Ngày cuối tuần, trong phòng ký túc Thomas đang ở với mọi người. Lúc này đây chỉ có Thomas, Harry và Ron là chủ nhân ở đây, đám còn lại đã đi chơi hết lượt. Trong phòng đến mấy vị khách đã được mời trước, anh em sinh đôi Fred và George cùng với Hermione.
“Mọi người đã đến đầy đủ, chúng ta lên đường thôi.” – nói đoạn Thomas cầm chiếc va li của nó để lên bàn.
“Đây là?” – Harry hỏi – “Chẳng phải cậu nói bọn mình lên tránh xa nó ra sao?”
“Chỉ là tránh mấy người không liên quan nghịch ngợm thôi. Mình cũng thực sự có dùng biện pháp bảo vệ lên nó, tuy không phải là gì đó nguy hiểm nhưng nếu có thằng nào đó tính sờ mó lung tung cũng sẽ lãnh đủ.” – Thomas giả thích.
“Hơn nữa giờ mình là chủ nhân đang ở đây lên sẽ chẳng có vấn đề gì.” – nó mở chiếc va li ra và nhảy xuống – “Xuống đây nào.” – giọng Thomas vọng ra từ chiếc va li.
2 anh em sinh đôi đi đầu, sau đó là Harry, Ron và cuối cùng là Hermione. Cả bốn đứa choáng ngợp trước những gì chúng nhìn thấy trong va li.
Ở đây có một hồ nướcvới một chiếc đình nhỏ ở bên cạnh; sát đó là một khu vườn trồng một số cây ma dược, thậm chí còn có cả một ít cây ăn trái bình thường.
Thomas vẫy tay với mọi người: “Đi thôi! Đích đến ở bên trong.”
Cả đám đi theo Thomas tiến vào một cánh cửa bằng gỗ. Bên trong là một căn phòng rộng lên đến vài trăm mét vuông, trong đó có vài giá sách, một bộ sô pha, một đống bàn thí nghiệm với đầy chai lọ và còn nhiều thứ khác.
“Chào mừng đến với phòng làm việc của mình. Các cậu là những khách mời đầu tiên đến đây.” – Thomas mỉm cười trong khi vung đũa phép đưa tới một bộ ấm trà – “Uống một chút chứ, trà mình trồng trong căn vườn các cậu mới nhìn thấy đó.”
“Tho... Thomas, cho mình hỏi, rốt cuộc cậu mua cái va li này như thế nào vậy? Nó... nó chắc phải tốn nhiều tiền lắm phải không?” – Ron có chút lắp bắp.
Thomas mỉm cười đáp lại: “Chi phí ban đầu là hơn 1000 galleon. Sau đó mình đã cải tạo và mở rộng nó thêm một chút. Ban đầu mình chưa biết bùa mở rộng, nếu không mình đã có thể tự xử lý rồi.”
“Một... một... một ngàn galleon.” – Ron triệt để nói lắp.
Mấy người còn lại cũng im lặng. Cả đám bị đả kích nặng nề, vài người đã biết là gia đình Thomas rất có tiền nhưng lần này chúng lại đổi mới nhận thức về thực lực kinh tế của nó.
“Nó ngốn mất toàn bộ tiền tiết kiệm mà mình tích lũy suốt 10 năm trời. Nhưng cũng đáng giá. Có nó mình có rất nhiều không gian để nghiên cứu và học tập.”
“Rốt cuộc cậu giàu đến mức nào vậy Thomas? Chỗ này là gia tài đáng giá nhất mình từng thấy cho đến giờ.” – Harry cũng hoảng rồi, Thomas bằng tuổi nó, cũng 11 tuổi, thế nhưng cậu ta nhiều tiền đến mức có thể đem dọa người.
“Được rồi. Bỏ qua chuyện đó đi. Mình mời mọi người đến không phải để khoe của đâu. Chờ mình một chút.” – Thomas đi về phía mấy chiếc bàn thí nghiệm và bê ra một cái va li nữa.
“Đây mới là món ăn chính này.” – nói đoạn nó mở va li ra, trong đó xếp đầy những tấm thẻ được đặt thành từng cọc ngay ngắn.
“Đây là gì vậy Thomas? Bọn anh chưa từng thấy thứ gì như vậy?” – Fred cầm lên một tấm thẻ và đánh giá. Những người còn lại cũng nhao nhao cầm lên nhìn thử.
“Một sản phẩm được em tạo ra. Em gọi nó là Unlimited Card. Lần này chúng ta sẽ bán chúng để làm ăn.”
“Chúng có công dụng gì?” – George thắc mắc, anh cho rằng thứ mà Thomas định bán sẽ không đơn giản.
“Chúng có nhiều chức năng, giống như tên của chúng – không giới hạn. Mỗi tấm thẻ đều có một mã số riêng biệt. Anh có thể lưu mã số của tấm thẻ khác vào thẻ của anh, sau đó khi chủ nhân của tấm thẻ còn lại chấp nhận thì hai người có thể kết nối với nhau. Khi đó anh có thể gửi tin nhắn, hình ảnh,trò chuyện và nhiều thứ khác nữa với người được kết nối.” – Thomas giải thích. Chiếc thẻ này giống như một chiếc Smartphone và nó đang xây dựng một mạng xã hội. Có mô hình từ thế giới bên kia rồi lên việc tạo một mạng xã hội không khó, nhất là khi có phép thuật giúp đỡ. Khi mở rộng ra, những chiếc thẻ này sẽ hái ra tiền cho nó.
“Nghe giống như một chiếc gương đôi?” – Hermione hỏi.
“Cậu có thể coi nó là một phiên bản nâng cấp.” – Thomas càng muốn nói là giống Smartphone hơn nhưng hiện giờ thứ đó chưa ra đời.
Sau đó nó giải thích cho mọi người thêm về các công dụng khác của chiếc thẻ, đồng thời đưa cho 5 người 5 chiếc thẻ đặc biệt mà theo lời nó thì đây là 5 chiếc thẻ có độ bảo mật cao nhất, bất kỳ ai cũng không thể đọc được thông tin trong đó nếu không có sự cho phép của chủ thẻ, bao gồm người tạo ra những tấm thẻ như nó.
Thông qua hướng dẫn của Thomas, cả đám bắt đầu mày mò tấm thẻ, chúng bắt đầu kết bạn với nhau, tạo cả tên ảo rồi avata đại diện nữa chứ. Hiển nhiên mạng xã hội và Smartphone hấp dẫn không chỉ với người thường.
Tiếp theo là phần mềm. Thomas đã lưu một đống sách, âm nhạc... tất cả những thông tin mà nó thu được. Khi đã phổ biến, chính những người sử dụng sẽ nâng cấp dữ liệu cho cái thế giới mà nó tạo ra.
Hermione hỏi với giọng có chút run rẩy, cô không quá xác định những gì mình suy đoán: “Mình có thể hiểu rằng cậu đang tạo ra một mạng internet của thế giới phù thủy đúng không?”
Thomas gật đầu. Nó chẳng có gì phải giấu diếm cả: “Mình muốn gọi nó là Maginet – Ma Võng.”
“Thật quá tuyệt vời, Thomas. Nếu cậu thành công thì nó sẽ thay đổi cả thế giới phù thủy.” – Giọng Hermione lớn đột ngột. Điều mà Thomas đang làm này sẽ mang đến biến động gì đã khiến cô vô pháp tưởng tượng. Thậm chí có thể sẽ khiến nền văn minh của thế giới phù thủy bay vọt về chất.
Ba anh em nhà Weasley và Harry hoàn toàn mù tịt về những gì mà hai đứa đang nói. Ba người xuất thân phù thủy gần như mù tịt về thế giới Muggle, còn Harry, internet thời điểm này mới đang ở những bước phát triển đầu tiên, chỉ có số ít những người trong xã hội có hiểu biết về nó. Học bá như Hermione còn biết đôi chút, chứ Harry bị giam cầm ở nhà Dursley thì chịu chết.
Thực ra chính Thomas cũng bất ngờ với hiểu biết của Hermione, internet thời điểm này còn lâu mới là cái mạng lưới khổng lồ bao phủ toàn địa cầu như thế kỷ 21, càng đừng nói là Smartphone. Có thể nói độ hiểu biết của Hermione đã vượt qua những gì Thomas nghĩ.
Thomas quay ra nói với những người khác sơ lược về mạng lưới, để cập nhật mấy thứ này cũng mất toi cả một buổi. Sau đó Thomas dạy cho chúng chơi thử Magic Duels Card mà nó tạo ra trên mạng lưới. Có thể nói nó bê nguyên luật chơi cũng như các hệ, các loại bẫy và phép trong trò chơi đấu bài của Yugi vào trò chơi mới này, chỉ thay đổi chút xíu tạo hình của đám quái vật mà thôi.
Có thể nói là trò chơi này tạo lực sát thương kinh khủng với đám phù thủy. Nhất là khi nhờ vào ma pháp, đám quái vật và bẫy, phép hiện hình y như trong truyện tranh mà Thomas đã đọc, điều đó càng tăng sự hấp dẫn của trò chơi thêm vài cấp độ. Hãy thử tưởng tượng bạ có thể điều khiển một đám rồng mà không cần lo về vấn đề vi phạm luật pháp coi. Dĩ nhiên nó sẽ không cho không những tất cả các lá bài (nhìn cách mà yugih5 nó vắt sữa người chơi ấy). Theo như lời Thomas, buổi ra mắt sản phẩm mới này sẽ được diễn ra vào bữa tối, khi mà các học sinh và giáo viên sẽ có mặt cực kỳ đông đủ.
Thomas sẽ đi nhờ vả Gs Flitwich, người có quan hệ tốt nhất với nó ở thời điểm hiện tại. Nói sao đây, đầu óc của Thomas thực sự quá thích hợp với học viện Ravenclaw, nó cũng thường xuyên đi tìm Gs Flitwich mỗi khi đôi bên có thời gian để học hỏi, trao đổi về những ý tưởng của nó về bùa chú và ma thuật. Một người bác học như Gs Flitwich dĩ nhiên rất vui lòng cùng Thomas trao đổi. Những ý tưởng thiên mã hành không của Thomas cũng rất hấp dẫn Gs Flitwich. Lâu dần 2 thầy trò càng ngày càng thân thiết, trong mắt Gs Fliwich đã coi Thomas là một phần của nhà Ravenclaw. Điều này cũng dẫn đến quan hệ giữa Thomas với đám học sinh nhà quạ cũng rất tốt, dù sao đều có nhiều điều để tán gẫu.
Buổi chiều Thomas dẫn theo một số lá bài đưa đến chỗ Gs Flitwich, Harry đến chỗ Gs Dumbledore, Hermione đến chỗ Gs McGonagall, anh em Weasley đi tìm một số người khác. Cả bọn mang theo một số tấm thẻ đi làm quà tặng đồng thời giới thiệu về sản phẩm.
Riêng phần Thomas, Gs Flitwich than thở và đầy tán thưởng ý tưởng của nó. Theo Gs, ý tưởng này sẽ mở ra một thời đại hoàn toàn mới trong thế giới phù thủy. Theo sự giao lưu được mở rộng, nhanh chóng và tiện lợi, nền văn minh pháp thuật sẽ có bước nhảy vọt trong thời gian tới. Gs Flitwich cũng đưa ra cái nhìn về một số tai hại sẽ xảy ra khi mở rộng kết nối, nhưng trước lợi ích to lớn mà nó mang lại cho toàn giới phù thủy thì hoàn toàn có thể chấp nhận được. Gs cũng nói rằng ông sẽ toàn lực ủng hộ công trình này của Thomas, thậm chí cũng đưa ra việc chính ông sẽ đi vận động Gs Dumblore ủng hộ công trình này.
Thomas cũng chỉ có thể cảm thán trí giả thì ở đâu cũng là trí giả. Có lẽ bị hạn chế bởi hoàn cảnh nhưng một khi có vấn đề họ đều có thể nhìn thấu chiệt. Gs Dumbledore có lẽ cũng như vậy chứ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...