Dịch và Biên: Hanoi1946
Thật sự là rất xui xẻo. Đứng trên tầng của tỏa nhà quan sát được, trong mười con Zoombie thì có ít nhất ba đến bốn con thân thể không còn nguyên vẹn, khả năng gặp phải zombie như thế chỉ chiếm khoảng 30%. Vậy mà bây giờ, Dương Quần xui xẻo lại đụng phải 30% này.
Đứng ở hành lang tầng 1, Dương Quần cảm thấy lo lắng, bồn chồn khi quan sát con Zoombie, có dáng vẻ bên ngoài rất đáng sợ, với móng tay mọc dài . Trong lòng Dương Quần thậm chí bắt đầu sinh ra ý niệm muốn quay trở lại căn phòng của mình.
Không…Không thể lùi bước được!
Nếu lui bước, thì sẽ đánh mất đi sự quyết tâm đối mặt với những con quái vật này.
Phảng phất Dương Quần thấy mình quay ngược lại thời điểm lần đầu tiên đánh nhau, tự tay cầm cây gậy sắt phang thẳng vào đầu đối thủ trước mặt, mà lần đó, đối thủ của Dương Quần cũng đang cầm gậy sắt vụt vào đầu hắn.
Không lùi về phía sau một bước.
Dương Quần trong lòng nảy sinh ý nghĩ độc ác, bàn tay bất giác ra sức nắm chặt cây gậy sắt.
Đứng ở trong hành lang, Dương Quân đột nhiên tăng tốc lao đến rồi bất ngờ nhảy lên thật cao, cánh tay cầm gậy sắt vung lên, tiếng cây gậy sắt ma sát với không khí phát ra tiếng rít lớn, đầu cây gậy nhằm vào đầu con Zoombie đập thật mạnh.
Con zombie cũng phát hiện ra Dương Quần đang lao về phía nó, cũng phát ra âm thanh gào rú, hai bàn tay với móng vuốt dài nhọn quơ về phía trước và lao thẳng về phía Dương Quần.
Một tiếng động lớn trầm đục vang lên khi cây gậy sắt đập mạnh lên đầu con Zoombie, sức mạnh từ cú đánh mang lại làm con Zoombie văng ngược ra đằng sau, đỉnh đầu bị nứt ra, đầu của nó lún xuống dưới.
Con Zoombie ra sức lắc lắc cài đầu, tựa hồ như cú đánh của Dương Quần đã chọc giận nó, miệng nó phát ra tiếng kêu gào dữ tợn. Ngẩng đầu lên dương đôi mắt màu trắng đục nhìn chòng chọc về phía Dương Quần.
Vậy mà lại không chết!
Xương sọ là một trong những bộ phận cứng nhất trên cơ thể con người và cũng là một trong những bộ phận khó bị phá hủy nhất. Cú đánh này của Dương Quần có lực đánh vô cùng mạnh, có thể dễ dàng đánh vỡ nát đầu của người bình thường. Nhưng lại không gây ra sự tổn hại lớn nào với đầu và bộ não của Zoombie. Con Zoombie trong hình hài của người người đàn ông vẫn không chết.
Nhưng nếu đổi lại vị trí cú đánh không phải là đỉnh đầu mà là vị trí thái dương thì kết quả sẽ khác.
Con Zoombie bị chọc giận, giương bàn tay đầy móng dài tóm chặt lấy một cánh tay của Dương Quần. Trên cánh tay bị tóm truyền đến sức mạnh rất lớn. Không ngờ lực lượng của con Zoombie này lại lớn đến vậy. Mạnh gấp 2, 3 lần người bình thường.
Dương Quần và con Zoombie mặt đối mặt , khoảng cách gấn sát cạnh nhau. Mồm con Zoombie há ra thật lớn, có cảm giác như khiến khóe miệng của nó rách ra. Một mùi tanh tưởi đến phát nôn từ trong mồm nó bốc ra. Đây là mùi của thịt thối đang bị phân hủy làm cho dạ dày Dương Quần bị đảo lộn, khiến cho Dương Quần thiếu chút nữa thì nôn hết mọi thứ trong bụng ra.
