo vệ mình trước chứ?”
Cho đến khi hai người vẫn chưa hết sock được đưa vào phòng nghỉ, nàng ngồi trên sofa, lúc thấy mọi người đã rời đi mới nhỏ giọng nói: “Vì cục cưng không thể bị thương được, hiện tại đoàn làm phim đang khua chiêng gõ trống gấp rút quay cảnh chính. Nếu chị bị thương sẽ làm chậm trễ tiến độ, rất có khả năng sẽ bị thay vai."
⭐
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...