22.
Chạng vạng, tiểu đạo sĩ đến gõ cửa phòng sư phụ.
Tiểu đạo sĩ: Sư phụ, con là Thanh Trúc, con có vấn đề muốn thỉnh giáo.
Sư phụ: Hôm nay không rảnh, hôm khác lại nói.
Bây giờ trời mới vừa sẩm tối, sư phụ với sư thúc chắc còn chưa bắt đầu sinh hoạt tính phúc về đêm đâu ha.
Tiểu đạo sĩ mặt không cảm xúc tiếp tục gõ cửa.
Sư thúc: Huynh nhanh đi mở cửa đi.
Sư phụ mở cửa, đầy mặt ghét bỏ: Có chuyện mau nói, nói xong mau cút.
Tiểu đạo sĩ: Vấn đề của con cần người với sư thúc cùng nhau giải đáp.
Sư phụ cau mày: Thật là lắm chuyện.
Nhưng vẫn nghiêng người để tiểu đạo sĩ vào phòng.
Sư thúc nắm một quả ô mai nhỏ trong tay, trên cổ lại có một quả ôm mai càng to đẹp hơn.
Tiểu đạo sĩ: Sư phụ, sư thúc, con định đến nhà Thanh Ngọc cầu hôn.
Phải làm thế nào để khiến cha mẹ y tiếp nhận con đây?
Sư phụ: ...
Sư thúc: ...
Đứa nhỏ này cũng quá sốt ruột đi!
23.
Tiểu đạo sĩ mang theo bao lớn bao nhỏ, dùng thân phận bạn tốt được tiểu thỏ tử dẫn về nhà.
Sư phụ, sư thúc có dặn, trước tiên phải dùng thân phận bạn tốt để tạo hảo cảm trước mặt cha mẹ tiểu thỏ tử, đợi đến khi bọn họ quen nhìn hắn dính lấy tiểu thỏ tử rồi mới nói đến chuyện cầu hôn, như vậy sự tình liền nước chảy thành sông.
Tiểu đạo sĩ ghi nhớ lời trưởng bối căn dặn, đem bản thân thu thập nhẹ nhàng khoan khoái đi gặp ba mẹ vợ tương lai.
Ba mẹ tiểu thỏ tử đối với tiểu đạo sĩ đặc biệt nhiệt tình.
Tính cách tiểu thỏ tử hay xấu hổ lại nhát gan, từ nhỏ đến lớn cũng không có bạn bè gì, bây giờ dẫn về một "bạn tốt" vừa cao vừa soái, tính tình trầm ổn, làm cho bọn họ thập phần mừng rỡ, hoàn toàn không hay biết tiểu thỏ tử nhà mình đã bị vị nam tử trước mặt chiếm tiện nghi mất rồi.
24.
Bạn nối khố của tiểu thỏ tử đến thăm y.
Bạn nối khố tên là Nguyễn Kiệt, là một con thỏ xám tướng mạo thiên về âm nhu, lần đầu tiên hắn nhìn thấy tiểu đạo sĩ hai mắt liền phát sáng.
Tiểu thỏ tử lén lút nắm chặt tay tiểu đạo sĩ, thần sắc có chút khẩn trương.
Nguyễn Kiệt nói chuyện với tiểu thỏ tử, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười ỏn ẻn.
Tiểu đạo sĩ ở bên cạnh im lặng không lên tiếng, buồn chán nghịch đầu ngón tay tiểu thỏ tử.
Sau khi Nguyễn Kiệt đi rồi, tiểu thỏ tử chu môi nhìn về phía tiểu đạo sĩ.
Tiểu thỏ tử: Nguyễn Kiệt lớn lên trông đẹp mắt hông?
Tiểu đạo sĩ: Không nhìn kỹ, không biết.
Tiểu thỏ tử câu khóe miệng.
Tiểu thỏ tử: Vậy giọng nói của cậu ấy nghe êm tai hông?
Tiểu đạo sĩ: Nói chuyện bình thường nghe vẫn ổn, còn lúc cười lên khiến anh nổi hết da gà.
Tiểu thỏ tử hì hì cười ra tiếng.
Tiểu đạo sĩ nâng mặt y, nhẹ nhàng hôn xuống khóe miệng y: Ghen?
Tiểu thỏ tử mạnh miệng: Không có.
