Lâm Tuyết Tuệ và Ôn Liễm vốn là muốn vòng qua náo nhiệt nhưng Cao Tĩnh Kỳ nhiệt tình như vậy nên không nỡ cự tuyệt nàng, vì vậy cùng nhau qua bên đó.
Càng đi càng gần, trong tiếng ồn ào thỉnh thoảng truyền ra một tiếng “Hội đoàn XXX tuyển thành viên mới đây!” “Hội học sinh tuyển thành viên mới đây!” Vân vân. Ôn Liễm các nàng đại khái cũng biết đây là tình huống gì, nói chung chỉ là thành viên trong hội đoàn mời chào thành viên mới gia nhập thôi.
Những hội đoàn kia vì muôn thu hút nhiều người mới nên giở ra nhiều mánh khoé, ngay cả một dàn âm thanh và micro cũng dọn đầy đủ tới, còn an bài người đi phân phát tờ rơi nữa. Có ca hát, có khiêu vũ, còn có thành viên hội patin ăn mặc chỉnh tề chân đạp patin ở trên đường bay vùn vụt, thỉnh thoảng thi triển động tác đẹp mắt thu hút người mới.
Bên cạnh đó có người còn học được cách quảng cáo hay, cầm micro hô lớn “Những người đi ngang qua đây không nên bỏ lỡ hội Anime tuyển thành viên mới đây, chỉ có ba ngày, chỉ có ba ngày, bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội đâu!” Bên cạnh còn có hai em gái mặc đồ hầu gái bày ra các loại tư thế cho người qua đường thưởng thức.
Ôn Liễm nghe bọn họ tuyên truyền liền mắc cười, ngoài miệng nói chỉ tuyển ba ngày nếu không gia nhập liền không có cơ hội, năm sau chẳng lẽ bọn họn không tuyển thành viên mới. Cô đối với những hội đoàn này cũng không có hứng thú gì, cũng không có thời gian tham gia, chỉ là muốn bồi Cao Tĩnh Kỳ đi bộ một vòng mà thôi.
Khi đi ngang qua một cái hội đoàn kia, người phát tờ rơi đưa cho cô một tờ, Ôn Liễm thuận tay nhận lấy dừng bước nghiêm túc nhìn một chút. Cao Tĩnh Kỳ ở trước mặt không ngừng gọi nàng nói “Ôn Liễm cậu mau tới đây.”
Ôn Liễm gấp tờ rơi lại đi nhanh đến bên cạnh hỏi nàng và Lâm Tuyết Tuệ hỏi “Thế nào?”
Cao Tĩnh Kỳ chỉ hội đoàn trước mặt kích động nói “Tôi muốn gia nhập câu lạc bộ yoga, cậu thấy sao?”
Ôn Liễm nhìn sơ qua giới thiệu vắn tắt của câu lạc bộ yoga, không nói những thứ khác chỉ đơn giản là “Rèn luyện một tháng là có thể giảm năm cân!' không cần suy nghĩ cũng biết Cao Tĩnh Kỳ là vì nguyên nhân này mà tham gia. Cô hiểu rõ nhưng không vạch trần “Cậu nghĩ kỹ rồi.”
Cao Tĩnh Kỳ gật đầu. Ôn Liễm biết cái gọi là suy nghĩ kỹ của nàng là gì, cũng là nhất thời thích thú thôi. Nhưng nếu nàng đã quyết định, mình cũng không nên nói gì “Vậy cậu mau đi đăng ký đi.”
“Tôi muốn tham gia, Tuyết Tuệ nói cũng muốn tham gia chung với tôi, còn cậu thì sao? Cao Tĩnh Kỳ giựt giây nói, nếu ba người các nàng có thể vào cùng một hội đoàn là có thể chơi chung với nhau rồi.
Người trong hội đoàn Đứng ở một bên phụ họa nói “Bạn học mau gia nhập vào câu lạc bộ của chúng ta đi. Cuộc sống đại học tươi đẹp cần phải có điểm xuyết thêm việc gia nhập câu lạc bộ đó!” Ôn Liễm cười lắc đầu một cái, cự tuyệt nàng ta. Mà chuyện làm cô ngạc nhiên chính là Lâm Tuyết Tuệ vậy mà sẽ chủ động đi gia nhập câu lạc bộ.
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Lâm Tuyết Tuệ, Lâm Tuyết Tuệ chống lại ánh mắt của cô, giơ hai tay lên hấc càm chỉ Cao Tĩnh Kỳ. Ôn Liễm lập tức hiểu ý, xem ra là bị ép nên không biết làm sao đi.Cao Tĩnh Kỳ tiếc nuối nói “Ôn Liễm sao lại không tham gia, nếu không ba chúng ta liền có thể cùng nhau luyện yoga rồi.”
Ôn Liễm tìm một cái cớ, chỉ chữ to trên băng rôn tuyên truyền nói “Bởi vì tôi gầy như cây trúc rồi.” Người của câu lạc bộ muốn giải thích luyện yoga tuy là vì vóc dáng, nhưng sẽ không gầy hoàn toàn đâu, bị ánh mắt ra hiệu của Ôn Liễm nhẹ nhàng quét qua, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Cao Tĩnh Kỳ nhìn kỹ vóc người Ôn Liễm, hoàn toàn đầy đủ, địa phương không nên có thịt một chút thịt cũng không có. Địa phương nên có thịt..... Ánh mắt nàng híp lại rơi vào trước ngực Ôn Liễm nhìn cũng được. Xét toàn thân quả thật đã quá gầy, nếu gầy nữa liền khó coi.
Ôn Liễm theo ánh mắt của nàng thấy dừng ở trước ngực mình, không có thói quen bị người khác nhìn địa phương riêng tư như vậy, che giấu ôm lấy cánh tay ho khan một cái hỏi “Cậu đang nhìn cái gì?”
Cao Tĩnh Kỳ ngẩng đầu lên, khinh thường nói “Ôn Liễm của chúng ta mập nhưng không ngấy, không cần giảm cân nữa.” Rất dễ gạt qua lời của Ôn Liễm, quay đầu nói với Lâm Tuyết Tuệ “Vậy hai chúng ta đi đăng ký đi.” Không phải chỉ là ngực thôi sao, mình cũng có mà.
Người trong câu lạc bộ kia cũng là một nữ sinh, đem hành động của hai người thu vào trong mắt, lại nghe Cao Tĩnh Kỳ nói nhịn không được cười lên. Ôn Liễm thì lúng túng lỗ tai đều đỏ ửng.
Sau khi nhận được cái gật đầu của Lâm Tuyết Tuệ, Cao Tĩnh Kỳ nói với nữ sinh trong câu lạc bộ kia “Vậy chúng ta liền gia nhập câu lạc bộ yoga của cậu đi.”
Nữ sinh dừng cười lấy hai tờ đơn trong túi văn kiện ra để lên bàn nói “Vậy hai cậu trước điền cái bảng khai này đi.” Cao Tĩnh Kỳ lấy bút đưa cho Lâm Tuyết Tuệ, vừa điền vừa hỏi nữ sinh kia “Gia nhập câu lạc bộ phải đóng bao nhiêu tiền a?” Nữ sinh giải thích cho nàng một chút.
Ôn Liễm nhìn các nàng trong chốc lát còn không biết làm gì, đem đồ vật đặt ở bên người các nàng, nói với các nàng một tiếng liền đi ra ngoài. Muốn một mình đi dạo một chút, nhưng thể đi quá xa, tránh cho các nàng lúc sắp đi không tìm được mình, suy đi nghĩ lại liền đi loanh quanh qua các câu lạc bộ. Mới vừa đi tới trước một cái câu lạc bộ, nhìn một chút giới thiệu vắn tắt, bên tai liền nghe thấy có người đang gọi mình.
“Haiz~”Cố Tiện Khê ngồi ở trên ghế, cùi chõ tựa vào trên bàn, tay thì chống gò má. Nhìn người đến người đi trước mặt, lại không một ai chịu ghé qua câu lạc bộ của nàng. Không nhịn được lại thở dài một cái “Haiz!”
Hội trưởng của bọn họ là nữ sinh, cũng coi là là bạn tốt của Cố Tiện Khê. Phát giác sự khác thường của nàng, đi tới bên cạnh đặt tay lên vai nàng hỏi “Tối nay Tiện Khê bị gì thế, sao cứ liên tục than thở vậy, đây cũng không phải là tính cách của em nha.”
“Hôm nay làm sao mà một người cũng không có đến tham gia câu lạc bộ của chúng ta?” Cố Tiện Khê nói ra lo lắng.
“Hẳn là chưa có tới thôi.” Hội trưởng tận lực suy đoán nói.
“Cũng đã mấy tiếng rồi.” Cố Tiện Khê nghĩ đến đây lại là lo lắng. Từ lúc bắt đầu tuyển thành viên mới tới giờ cũng chưa có ai gia nhập hết. Nhiều nhất chính là tới hỏi mấy vấn đề rồi nhìn yêu cầu nhìn một chút lại đi, căn bản không giữ được. Hơn nữa thành viên trong hội các nàng đều đã ra ngoài tuyên truyền hết rồi, chỉ để lại nàng và hội trưởng người trông nom đại bản doanh, nhưng vẫn không kéo được một người nào. Hội trưởng ôn nhu trấn an nói “Không thu được người cũng không có sao, dù sao hội chúng ta cũng có nhiều người mà.”
“Sang năm hội trưởng tốt nghiệp, các chị vừa đi, hội liền không còn lại mấy...” Cố Tiện Khê cau mày nói. Tay còn đang đặt trên má, từ trên bàn lấy ra một tờ tuyên truyền của hội. Nghiêm túc xem từng cái yêu cầu trên đó, muốn tìm ra chỗ mấu chốt nói “Năm trước ít nhất cũng có một hai người mà.”
Hội trưởng nhìn mấy xã đoàn náo nhiệt kia nói “Có thể hội chúng ta là hội lạc hậu rồi.” Hội các nàng thì vắng như chùa bà đanh còn bên cạnh thì đầy ắp cả người, hơn nữa không ngừng có người chen vào muốn ghi danh. So sánh như vậy có thể thấy bên các nàng vắng lạnh như thế nào.
Tựa như muốn kiểm chứng lời hội trưởng vậy. Một người rụt rè e sợ đi tới trước mặt các nàng há mồm muốn nói lại một bộ ngượng ngùng. Cố Tiện Khê thấy có người tới, hai mắt sáng lên, nhanh chóng đứng lên hỏi “Bạn học, em muốn gia nhập hội của chúng tôi sao!”
Người nọ nhanh chóng khoát khoát tay giải thích “Không có không có. Bên kia không có bút, em có thể mượn bút một chút không?” Vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ bút trên bàn, Cố Tiện Khê các nàng muốn cự tuyệt cũng không được.
Cố Tiện Khê bị đả kích nặng nề, không còn sức lực ngồi xuống phất phất tay nói “Dùng đi dùng đi.”
Người nọ gật đầu một cái nói “Vậy thì cám ơn.” Lấy ra một tờ đơn tới đặt lên bàn, dùng bút của Cố Tiện Khê các nàng nhanh chóng điền vào.
Hội trưởng thấy quả thật là không có ai, vỗ vai Cố Tiện Khê một cái nói “Tiện Khê, em ở đây trông chừng, chị đi một lát sẽ trở lại.”
Cố Tiện Khê gật đầu một cái, chờ hội trưởng đi xong hai mắt vô thần nhìn chằm chằm dưới táng cây ngẩn người ra, trong tiếng ồn ào đột nhiên nghe được hai chữ 'Ôn Liễm' thì ánh mắt sáng lên, niên muội!
Ngưng thần nhìn một cái Ôn Liễm đang đứng ở trước mặt câu lạc bộ yoga nói gì đó với người trong hội. Lòng nhất thời khẩn trương, chẳng lẽ em ấy muốn gia nhập câu lạc bộ yoga.... Mặc dù mỗi người có thể gia nhập nhiều hội, nhưng nếu thời gian hội hoạt động giống nhau vậy thì nhất định phải bỏ qua một cái rồi.
Lại thấy Ôn Liễm lắc đầu, hiển nhiên là cự tuyệt gia nhập đi. Cố Tiện Khê thở phào một cái, nhanh chóng lấy ra tờ đơn và bút đi tới, vô cùng tự tin đoán chừng niên muội sẽ bị mình dụ dỗ.
Mắt thấy hai người bên cạnh Ôn Liễm nói xong liền đi, không ngừng lớn tiếng kêu “Ôn Liễm! Ôn Liễm!”
Ôn Liễm nghe tiếng nghiêng đầu đi tìm người kêu mình, bởi vì người phía sau quá nhiều nên không biết có tìm được người kia hay không. Cho dù thanh âm vừa rồi rất quen tai nhưng trong chốc lát cô không nhớ nổi là ai. Nhíu mày cho là mình nghe nhầm, đang muốn quay đầu đi, lại một tiếng Ôn Liễm.
Cố Tiện Khê thấy Ôn Liễm không nhìn thấy mình, sốt ruột đứng lên lại kêu một tiếng, đồng thời vẫy vẫy tay nói “”Ôn Liễm nơi này!”
Lúc này Ôn Liễm ngay lập tức nhìn qua nàng, trên mặt không tự chủ được rộ lên nụ cười chạy tới, hỏi “Học tỷ tại sao chị lại ở chỗ này?” Nhìn chung quanh một chút hỏi tiếp “Một mình?”
“Hội của chúng ta đang tuyển thành viên mới, Ôn Liễm có muốn vào chơi hay không?” Cố Tiện Khê đưa ra tờ đơn, không có hảo ý nói.
Ôn Liễm cũng không biết đây là hội gì, dư quang khóe mắt nhanh chóng liếc một cái qua giới thiệu vắn tắt. Nguyên lai là hội nhiếp ảnh, ngược lại còn có cái để nói, nhận lấy bảng khai trên tay Cố Tiện Khê hỏi “Vào đó làm gì? Có điều kiện gì không?”
“Đương nhiên là những người thích chụp hình tập hợp lại giao lưu trao đổi với nhau rồi.” Cố Tiện Khê lại lấy ra tờ yêu cầu nói “Yêu cầu chính là những thứ này, niên muội nhìn một chút đi.”
Ôn Liễm cầm lấy xem một chút nói “Yêu cầu có chút cao a...” Nếu không phải có thiết bị nhiếp ảnh thì không được, bao nhiêu người qua được cái yêu cầu này a. Khó trách hội của các nàng lại lạnh tanh như vậy, không phải ai vào năm thứ nhất đại học có thể mua cho mình máy ảnh SLR, ngay cả Ôn Liễm cũng không có.
Cố Tiện Khê lấy lại tờ giấy trên tay Ôn Liễm hỏi “Có không? Chỗ nào?”
Ôn Liễm nâng lên con ngươi hỏi “Học tỷ biết một cái máy ảnh SLR là bao nhiêu tiền không?”
Cố Tiện Khê lắc đầu, mặt đầy ngây thơ nói “Không biết...” Chưa bao giờ có ai nói cho mình biết giá tiền máy chụp hình cả.
“...” Ôn Liễm nhất thời không nói nên lời, nhìn nàng hỏi “Học tỷ ở trong hội làm gì vậy?” Là một thành viên của hội lại không biết điều này.
“Tuyên truyền.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...