Cái mặt phía sau rít lên.
- Khốn kiếp!
Voldemort đã đoán ra chuyện gì. Đáng tiếc, cơ thể này không phải của hắn.
Chưa đợi Quirrell phản ứng lại, âm thanh của thứ gì đó bị bẻ gẫy đã vang lên.
Thomas, kẻ ẩn thân dưới tầm áo choàng tàng hình đã ra tay, nó lợi dụng khi Quirrelll đang đưa tay ra tóm Harry để vặn gẫy tay của hắn – chính xác là bẻ chật khớp khuỷu tay. Cả cánh tay đều biến dạng.
Hành động của Thomas diễn ra cực kỳ nhanh chóng, nó nhanh chóng vặn chật khớp cả hai tay của Quirrell. Từ cuộc đụng độ ở trong rừng Thomas đã phát hiện ra Voldemort cực nhạy cảm với sự chuyển động của ma lực, do đó muốn sử dụng ma thuật đánh lén hắn là điều gần như bất khả thi. Ngoài ra, không được bỏ qua khả năng sau khi được uống máu kỳ lân và có thời gian tĩnh dưỡng, tình trạng của Voldelmort bây giờ phải tốt hơn trong rừng. Sau khi suy tính, Thomas quyết định sử dụng võ lực.
- AAAA... Ách!
Tiếng Quirrell hét lên đau đớn bị kẹt lại giữa họng. Thomas đã tóm chặc cổ họng của gã và bóp nát nó. Những tổn thương Thomas gây ra không khiến Quirrell lập tức mất mạng nhưng có thể khiến hắn không còn khả năng thi pháp. Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống hồ lúc này Thomas chỉ là một con thú nhỏ muốn bắt mãng xà.
* * *
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Với suy nghĩ như vây, Thomas đã dành rất nhiều thời gian đi tìm hiểu thông tin tình báo về Quirrell. Sau khi nghiên cứu tất cả những gì đạt được, Thomas cho ra kết luận là Quirrell có tội nhưng không đáng chết. Vì vậy, Thomas sẽ tìm cách chế phục hắn chứ không để Quirrell phải chết đầy đau đớn như những gì mà nó đã biết; dĩ nhiên là lựa sức mà làm không có lý do đưa mạng của Thomas ra để cứu hắn.
Để chắc chắn có thể chế phục được Quirrell, Thomas đã phải kiên nhẫn chờ đợi từ đầu tới giờ, giây phút hắn bất cẩn nhất – khi mà Đá Hiền triết thu hút tất cả sự tập trung của Quirrell lẫn Voldemort.
Có thể làm được đến bước này ít nhiều cũng phải cảm ơn cái áo tàng hình của Harry. Không hổ là Deathly Hallows, cái áo này không đơn giản là khiến người mặc nó tàng hình. Ngăn cách ma lực ba động, che lấp khí lưu chuyển – khiến người mặc nó tàng hình trên cả thị giác và cảm nhận tâm linh. Muốn tránh khỏi đòn đánh lén của một kẻ mặc áo tàng hình chỉ có thể dựa vào bản năng cảm nhận nguy hiểm vượt xa bình thường. Tuy nhiên, Thomas với nguyên tắc cẩn thận của mình vẫn quyết định áp sát rồi ra tay khống chế Quirrell. Ai mà biết trong giây phút giơ đũa phép ra khỏi vạt áo thi pháp có bị Voldemort bắt được hay không.
Một lý do nữa khiến cho Thomas đến hiện tại mới ra tay: nó chưa chuẩn bị xong. Như đã biết đến từ trước, các võ giả có thể bùng phát một lực lớn vượt xa bình thường nhờ vận dụng khí. Nhưng việc này cũng đưa đến những nguy hiểm nhất định, nếu bùng phát lực vượt qua sức chịu đựng thì sẽ khiến cơ thể bị thương, trường hợp nặng thì có thể xé rách gân, cơ đôi khi là gãy cả xương.