Tiểu đạo sĩ dùng chóp mũi cọ chóp mũi y: Ai bảo em không cho phép anh nói rõ thân phận bạn trai? Bây giờ bản thân khó chịu rồi ha? Trứng, ngốc, nhỏ.
Tiểu thỏ tử: Nói anh là bạn trai em, em sợ sẽ dọa ba mẹ với chị.
Người bạn trai tiểu đạo sĩ này không thể làm gì khác hơn là tiếp tục giả vờ làm một người bạn tốt.
25.
Tiểu thỏ tử và Nguyễn Kiệt là trúc mã trúc mã, cũng là họ hàng cách nhau hai đời.
Thế nhưng quan hệ của hai người có chút vi diệu.
Tiểu thỏ tử với Nguyễn Kiệt đều có điểm hâm mộ lẫn đố kỵ nhau.
Tiểu thỏ tử hâm mộ tính cách khéo léo, được nhiều người theo đuổi của Nguyễn Kiệt.
Nguyễn Kiệt hâm mộ tiểu thỏ tử đơn thuần đáng yêu, được người nhà cưng chiều.
Hai người không có mâu thuẫn gì, nhưng lại thích âm thầm phân cao thấp với nhau.
26.
Chị của tiểu thỏ tử nghe nói em trai dẫn theo bạn tốt về nhà, hùng hùng hổ hổ ở trường đại học xin nghỉ chạy về.
Lần đầu nàng nhìn thấy tiểu đạo sĩ, nhìn thấy em trai mình cùng "bạn tốt" vụиɠ ŧяộʍ ngoắc ngón tay út với nhau, trên mặt lộ ra nụ cười thần bí*.
*Nguyên văn 蒙娜丽莎的微笑 (Mông Na Lệ Sa đích vi tiếu): nụ cười Mona Lisa.
Nàng lén lút quan sát "bạn tốt" của em trai.
Lớn lên nhìn không tệ, dáng người cũng cao, cùng dáng vẻ của em trai rất hợp.
Giúp làm cơm, lau bàn, ừm chịu khó làm việc ghê ta.
Gấp rau cho em trai, bóc tôm.
Ế! Còn biết đau lòng người ta, không tồi không tồi nha.
Ăn cơm tối xong, tiểu đạo sĩ không để ý ba mẹ vợ tương lai ngăn cản, kiên trì xuống bếp rửa bát.
Tiểu thỏ tử thì đứng cạnh hắn ăn dâu tây, nhìn hắn rửa chén.
Cha mẹ tiểu thỏ tử vui mừng trở về phòng.
Tiểu thỏ tử: Thanh Trúc, em muốn một nụ hôn vị dâu!
Tiểu đạo sĩ: Đừng nghịch, để người nhà em nhìn thấy không tốt.
Ngoan, về phòng rồi hôn.
Tiểu thỏ tử: Nhưng mà, bây giờ em muốn hôn hôn.
Tiểu đạo sĩ lén nhìn quanh bốn phía, nhanh chóng hôn lên mặt y một cái.
Tiểu thỏ tử: Không được, anh còn chưa ăn được dâu tây trong miệng em.
Tiểu đạo sĩ không thể làm gì khác hơn là đóng cửa phòng bếp, đặt tiểu yêu tinh đầy câu dẫn này lên tường hảo hảo thu thập một phen.
Mấy phút sau, đôi mắt tiểu thỏ tử long lanh ánh nước, miệng nhỏ hồng hồng, thoả mãn dựa tường thở hổn hển.
Ngoài cửa phòng bếp, chị của tiểu thỏ tử víu chặt khe cửa, nụ cười trên mặt càng ngày càng thần bí.
_______________
Tác giả có lời muốn nói:
Tui lúc gõ chữ cũng lộ ra nụ cười hủ nữ giống tỷ tỷ nè.
(* ̄︶ ̄).
_______________
Editor cũng có lời muốn nói:
Về cách xưng hô của hai bạn nhỏ, tui sẽ để hai bạn gọi nhau là huynh - đệ khi ở đạo quán, còn khi ở những nơi khác thì gọi nhau là anh - em nha.
Vì khoảng thời không trong truyện này là kiểu ở thời hiện đại, nhưng vẫn còn đạo quán, đạo sĩ và họ thì sống trên núi á, nên truyện sẽ có những chi tiết của thời hiện đại chứ không phải là thời cổ đại/cổ trang í.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...