Cậu quay qua, nhăn mặt gằn giọng, quên luôn cả chuyện nấc cụt
" Là em họ"
" Không, là hôn thê" Thư cũng đáp trả một cách tức giận.
" Em họ"
" Hôn thê"
" Em họ"
" Hôn thê"
" Muốn ở lại hay cút xéo" cậu nhếch mép, cười đểu, nói nhỏ chỉ để nó nghe thấy.
" Anh...xin lỗi, tôi chính là em họ" Thư nói, ức muốn trào nước mắt, tại sao lại cảm thấy mềnh yếu và đau lòng trước lời nói của anh đến thế. Anh và nó từ khi sinh ra đã được định mệnh sắp đặt để ở bên nhau, nó ít hơn anh một tuổi, khi nghe tin được hai bên gia đình công nhận là hôn thê của anh thì nó vui sướng lắm, nhưng anh thì khác, lúc nào cũng lạnh nhạt với nó, vì cũng là tiểu thư đầu lòng của tập đoàn WC ( là nhà đầu tư số một của đại hội World Cup, chuyên tổ chức các sự kiện liên quan đến thể thao mang tầm quốc tế, chứ ko phải đấp- liu-xi như mọi người vẫn nghĩ đâu nhe ==) đứng đầu thế giới, nên cũng giống như anh, nó đã được mài dũa từ khi còn nhỏ, tuổi thơ của nó chỉ gói gọn trong một căn phòng học rộng lớn, trong đó có nó và anh, cho đến khi anh đòi được đi học mẫu giáo, thì căn phòng màu hồng mà nó vẽ ra đó, chỉ còn mình nó đơn côi lẻ loi. Mà hôm nay được anh mời đi chơi, nó mừng đến chảy nước mắt, chuẩn bị một cái đầm xòe màu đỏ thật đẹp, nó trang điểm nhẹ nhàng thanh lịch, để tạo ấn tượng trong mắt anh. Nó cứ ngỡ anh nhớ nó lắm, nhưng khi nhìn ánh mắt trìu mến mà anh dành cho con nhỏ quê mùa kia, nó đã nhận ra tất cả, nhận ra mình chỉ là một công cụ bị anh lợi dụng, cảm thấy đau lòng lắm, nó ghét, nó hận con nhỏ đó ghê ghớm, nó không để mất anh dễ dàng vậy đâu, không đời nào....
" Mi, đi đây với tao một lát" Cậu nắm tay nó, mặt hầm hầm lôi thẳng ra ngoài.
" Ơ...á...từ từ...đau em" nó vùng vằng.
" Nói mau, cái thằng bê đê biến thái đó là gì của mày"
" Bê đê biến thái gì chứ? Người ta dễ thương thế cơ mà chứ ai như anh Ca" nó lầm bầm
" Tao nghe được câu đó" cậu nhếch môi.
" Làm như tai mình thính lắm không bằng ấy. Ừ đấy, bạn í dễ thương hơn anh Ca nhìu lắm í, làm gì được em?" Nó chu mỏ, nói nhỏ chỉ ình mình nghe thấy.
" Tao cũng nghe được câu đó đấy" cậu gằn giọng.
" Thế nghe được gì nào? Nói em nghe thử ?" Lần này nó quyết tâm nói thật nhỏ, có khi là nghĩ trong đầu luôn rùi đó chứ.
" Tao nghe được tất" cậu cười đểu.
" Ơ..."
" Ơ iếc gì? Mày đi chơi công viên với tao không?" Cậu hỏi, không quên liếc xéo vào bên trong tiệm có hai con người đang dán chặt mắt nhìn ra ngoài.
" Vậy để em vào rủ Thư với Minh cùng đi luôn ha" nó định chạy vào thì đã bị cậu giữ tay lại " Không cần, tao nói rồi, tụi nó không chịu đi, có mình tao với mày thôi"
" Sao lại thế" giọng nó nhão nhoẹt.
" Muốn tự đi hay dùng biện pháp mạnh" cậu nhăn nhó.
Nó quay qua, mặt ủ rũ vẫy tay tạm biệt với hai đứa ở trong tiệm ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra rồi bị cậu lôi thẳng vào xe chạy đi luôn.
.....
" Anh Ca ơi, vui quá, nhiều đồ chơi thế nhỉ, thôi mình nghỉ mệt chút đi" nó ngồi thở hổn hển trên băng ghế đá.
" Mày chạy như con heo đang lăn í, chậm rì, có vậy cũng than mệt" cậu vừa thở vừa ngồi xuống, lấy tay quệt mồ hôi trên trán cho nó, nói thật chứ lúc nãy chơi xe điện đụng cậu sợ đến nỗi không mở mắt ra được luôn í chứ mà biết nó lái nhanh hay chậm, cũng may mà có cái kính râm, không thì xấu hổ chết mất.
" Ờ, em biết anh Ca của em giỏi mà, vậy sao không lái đi mà bắt em lái, sợ muốn chết" nó trề môi le lưỡi.
" Tại...tại tao muốn tập ày thôi, chứ tao mà lái thì bảo đảm về đích đầu tiên" cậu cốc lên trán nó một phát
" Loa loa loa loa, xin mời mọi người đến đây thử vận may của mình ây, bốc thăm trúng thưởng may mắn đây, chỉ 20 nghìn sẽ được một lần bốc thăm trúng vé đi Đà Lạt 2 ngày 1 đêm đây, xin mời cô bác ạ" một ông chú trông khoảng 40 cầm loa phát thanh thông báo trò chơi của mình.
" Anh Ca, anh Ca, mình ra chơi đi" nó năn nỉ ỉ ôi.
" Không, mày biết mấy trò đó là lừa đảo lấy tiền thôi không, lại còn cơ hội trúng là 1/1000 đó hiểu không hả?" Cậu trừng mắt dọa.
" Thôi mà, chơi thử một lần thui nha, anh Ca đẹp trai dễ thương" nó làm bộ mặt cún con, hai mắt long lanh, lấp lánh khiến cho cậu một thoáng lỡ nhịp.
" Ai dạy mày làm cái kiểu ấy thế, thôi đi, ghê quá. Tao sẽ ày chơi với một điều kiện, đừng có gặp thằng Minh ấy nữa" cậu làm mặt đểu.
" Nhưng mà...em và cậu ấy còn phải đóng quảng cáo nữa mà, không gặp thì làm sao đóng được" nó chu mỏ nói
" Ờ thì...tao ày gặp thằng ấy, nhưng mà đóng xong là không được gặp nữa, chịu không?" Cậu ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ.
" Em..."
" Không là không được chơi đâu á. Mà mày nghĩ thử coi, chỉ cần không gặp thằng đó mà mày được chơi nè, có khi còn trúng vé đi du lịch nữa ấy chứ. Mà cũng có khi tao suy nghĩ lại, rồi ày được gặp lại thằng đó, lời quá còn gì. Mau lên, cơ hội chỉ đến một lần thôi đó, 3......2.......1"
" Chú ơi bán cho con một vé" giọng con bé Mi chen vào giữa đám đông la lớn. Ở bên ngoài có một con cáo già lừa được con thỏ non ngu ngốc cười hả hê hê hả, trông khả ố hết sức!!!
.........
"Chúc mừng cô bé, cô bé đã trúng cặp vé đi Đà Lạt chơi 2 ngày 1 đêm, xin chúc mừng....bà con cô bác cứ bình tĩnh, còn nhiều cơ hội nữa, mại dô...." tiếng loa phát thanh vang rền.
" Anh Ca ơi, anh Ca à, em trúng rồi nè, á hí hí.... yeah" nó vừa chạy lại vừa cầm hai cặp vé trên tay.
" Cái gì? Không thể nào!!!" Cậu mắt chữ A mồm chữ O.
" Cái gì mà không thể, anh Ca nhìn đi, nó rõ rành rành ở đây thế cơ mà, nè...ừm, không biết đi với ai đây ta" nó vừa cầm vé phơ phẩy trên tay vừa nghĩ ngợi.
" Tất nhiên là đi với tao rồi, mày có ngu không thế?" Cậu nhăn mặt
" Nhưng mà...mẹ em...." nó ngập ngừng
" Mày yên tâm, chuyện đó để tao lo, mà mày thấy cái gì ghi trên vé không?" Cậu chỉ tay vào một dãy số có ghi ngày tháng.
" Ưm...bắt đầu từ ngày 28 tháng 5....Á, hôm nay không phải ngày 28 tháng 5 à, làm sao bây giờ, làm sao chuẩn bị kịp đây, huhu..." nó mắt đã rơm rớm nước, tiếc cho hai cái vé đến thế là cùng.
" Nhìn tao nè, mày nghĩ coi tao là ai?" Cậu quay mặt nó đối diện mình, lau hết nước mắt cho nó rồi cười, một nụ cười rất chi là.....đểu!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...