Jesse không quan tâm đi đâu, Ryou nghĩ nghĩ, vẫn dẫn y trở lại phòng ngủ của mình.
“Tìm cái gì ăn đi trước.” nhìn thời gian, đã đến lúc ăn cơm tối, Ryou cảm thấy bất luận làm chuyện gì, ít nhất phải lấp đầy bụng trước, “Cậu muốn ăn lẩu hay mua ăn bên ngoài?”
“Không muốn ăn bên ngoài.” Xem bộ dạng Jesse, chắc cũng đói bụng.
“Được, vậy tới giúp rửa rau a!” Ryou mở tủ lạnh, lúc Edgar đi đã nhét đầy tủ lạnh, như sợ cậu không ăn cơm.
Chọn vài loại dễ dàng rửa, dễ dàng cắt lúc ném cho Jesse, Ryou lấy ra một hộp đầu cá, một túi dầu đậu hủ cùng một túi nước lẩu lớn, lại nấu cơm, những này cần phải đủ hai người ăn?
Thêm nước thêm gia vị, Ryou đem bếp lò đặt trên bàn ở phòng khách, trở lại phòng bếp xem Jesse chuẩn bị đồ ăn tốt hay không.
“Kỹ thuật xắt rau rất tốt ah, ở nhà thường xuyên làm sao?” Thấy Jesse cắt đồ ăn cần mỏng phải mỏng, nên mảnh thì mảnh, một đoạn thập phần đều đều, Ryou không khỏi cảm khái nói.
“Ừm!” Jesse cúi đầu, như không quen được khen thưởng.
Giờ phút này nhìn Jesse rất đơn thuần, Ryou nở nụ cười, cùng bộ dạng hung hăng càn quấy vừa rồi rất không giống, có lẽ chỉ là ý thức tự bảo vệ của cậu bé quá mạnh.
Nhưng lúc ăn cơm Ryou càng bị hoảng sợ, chỉ thấy Jesse vùi đầu ăn, một chén lại một chén cơm.
“Cậu đừng chỉ ăn cơm, ăn chút thức ăn a!” gắp đồ ăn cho Jesse, Ryou ăn hết chén cơm của mình liền để xuống, chuyên tâm phụ trách gắp thức ăn.
“Đàn anh, anh không ăn ah?” Jesse lần đầu tiên dừng đũa nhìn Ryou, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Tôi ăn trưa trễ, cho nên chưa đói lắm!” Ryou vốn ăn không nhiều, hơn nữa nhìn bộ dạng Jesse ăn cơm rất có hiệu quả làm cho người ta cảm thấy no.
“Ah!” Jesse chôn đầu tiếp tục ăn.
Người bình thường nghe được lời Ryou chắc sẽ cảm thấy đó là lý do a. Dù thế nào cũng sẽ khách khí vài câu, nhưng phản ứng của Jesse có thể nhìn ra y hoàn toàn không nghĩ như vậy. Không biết thật sự là trong đầu y chỉ nghĩ một việc, hay là chính mình có sao nói vậy, cho nên nghĩ người khác cũng vậy.
Chẳng lẽ vừa rồi lúc họp y không phải cố ý khiêu khích? Sau khi tiếp xúc Jesse, Ryou bắt đầu nghi ngờ.
Jesse ăn cơm rất nhanh, nếu không phải nồi lẩu cần thời gian đun chắc y chỉ cần 10′ chiến đấu là có thể giải quyết xong. Hơn nữa nhìn ra y rất yêu quý lương thực, một hạt cơm cũng không lãng phí, kể cả đầu cá cũng ăn sạch. Sau khi ăn xong còn chủ động giúp Ryou dọn dẹp, chén cũng là Jesse rửa.
Ryou hơi hối hận nên gọi Brant bọn họ cùng ăn cơm. Có thể sau khi ăn xong ấn tượng đối với Jesse sẽ thay đổi không ít. Ít nhất hiện tại mình rất yêu thích cậu bé này.
