Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu
Khả năng nấu ăn ‘thần sầu’ của Bạch Ân được cả gia tộc họ Bạch công nhận.
May mà, tổ tiên vĩ đại của chúng ta đã phát minh ra một loại nguyên liệu nấu ăn, dù cho tay nghề ‘thần sầu’ đến mấy cũng xử lý được: mì sợi.
Hồi ở nước Y, Bạch Ân từng ngày ngày gặm mì, nhờ thế, ông đã học được kỹ năng nấu mì nước sôi, tiếc là, khả năng sử dụng nguyên liệu nấu ăn của Bạch Ân yếu đến đáng thương, thế nên, ông cùng lắm chỉ thêm được quả trứng gà vào bát mì, những cái khác thì chịu. Do đó mà, mãi đến giờ, không ai biết Bạch Ân có thể nấu mì. Ngụy trang thành một đại thiếu gia được cưng chiều, chưa từng phải động tay tới việc gì vẫn tốt hơn là hình tượng sát thủ phòng bếp.
Sau khi Bạch Ân tỉnh táo, ông nhớ lại những chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, càng nghĩ càng thấy không biết làm gì mới báo đáp lại được.
Bản chất của Bạch Ân là một người thanh cao. Ông trung thành với lợi ích, nhưng không thích tiền tài, nhất là đối với tấm lòng son của Trịnh Hòa, Bạch Ân không mù tới mức không nhận ra, Trịnh Hòa đối xử tốt với mình không phải vì ích lợi, mà vì thứ tình cảm sâu sắc Bạch Ân vẫn hằng mong ước – tình yêu.
Ông mím môi, ngón tay gõ gõ mặt bàn rất nhanh, nếu Bạch Nhuận Trạch ở đây, cậu nhất định sẽ biết cha mình làm sao, phải đó, Bạch Ân —–
Khó lắm mới được một lần – ngượng.
Bạch Ân cảm thấy, nàng Catherine của mình đang đưa tay, ngoắc mình lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...