Lực bùng phát mà Thomas vừa dùng ra hiển nhiên vượt xa lực lượng cực đại mà trạng thái bình thường nó có thể sử dụng. Để có thể bùng phát một lực lớn như vậy mà không bị thương nặng, Thomas đã lợi dụng ma pháp để tăng mạnh cường độ cơ thể. Tuy nhiên ma chú này cũng chưa hoàn chỉnh, nó còn quá nhiều thiếu hụt. Đầu tiên: tốn nhiều thời gian để cường hóa cơ thể lên mức độ cần thiết. Thứ hai: nếu không nắm chắc mức độ, có thể khiến cơ thể người dùng trở thành mình đồng da sắt theo đúng nghĩa đen. Cuối cùng: người dùng khó mà khống chế được sức mạnh gia tăng đột ngột, dễ lỡ tay gây ra hậu quả không mong muốn.
Chính vì thế, Thomas phải đã bỏ qua cơ hội đầu tiên khi Harry bước vào và hấp dẫn Quirrell. Thật may mắn là nó đã hoàn thành ma chú trước khi Quirrell bắt được Harry, nếu không vị Gs của chúng ta giờ chỉ còn là đống cát.
* * *
Thomas bóp chặt lấy cổ của Quirrell, nó đã vô hiệu hóa khả năng thi chú của gã. Đổi chân trụ, Thomas chèn trân ra phía sau trân của Quirrell và tặng cho hắn một cú vật ngửa xuống sàn.
Harry có thể nghe rõ âm thanh chát chủa phát ra khi cái đầu trọc của Quirrell hôn lên đất mẹ do cú quất cực mạnh của Thomas. Đột nhiên Harry nhớ ra, phía đó là mặt của Voldemort, sau vụ này chắc lão sẽ nhớ Thomas cả đời.
- AAAAAAAAAAAA!
Tiếng rít đầy phẫn nộ phát ra từ phía sau cái đầu của Quirrell. Lần đầu tiên trong đời của mình, Voldemort phẫn nộ như vậy. Bị một thằng nhãi con ấn mặt xuống đất, cho dù thân xác này không phải của hắn nhưng cũng không ngăn được Voldemort phẫn nộ. Giờ phút này, sát ý của Voldelmort đối với Thomas vượt xa bất cứ kẻ nào, kể cả Harry. Hắn muốn xé xác tên ranh con dám xúc phạm Chúa tể Hắc ám để thỏa hận.
Một cơn gió bộc phát hất tung Thomas và Harry bay ra xa cả chục mét. Từ trên đầu của Quirell toát ra một đám khói đen, vặn vẹo, sôi trào như đang phát tiết sự phẫn nộ. Gương mặt của Voldemort hiện ra từ đám khói, hắn rít lên qua những kẽ răng:
- Lần đầu tiên... lần đầu tiên... trong đời ta. Tên nhãi con!!! Ta phải giết chết ngươi! Biến thân xác ngươi thành “âm thi”! Tra tấn linh hồn ngươi vĩnh viễn! Ta sẽ khiến ngươi trả giá vì giám xúc phạm Chúa tể Hắc ám.
Thomas bò dậy, nhờ cơ thể được ếm bùa gia tăng cường độ mà cú hất văng cũng chỉ khiến nó có phần chật vật. Liếc qua Harry, thằng bạn nó bị ném văng vào cây cột, hiện tại đã té xỉu. Phải hấp dẫn sự chú ý của Voldemort – Thomas quyết định.
Miệng khẽ nhếc, một nụ cười mỉa mai hiện ra trên khuôn mặt mới 12 tuổi, Thomas trào phúng:
- Lord Voldemort vĩ đại. Quê nhà của tôi có một câu nói rất hay miêu tả ngài bây giờ: “chó sủa là chó không cắn”. Giết tôi thử coi nếu ngài có thể. Đừng đứng đó mà kêu gào, điều đó chỉ khiến ngài giống như chó mất chủ thôi.
- THOMAS WALKER!!!
Voldemort tiếp tục rít gào, nhưng cũng không có bất kỳ hành động thực tế nào cả. Đám khói đen chỉ tiếp tục xoay quanh, cuồng loạn.
Thomas giơ đũa phép lên chỉ thẳng vào đám khói. Điên cuồng rít gào mà không làm gì, Voldemort không giống với những gì Thomas biết về hắn. Đột nhiên, Thomas phát hiện, đám khói ngày càng dày đặc. Nó thét lên:
- Đồ khốn! “Anima Concussione”!
Những vòng gợn sóng vô hình đang phát ra từ đầu đũa phép của Thomas, đây là một ma pháp mới được chính nó sáng tạo, có tác dụng khiến cho linh hồn bị chấn động mạnh, đặc biệt hiệu quả với những kẻ không có thực thể. Cũng nhờ phước của cây đũa phép Carina, Thomas phát hiện ra cây đũa của nó có khả năng tăng cường sự khống chế của bản thân với ma pháp tác động đến linh hồn.
Thomas phát hiện ra Voldemort đang làm gì, hắn đang giả vờ điên loạn nhằm che mắt nó, với mục đích câu giờ để hút cạn sinh mệnh của Quirell. Bằng chứng là khí của Quirrell càng lúc càng yếu. Tên ác ma không ngần ngại cướp đoạt mạng sống của kẻ đã đi theo hầu hạ hắn bấy lâu nay. Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc thừa nhận tình trạng của hắn đang cực kỳ yếu ớt, bản thân hắn không có sức mạnh.
Theo như Thomas biết được từ giấc mơ, thì sau khi Quirrell chết, Voldemort đã rời khỏi; nhưng theo tình hình hiện nay thì có lẽ chính hắn là người đã giết chết Quirrell – kẻ không còn năng lực phản kháng, cướp lấy sinh mạng của gã để đào tẩu. (Trong chuyện chỉ miêu tả Quirrell bị bỏng nặng và Harry ngất đi)
Dẫu biết lòng người ích kỷ và tình thế yêu cầu, nhưng cách làm của Voldemort – không ngần ngại cướp đoạt tính mạng của người theo đuổi bản thân vì ích lợi cá nhân – thực sự khiến Thomas ghê tởm.
- Chúng ta sẽ còn gặp lại. Thomas Walker. Và lần sau, ta sẽ thanh toán đủ với ngươi.
Dứt lời, Voldemort hóa thành một trận khói đen và bay thẳng ra ngoài. Hắn vừa mới cảm giác thấy linh hồn có một chút bất thường. Tính cẩn thận không cho phép hắn tiếp tục dây dưa. Voldemort dứt khoát rút lui. Bản thân hắn vẫn còn cơ hội, một khi phục sinh hoàn mĩ, hắn sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Nhìn Voldemort biến mất sau làn lửa, Thomas lâm vào trầm tư: “Đã bị phát hiện sao? Cũng phải, nếu không thì cũng quá hổ thẹn với danh hiệu Chúa tể Hắc ám của hắn rồi.”
Thực tế hai ống nghiệm thuốc ban nãy mà Thomas ném vào không chỉ có tác dụng như lời Thomas đã nói. Khí hơi hỗn hợp 2 loại quả thật có tác dụng khiến địch lâm vào tinh thần hoảng hốt nhưng đó chỉ là hiệu ứng che giấu hiệu quả thật sự của thuốc. Khí hỗn hợp của 2 loại thuốc trên nếu dính trực tiếp vào linh hồn sẽ khiến cho linh hồn lâm vào tình trạng hôn mê, vì vậy nếu Voldemort dây dưa thêm một chút nữa thôi thì có lẽ hắn đã không có cơ hội chạy chốn.
- AAAAAAAA!!!
Một tiếng thét chứa đầy đau đớn và phẫn nộ cắt ngang dòng suy nghĩ của Thomas. Có vẻ như Voldemort đã nhận được quà mà Thomas chuẩn bị sẵn cho hắn. Trong giấc mơ, khi bộ phim Harry Potter và Hòn đá Phù thủy được phát, tại kết cục Voldemort hóa thành một đống khói đen và chạy mất nhưng trong truyện lại không có. Theo nguyên tắc không bỏ sót cơ hội nào, Thomas đã cài ở chỗ cánh cửa nơi cuối bàn bài một bùa chú nó cải tiến. Kết quả thực không tệ, quý ngài Chúa tể có vẻ đã rất sảng khoái.
Đưa cho Quirrell hai cái ma chú, một trị liệu cổ họng, hai là trói gô toàn thân. Thomas nhanh tróng lục soát toàn thân của hắn, nó vẫn nhớ lần trước trong rừng, Quirrell không chỉ có 1 chiếc đũa phép. Và kết quả là Thomas lôi ra 4 cái đũa, một đống đồ không biết là cái gì. Còn Harry, Thomas vẫn nghe được tiếng nó thở đều đều, khí vẫn dồi dào như thường lên không cần quan tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...