“Ngồi đi, muốn uống gì?” Đợi tất cả đều dọn dẹp xong, Ryou để cho Jesse ngồi ở trên ghế sa lon, vừa mở tủ lạnh vừa hỏi.
“Nước chính được rồi.” Lúc này Jesse để hai tay trên đầu gối, bộ dáng có vẻ lúng túng.
Ryou nhíu mày, rót cho Jesse một ly nước, mình cầm một lon trà lạnh.
“Ách, Jesse, hai chúng ta nói chuyện được không?” Ryou hắng hắng giọng, phát hiện mình thật không có khiếu thuyết phục và giáo dục tốt, “Hôm nay lúc họp tại sao cậu nói như vậy?”
Jesse cúi đầu, không trả lời, hơn nữa không có ý muốn nói chuyện.
“Cậu không muốn nói thì thôi,” Xem ra Michelle cũng là thua Jesse ở chiêu này, Ryou nghĩ nghĩ: “Nhưng bất kể lý do là gì, tôi hi vọng cậu ngày mai có thể đi tìm Brant bọn họ xin lỗi.”
“Không!” Jesse mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ cảnh giác đã dịu lại lúc dùng cơm bây giờ xuất hiện trong mắt.
“Jesse, tôi không biết cậu đối với giới này hiểu rõ bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không giống như cậu tưởng tượng.” Ryou nhìn thẳng Jesse, “Cậu muốn vượt qua chúng tôi? Không vấn đề, nhưng cậu có nghĩ sau khi vượt qua chúng tôi cậu được gì? Nhiều cơ hội xuất hiện? Nhiều cơ hội quay phim? Thu nhập càng nhiều? Hoặc, càng nhiều tổn thương?”
Jesse lại cúi đầu, Ryou hạ giọng: “Hơn nữa chúng ta làm việc này, thật sự rất tổn thương thân thể. Nếu phối hợp tốt cùng kỹ xảo, cậu có thể đem rủi ro hạ xuống đến mức thấp nhất. Có lẽ bây giờ cậu chưa nhận thức được, lần đầu tiên quay cậu sẽ hiểu!”
“Thân thể tôi tốt lắm!” Jesse gắt gao chặn lại những lời này Ryou muốn nói. Ryou lẳng lặng nhìn y, đứng lên vào phòng ngủ lấy ra một mô hình phân thân, đưa cho Jesse.
“Trong phòng tắm có chất bôi trơn, nếu trong vòng năm phút đồng hồ cậu có thể đem cái này hoàn toàn nhét vào trong cơ thể. Tôi sẽ không nói nữa!” Ryou không phải làm khó Jesse, mà cậu nhìn thấy, Jesse nếu không tự mình trải nghiệm sẽ không thể hiểu rõ ý trong lời nói của cậu.
Jesse mang theo ánh mắt hiếu kỳ cùng sợ hãi đánh giá đồ vật trong tay Ryou, nhận lấy đi về hướng phòng tắm.
“Đừng miễn cưỡng, nếu bị thương tôi sẽ không công nhận cái này là thành công.” Ryou tựa ở trên tường bên ngoài phòng tắm, hô lên với Jesse: “Chuẩn bị xong chưa? Tôi bắt đầu tính thời gian!”
Năm phút đồng hồ nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, Ryou nắm khóa cửa, đã hơn bốn phút rưỡi rồi.
Đột nhiên cửa phòng tắm mở, Jesse đi ra giống như một chú gà trống bại trân, vô luận y thử thế nào, nhưng cơ thể vẫn không thể hoàn toàn dung nạp dị vật này.
Khá tốt, không phải là người liều lĩnh, Ryou đối với điểm ấy của Jesse đánh giá khá cao.
“Cậu nhất định cho rằng đem dịch bôi trơn thoa toàn bộ mô hình thì có thể đưa vào bên trong?” Ryou liếc mô hình một cái trên tay Jesse biết tại sao y thất bại: “thực tế tốt nhất là dùng bao cao su, như vậy sẽ càng trơn. Hơn nữa tốt nhất là vừa dùng tay khuếch trương vừa dùng dịch bôi trơn, còn phải không ngừng ra vào để đảm bảo hiệu quả trơn, tư thế cũng rất quan trọng.”
Kinh ngạc mà nghe Ryou nói bí quyết, Jesse phát hiện sự tình xác thực không đơn giản giống như tự mình nghĩ.
“Quen biết đàn anh đôi khi cũng là lợi thế, đặc biệt là lúc dùng súng thật đạn thật.” Ryou vỗ vỗ vai Jesse: “Ngày mai đi nói xin lỗi, Brant bọn họ cũng không phải người hẹp hòi, không biết cùng cậu so đo nhiều như vậy.”
“Tôi… Một lần nữa cho tôi thời gian một ngày, tôi sẽ thực hiện được yêu cầu của anh!” Jesse cúi đầu nghĩ nghĩ, đang lúc Ryou cho là y đã nghĩ thông suốt, y lại nói một câu như vậy.
Không phải đâu? Ryou hoàn toàn im lặng cứ như vậy ngơ ngác nhìn Jesse chào mình, đi ra cửa.
Đứa nhỏ này sao lại bướng bỉnh như vậy a? Quên mình cũng vẫn còn con nít Ryou vuốt đầu, đối mặt một người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cậu thật sự không biết phải thuyết phục như thế nào.
Vài sau ngày, Ryou mỗi ngày kêu Jesse đến phòng ăn cơm. Không biết vì sao, cậu cũng không muốn buông tha cho Jesse, Ryou cảm giác Jesse không phải loại người hung hăng càn quấy. Hơn nữa thậm chí còn là người rất đơn thuần, nhưng vẻ chất phác này càng xác thực Jesse rất bướng bỉnh.
Mấy ngày tiếp xúc khiến Jesse thân cận với Ryou hơn nhiều, dù sao cũng có bản năng động vật, đối với người cho mình ăn luôn có nhiều cảm tình tốt.
Từ các buổi trò chuyện, dần dần loại bỏ cảnh giác Jesse bắt đầu nói chuyện của mình. Tuy không nhiều lắm, nhưng Ryou đại khái có thể đoán được, Jesse là đứa trẻ ở nông thôn, cha mất sớm còn là con riêng. Dù sao Jesse từ nhỏ cũng chỉ ở cùng mẹ, lần này đến thành phố, là muốn kiếm nhiều tiền đón mẹ lên. Cũng là để cho những người xem thường y trước kia phải ngưỡng mộ mình.
Ryou nội tâm buồn bã, có lẽ bởi vì thân thế, Jesse khi còn bé đã bị khi dễ và kỳ thị rất nhiều, khiến y không chỉ có đối với người bên cạnh căm thù, còn sinh ra quan điểm sai lầm: khi mình là người mạnh nhất, người khác mới để ý mình.
Có lẽ, ngày đó Jesse nói câu kia chính vì điều này, không chịu xin lỗi cũng là bởi vì nó. Trong thế giới của Jesse, chịu thua chẳng khác nào nhận thua, người trở thành kẻ yếu sẽ bị người khác tùy ý khi dễ.
Nhưng dù biết rõ điểm mấu chốt của Jeese, Ryou cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Nói, Jesse khẳng định là nghe không, có lẽ chỉ để cho y tự mình nhận thức sẽ thực sự hiểu quan niệm của mình trước kia là sai lầm. Người sống trong xã hội, làm chuyện gì đều phải trao đổi, hợp tác lẫn nhau, đóng GV thực tế là như thế.
Edgar cũng cho là vậy, đối với việc hướng dẫn người mới này kinh nghiệm phong phú. Qua điện thoại anh cũng an ủi Ryou để cho đứa trẻ này chính thức thụ một lần y sẽ hiểu, Ryou không cần quá lo lắng.
Ryou vẫn cảm thấy không ổn, nhưng không nghĩ ra phương pháp xử lý tốt nhất. Trong khi Ryou lo lắng, series STORM chính thức mở máy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...