Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu
Không nên xem mặt mà bắt hình dong, hôm nay Bạch Ân mới hiểu được ý nghĩ của câu đó.
Ông không ngờ Trịnh Hòa biết nấu ăn, hơn nữa hương vị cũng không tồi.
Nhân lúc Trịnh Hòa rửa bát, Bạch Ân đi vòng quanh căn hộ để tìm hiểu, phòng không lớn, nhưng đồ dùng đủ hết, có thể thấy được chủ nhân phòng này rất cẩn thận và dồn nhiều tình cảm, thứ nào cũng được đặt vào một vị trí hợp lý.
Trịnh Hòa bưng đĩa hoa quả đã cắt sẵn đi tới, đặtlên bàn trà, thuận tay mở TV.
Bạch Ân đi qua, ngồi xuống, nhìn trái cây được cắt ngay ngắn, đặt trên đĩa, còn có hai cây tăm bên cạnh, trái tim khẽ rung lên, Trịnh Hòa cầm một miếng lê, đưa qua: “Ăn không?”
Bạch Ân hé miệng.
Mặt Trịnh Hòa nhăn lại, nhét miếng lê vào miệng ông, động tác đó có thể nói là khá thô bạo.
Bạch Ân lại cảm thấy rất hưởng thụ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...