Nhưng bây giờ không phải lúc để cảm thấy ghê tởm.
Dương Quần dùng sức của mình đẩy thật mạnh về phía trước.
Tuy rằng, con Zoombie có rất khỏe, nhưng sức mạnh của Dương Quần cũng không hề thua kém nó, thậm chí hắn có cảm giác mình còn mạnh hơn một chút. Cánh tay bị tóm chặt chỉ giãy giụa vài cái là có thể thoát ra khỏi móng vuốt của nó.
Bỗng nhiên, có tiếng " Răng rắc" vang lên, âm thanh của hàm răng vỡ nát vang vọng cả tẩng 1. Hàm răng của con Zoombie lúc này đang cắn thật chặt cây gậy sắt. Trong con hoảng loạn lo sợ sẽ bị con Zoombie cắn lên mặt, Dương Quần đã nâng cao cây gậy sắt hướng về phía cái mồm đang há to của con Zoombie mà ấn mạnh vào. Con Zoombie không hề quan tâm đó là vật gì, hàm răng của nó ngay lập tức cắn chặt lại. Lực cắn to lớn do hàm răng của Zoombie tạo ra vết răng in lên trên thân cây gậy sắt, ngay sau đó, một nửa hàm răng của nó bị vỡ nát.
Nhìn vết răn hằn sâu trên cây gậy sắt, mà Dương Quần thầm kinh hãi. Cái này phải cần đến một lực mạnh đến cỡ nào, mới có thể khiến cho vết răng hiện lên rõ ràng như vậy.
"Bịch, bịch" tiếng động vang lên dồn dập khi Dương Quần ra sức dùng nắm đấm nện liên tục vào phần đầu con Zoombie làm cho đầu của nó lắc trái lắc phải. Khiến cho nước giãi màu vàng nhạt từ trong mồm con Zoombie bắn lên mặt Dương Quần. Trong cơn kình hoàng, Dương Quần quên hết những kĩ năng học được khi tham gia những lần đánh nhau khi học đại học, hăn chỉ biết ra sức đấm lung tung lên đầu Zoombie, khiến cho đầu con Zoombie lắc qua lắc lại, làm não trắng trong đầu Zoombie thông qua vết nứt của xương sọ lộ ra bên ngoài.
Thế nhưng vẫn không đánh chết được con Zoombie.
Con Zoombie vẫn chưa từ bỏ ý định của nó, cái mồm hôi thối tanh tưởi cứ liên tục cắn tới.
"A…a…a.."
Một tiếng kêu đau đớn từ miệng Dương Quần phát ra, hàm răng của con Zoombie đã cắn mạnh lên vai phải của hắn. Trên vai truyền đến lực cắn rất mạnh,giống như một cái kìm sắt khổng lồ đang kẹp chặt lại. Lức cắn của nó quả nhiên rất lớn.
Nhưng may mắn là, hơn một nửa hàm răng của Zoombie đã bị vỡ nát, còn lại một nửa đang từ từ ngập sâu vào vai Dương Quần, nhưng lại không làm rách thịt của hắn.
Cúi đầu nhìn bả vai của mình đang bị Zoombie cắn xé, trong lòng Dương Quần này sinh sát ý mãnh liệt, cánh tay trái vung lên rồi đâm mạnh về phía vị trí xương sọ bị vỡ.
Cả bàn tay cắm sâu vào trong đầu con Zoombie mà chọc thật mạnh, khuấy đảo lung tung, chỉ vài giây khiến cho não của con Zoombie bắn ra ngoài.
Con Zoombie cứ như thế mà chết đi…Tuy rằng nó đã chết. Thế nhưng hàm răng vẫn luôn cắn chặt vai Dương Quần không có nhả ra! Đầu vai dần tê đi. Máu tươi từ vài chậm rãi chảy ra, thấm ướt vai áo.
Mà ngay lúc này, ở phía cuối hành lang tầng 1 xuất hiện bóng dáng của một người quần áo rách nát, loang lổ máu, đó là một nữ Zoombie bị âm thanh cuộc chiến của Dương Quần hấp dẫn mà tới.
Người phụ nữ này, vể bề ngoài trông rất kinh khủng, da thịt trên cổ bị cắn nát, bị xé ra một mảng lớn. Hai mắt màu trắng đục, hai tay quơ về phía trước, trong miệng phát ra tiếng rên hừ hừ đang từ từ tiến về phía Dương Quần.
Dương Quần nhất thời có chút hoảng hốt, con Zoombie đang nằm đè phía trên hắn, hàm răng vẫn đang cắn chặt vai phải vẫn không chịu nhả ra, khiến Dương Quần ko thể thoát ra được, mà phía xa Zoombie kia sẽ rất nhanh sẽ di chuyển đến chỗ này.
Mình sẽ bị nó giết chết ư! Chết ở bên ngoài cửa nhà của mình.
Không!
Gương mặt Dương Quần bỗng trở nên dữ tợn, một tay giữ chặt phần đầu phía trên, còn tay kia nắm chặt lấy phần hàm răng phía dưới, cả cánh tay gân xanh nổi lên, máu thịt trong huyết quản điên cuồng chuyển động, cả cảnh tay xung huyết đỏ thẫm.
Trái tim điên cuồng đập mạnh, da toàn thân đỏ ửng, hình ảnh này có chút giống với Dương Quần khi bị mưa đen biến đổi. Đỉnh đầu hắn thậm chí có luồng hơi nóng bốc lên. Toàn thân nhiệt độ tăng cao, một lực lượng khổng lồ từ cơ thể bộc phát ra. Cánh tay bỗng nhiên phát lực!!
“Rắc!”
Mồm của con Zoombia là nơi có lực phá hoại mạnh nhất , hàm dưới cứ như thế bị Dương Quần dùng tay trực tiếp xé rời ra.
Hàm dưới của Zoombia đã bị Dương Quần dùng lực lượng khổng lồ trong nháy mắt xé thành hai nửa, máu đen từ trong vết rách trên mặt Zoombie phun ra, bắn đầy lên trên mặt Dương Quần.
Bắp thịt trên cánh tay của Dương Quần có cảm giác như muốn nổ tung, toàn thân ửng đỏ, tơ máu giăng đầy trong mắt hắn.
Sức mạnh tiềm tàng ẩn dấu trong máu thịt, trong cơ thể của hắn, lúc này đã thực sự bạo phát. Sức mạnh này chính là chỗ tốt mà cơn mưa đen mang lại cho hắn. Giờ khắc này, nữ Zoombie cũng đã tiến tới chỗ Dương Quần, cảm nhận được hơi nóng đang tỏa ra từ người hắn, nó không do dự chút nào, mồm mở thật to lao về phía Dương Quần cắn xé.
“Bịch!”
Tiếng gậy sắt nện mạnh lên huyệt thái dương của con zoombie. Lực đánh mạnh mẽ đến mức không thể nào tưởng nổi, làm cây gậy sắt bị cong lại. Vị trí cây gậy thép va chạm làm phần thái dương của con Zoombie bị lõm vào.
Não trắng bắn văng tung tóe khắp nơi, máu màu đen từ trong đầu phun lên một bên vách tường của hành lang. Mà đầu con Zoombie cũng trực tiếp va chạm vào vách tường làm vách tường bị nứt ra.
Một cú đánh đơn giản như vậy, mà lại có thể dễ dàng giết chết nó.
Chỉ cần một cú đánh, liền có thể đánh chết được con Zoombie mà chỉ có một chút nữa thôi thì nó sẽ dồn hắn vào tử địa.
Lực lượng…lực lượng thật biến thái…so với người bình thường mạnh hơn gấp 2, 3 lần. Nhìn hơi nóng thoát ra từ bàn tay, trong lòng Dương Quần cảm thấy khiếp sợ.
Đây chính là do mưa đen mang lại sao!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...