Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu
Không biết Bạch tiên sinh dùng cách nào mà lại giải được mật mã tài khoản ổ cứng online (1) của Trịnh Hòa.
Trịnh Hòa sợ tới mức mặt – mũi – trắng – bệch.
Bạch Ân: “…Bảo bối, vẻ mặt em như thế là sao?”
Trịnh Hòa: “Kháng nghị trong im lặng.”
Bạch Ân: “Kháng nghị không có hiệu quả, đưa máy tính cho tôi.”
Trịnh Hòa ôm chặt laptop không chịu buông.
Bạch Ân sờ sờ tai cậu: “Ngoan, buông ra.”
Trịnh Hòa cố gắng dằn việc muốn gãi lỗ tai xuống, nói: “Không được là không được, tài khoản của em mà! Ngài không được nhìn lén!”
Bạch Ân cười nói: “Tôi có nhìn lén đâu, tôi xem cùng em mà.”
Trịnh Hòa nước mắt lưng tròng: “Bạch tiên sinh, ngài quyết tâm sao?”
Bạch Ân nghiêng đầu nhìn cậu, khóe môi cong lên, không đáp.
Trịnh Hòa: “…”
Trịnh Hòa: “Được rồi, em cho ngài xem, nhưng ngài không được phép cười em.”
Bạch Ân cười tủm tỉm ôm Trịnh Hòa vào lòng, hôn một cái, Trịnh Hòa bỗng nhiên cảm thấy, đôi khi, cái sự bá đạo của Bạch tiên sinh cũng ngọt ngào thật đấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...