[ H+ ] Bao Nuôi [lichaeng]

Mặt Rosé đỏ bừng như đang phát sốt, nàng dùng khuỷu tay chống vào ngực chị như muốn kéo giãn khoảng cách giữa hai người, nhưng với một chút sức của nàng thì chẳng hề hấn gì với chị cả.

“Có hay không? Trả lời chị.”

Nàng thật sự cảm giác được hai chân của mình đang tê dại đi, nàng há hốc mồm, mở to đôi mắt tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ nhìn chị.

Jisoo biết mình thật là buồn cười, chị lấy tư cách gì chất vấn nàng đây, nhưng khi nghĩ đến những hình ảnh hương diễm của nàng với con nhỏ kia thì lý trí của chị như bị kéo đứt, muốn ép nàng phải nói ra một đáp án để đánh tan đi những tưởng tượng dơ bẩn này.

Nhưng cô chỉ cố sức đẩy chị mà không thèm phản bác một lời.

Hai mắt chị đỏ quạch, mạnh bạo đè nàng lên tường, một bàn tay tiến vào vạt áo của nàng, chen vào bên trong chiếc áo lót viền ren, chụp lấy nơi mềm mại non mịn của nàng.

“Chị định làm gì…”

“Nó có thể chạm vào, tại sao chị lại không được chứ?”

“Chị buông em ra…”

“Chẳng qua chỉ bị chị sờ một lát đã khóc lóc rồi. Không phải em thích chị sao?”

“Bây giờ đã hết thích rồi.”


Chị bóp chặt lấy cổ nàng, nét mặt vô cùng hung ác: “Em nói lại lần nữa xem.”

“Huhu, Jisoo chị muốn giết em sao?!”

Chị lúc này vô cùng hung ác nham hiểm.

“Tại sao chứ? Em đối xử với chị tốt như vậy mà!”

Thấy dáng vẻ của nàng hình như là thật sự khó chịu, lúc này con sói mắt trắng chị mới chậm rãi thả lỏng tay.

“Rốt cuộc thì chị xem em là cái gì chứ? Là chính chị quả quyết rằng sẽ không bao giờ thích em. Em còn nghĩ rằng ít nhất thì chị cũng xem em như em gái, em cũng sắp chấp nhận cái thân phận em gái mưa này rồi, nhưng làm gì có ai đi sờ em gái mình… Bây giờ chị còn dùng bạo lực với em! Chị điên rồi!”

"Chị không dùng lực.”

“Nhưng động tác này rất nguy hiểm, là muốn giết người!”

Chị mím môi không nói câu nào.

Rosé khóc đỏ cả mắt, quật cường nhìn chị chằm chằm, trong lòng cảm thấy chỗ này không nên ở lâu, quay đầu bỏ đi, muốn về nhà bình tâm suy nghĩ lại.

Sau lưng có tiếng bước chân vang lên, tim nàng đánh thót một cái, cứ tưởng rằng chị đuổi theo, kết quả chị chỉ quay người đi vào nhà, còn chẳng thèm đóng cửa.

Nàng đi xuống cầu thang thoát hiểm bên phải sân thượng, tài xế đã đậu xe chờ sẵn ở từ lâu, leo lên xe nàng giơ bàn tay còn đang run rẩy vì tức giận lên sửa sang lại nội y.

Bây giờ mới ghen thì có ích gì? Còn không biết xấu hổ dùng bạo lực bức hiếp nàng.

Trước đây nàng ấp ủ cẩn thận giao cho chị trái tim thiếu nữ trong sáng thuần khiết, chị chẳng thèm nhìn lấy một cái đã vứt xuống chân, tàn nhẫn giẫm đạp.

Nàng nếu yêu là yêu hết lòng. Nói từ bỏ cũng sẽ thật sự buông tay.

----------

Mỗi ngày sau khi thức dậy Lisa đều sẽ gọi điện cho nàng, biết công việc của cô bận rộn như vậy nên cũng ngại không dám quấy rầy cô nghỉ ngơi, chỉ có thể cầm điện thoại chờ cô thức giấc gọi cho mình.

Thấy cũng sắp tới giờ, nàng rối rắm cầm điện thoại lên, yêu cầu cuộc gọi video hiện lên, nàng nhanh chóng ấn đồng ý, khuôn mặt xinh đẹp vô đối của cô hiện lên trên màn hình. Dường như hôm nay tâm trạng của cô khá tốt, vui vẻ cười với nàng.


Nhìn thấy bộ dạng tiều tụy của nàng, nụ cười của cô cũng nhạt dần: “Em bị sao vậy?”

“Hôm nay là sinh nhật của Jisoo, chị ta bảo em qua đó với chị ta…”

“Bây giờ em đang ở nhà hả?”

“Ừm.”

Sống lưng cứng còng của cô thoáng chốc thả lỏng ra: “Chỉ hai người bên nhau thôi hả?”

Nàng thành thật gật đầu.

“Đúng là lãng mạn ha.”

“Cục cưng, chị cũng ghen hả?”

“Sao có thể? Nói trắng ra thì mối quan hệ giữa chúng ta là giao dịch tình tiền, chị không có quyền can thiệp vào chuyện tình cảm và các mối quan hệ cá nhân của em.”

Nàng im lặng suy ngẫm “Giao dịch tình tiền” bốn chữ này, làm nàng đau xót.

“Nhưng nếu trong lúc em đang bao nuôi chị lại yêu đương với người khác thì nhớ phải nói rõ với người ta về mối quan hệ của chúng ta, chị không hy vọng một ngày nào đó sẽ trình diễn một màn bị bắt gian tại giường.”

“Trong lúc bao nuôi chị em sẽ không yêu đương với ai cả.”

“Còn Jisoo thì sao?”


Nhắc tới Jisoo tim nàng lại thấy giá lạnh: “Jisoo là tên khốn làm em đau lòng, vì em tin tưởng chị ta nên trễ vậy rồi còn chạy đến chỗ chị ta chúc mừng sinh nhật, kết quả thì sao, chị ta dám làm những chuyện đó với em…”

“Nói rõ ràng xem nào.”

Nàng cắn môi, có chút khó mở miệng.

“Em không nói gì sẽ làm chị liên tưởng đến những hình ảnh không thể tưởng tượng nổi.”

“Chị ta sờ chỗ đó của em…”

“Chỗ nào?”

“…Ngực.”

“…” cô nhắm mắt lại như đang kềm chế cảm xúc, cầm điện thoại đứng dậy đi về phía cửa phòng.

“Chị định làm gì?”

“Để trợ lý đặt chuyến bay trở về.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận