Gửi Nhà Kế Bên FULL


Chuyện tình yêu của thằng bạn thân … là thứ gì đấy rất lôi cuốn con người.
Nhất là khi thằng bạn là thứ badboy, trapboy, fuckboy ~
Khi nó rơi vào con đũy tình yêu, thì ngồi xem chính là thứ thú vị nhất trên đời.
Ba đứa con gái lú hú trong bụi cây, chỉ để chờ thằng bạn đến.
- Mịa, sao phải chui vào đây?
Nó gãi gãi tay, ngứa vãi.
- Nấp! Đã nấp phải nấp cho kĩ
Gia Linh ngó ngó.
Trời ạ ~
- Đến rồi đến rồi
Bích Lan kéo tay hai đứa nó.
Ồ ồ đến rồi đến rồi.
Ủa rồi không nói mà kéo nhau đi đâu thế kia :)
- Đi rồi, giờ sao?
- Đi theo chứ còn sao nữa!
Lạch bạch lạch bạch ………
- Anh muốn nói gì?
Hồng Phong gãi đầu.

Đến đây rồi chính là chẳng biết nên nói gì.

Hồi nãy qua điện thoại thấy nó nói linh tinh, sợ con bé này tưởng thật nói chia tay cậy thật lại khổ ra đấy.
Bạn bè mà thế đấy.
- À thì … cũng không hẳn là có chuyện …
- Vậy em vào làm việc tiếp.
Mỹ Đan định đi, cậu kéo tay lại.
- Khoan đã!
Bọn nó đứng nép ở tường ngay đằng sau, nó vỗ lưng Bích Lan.
- Điện thoại điện thoại.
- Làm gì?
- Ghi âm! Nhanh!

- Ờ ờ từ từ đã.
Hehehehe
- Anh có gì muốn nói nữa ạ?
- Em … định chia tay thật với anh đấy à?
Cậu nghi hoặc nhìn Mỹ Đan.

Cô nghiêng đầu, nhíu mày.
- Sao anh …?
- Anh đang hỏi!
Cậu nói hơi lớn làm cô ngơ ngác nhẹ.
- Em định … chia tay?
Cô rũ mắt.
- Em thấy bản thân không hợp với anh thôi.
- Lúc quen nhau đã bảo em đừng có tự ti thế rồi mà.

Bố mẹ anh cũng không có ý kiến, sao em lại thế chứ
Cô im lặng.
- Em đừng có nghĩ đến chia tay.
Cô bật khóc.
- Anh ưu tú, anh hoàn toàn có thể chọn những người khác xinh đẹp hơn cơ mà.

Tại sao gặp người cũ … anh có thể nhởn nhơ thế chứ?
- Anh cũng không thể khiến người ta khó xử, cả em cũng vậy.
- Em không chịu được tính lăng nhăng của anh đâu
Mỹ Đan chạy đi, cậu liền kéo tay lại.
- Ê má con bé khóc rồi, sao giờ?
Bích Lan quay lại hỏi bọn nó.
- Chả nhẽ mình lao ra? Vô duyên.
- Xem tình hình đã.
- Bỏ em ra!
-…
- Bỏ em ra mà
- Anh sửa!
Mỹ Đan ngưng khóc, quay lại nhìn.
Ba đứa nó cũng há hốc mồm, ngó đầu ra.
- Anh sửa! Thứ gì em không thích anh liền sửa!
____________
- Chẹp, cứ thế mà hòa à?
Nó gọi điện cho Hồng Phong.
" Thứ anh em mất nết, con bé tí chia tay tao thật"
- Nếu không có tao, mày nghĩ con bé sẽ dám nói với mày chắc?
" Thứ khốn nạn"
- Mày bảo cái gì cơ?
Nó bật ghi âm
" Thứ …"
- em không thích gì anh liền sửa!
:)))
" Má nó *** tao chém màyyyyyy"
- Mày dám? Tao thiến luôn giờ
Nó giơ tay lên.

Anh đứng đằng sau cốc đầu nó.
- Con gái con đứa.
Nó giật mình, cúp máy.
- Nó cứ để em phải chửi.
- Sao rồi? Đôi bạn trẻ hòa chưa?

Nó hất mũi.
- Nhờ có sự giúp đỡ tận tình của em mà hai đứa nó iu nhau thắm thiết, giờ em cũng có thể giúp hàn gắn lại chứ sao :)
Anh cười, nhìn nó.
- Khi yêu em cũng như này à?
Nó nhảy chân sáo
- Làm gì có? Em cũng biết ý chứ.
Khoan :k
Sao trong đầu hiện lên hình ảnh của anh vậy :)
Aaaaa bậy bạ quá
- Em nghỉ ở tiệm hoa rồi hả?
Nó lắc đầu.
- Dạ chưa, em tính cuối tuần rồi đến đó làm.
- Nghỉ đi, dù sao cũng sang năm 12 rồi, chú ý học chứ.
- Em định làm thêm mấy tuần nữa rồi nghỉ nè.
- Ồ ~
Nó nhìn trộm anh.

Hmm vẫn đẹp trai như thường ngày nhỉ.
Anh thấy nó nhìn, không nhịn được trêu.
- Sao? Anh đẹp trai nhỉ?
Nó đỏ mặt, quay đi chỗ khác.
- Đẹp cái gì mà đẹp?
Ai dè anh ghé sát vào nó.
- Hửm ? Không đẹp?
Nó lấy tay đẩy mặt anh ra.
- Lưu manh vừa!
Anh cười cười.
- Ơ kìa, oan quá.
- Aiya muốn đấm anh thật đấy
Nó lúng túng.

Tên này cứ làm tim nhanh nó đập suốt thôi.
- Láo quá đi, muốn đấm cả anh rồi.
- Xí, em mách cô Như.
- Chơi thế ai chơi lại.
- Plè ~
Nó tung tăng vào nhà.
Kể ra anh với nó quen nhau cũng lâu rồi nhỉ?
Hay là …
Nó liều một phen đi tỏ tình chăng?

Xùy zùy
Nó lượn vào phòng Thanh Duy mượn airport, thấy lão đang chơi game.
- Anh
- Sủa
- Airport
- Gầm bàn
- Nào?
- Thứ 2
- Ồ
Một cuộc đối thoại siêu ngắn ngủi, nhưng súc tích hiệu quả.
Lấy xong nó tính về phòng, nhưng lại ngưng lại.
Thanh Duy không chú ý lắm, cầm cốc nước hồn nhiên uống.
- Anh
- Ực ực _ Tiếng nuốt nước thay câu trả lời.
- Anh với Gia Linh đang yêu nhau đúng không?
Phụt tttttt
Ôi … trời ¯(◉‿◉)/¯
Xem cái phản ứng này, chắc là đúng rồi nhỉ :)
Lão lau miệng, quay lại, mặt tái mét.
- Mày … nói cái gì đấy?
Khả năng diễn xuất của nó bộc lộ.
- Gia Linh kể hết rồi.
- … thế à?
Nó trố mắt.
- Thật sự hẹn hò ?
- … ừ
- Má!!!!!!!!
Nó phúng má rời phòng.

Thứ bạn bè anh em, yêu nhau không nói câu nào, hừ hừ.
Cáu rồi đấy nhá..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận