Trans: Ying Ying
Về tới nhà người ấy, gối ôm nhỏ được đặt trên sô pha màu vàng nhạt. Cậu nhìn tới nhìn lui nơi ở mới của mình, phát hiện trên sô pha này chỉ có một mình cậu, vui mừng đến muốn lăn tròn...... A, nếu gối ôm có thể lăn được.
Nam nhân rốt cuộc cũng đã mua được gối ôm nhỏ, lần đầu tiên anh thấy vạt màu xanh da trời ấy trong tủ kính, đã rất thích rồi, nhưng lúc ấy công ty có việc gấp, ngay sau đó anh lại phải đi công tác nước ngoài một tháng, cho nên mới không mua gối ôm ngay được. Trong khoảng thời gian ấy, anh luôn không yên lòng không biết gối ôm nhỏ có bị người khác mua không, cũng may, cũng may, khi anh vội vàng trở về, gối ôm nhỏ vẫn còn ở đó. Tuy rằng bị đặt ở một góc khuất, nhưng anh chỉ cần nhìn một cái là phát hiện ra vạt màu xanh da trời đó.
Gối ôm kiểu cổ có thế nào, nhưng trong mắt anh, làm sao có thể so với gối ôm nhỏ màu xanh da trời đáng yêu này.
Người ấy tắm xong, ngồi trên sô pha xem TV, trong lòng ôm gối ôm nhỏ, thật sự là thích đến mức không muốn buông tay. Đột nhiên cảm thấy nơi được gọi là nhà này cuối cùng đã không còn lạnh lẽo nữa, dường như còn có một chút ấm áp.
Người ấy vùi đầu vào gối ôm, như trẻ con mà cọ cọ, sợi tóc mềm mại lỡ chạm tới chỗ nhột của gối ôm nhỏ, làm cậu khanh khách cười không ngừng, sắp chảy cả nước mắt. Đương nhiên, đây chỉ là một cách nói, kỳ thật hỉ nộ ái ố của gối ôm nhỏ, chung quy chỉ có mình cậu biết mà thôi......
Nhưng mà, cho dù có như vậy, gối ôm nhỏ cũng cảm thấy hạnh phúc lắm rồi.
Người ấy ngẩng đầu lên, gối ôm nhỏ cũng ngưng cười, ngơ ngác nhìn người ấy, gở kính xuống người ấy nhìn còn có vẻ ôn hòa hơn. Trái tim của gối ôm nhỏ đột nhiên đập thình thịch, dường như có một loại rung động đặc biệt đang lan tràn.
Người ấy khẽ cười nhìn gối ôm nhỏ trong lòng, chăm chú nhìn...... Bỗng nhiên không tự chủ, cúi đầu hôn một cái chụt lên môi gối ôm nhỏ.
Giờ thì hay rồi, mặt gối ôm nhỏ phực một cái đã biến thành quả cà chua chín, may mà bên ngoài cậu khoác một lớp áo gối màu xanh da trời, vì thế mới không cần lo lắng bị người khác nhìn thấy vẻ xấu hổ của mình.
Đêm đã khuya, trên TV vẫn còn đang phát tin tức buổi tối, người ấy ôm gối ôm nhỏ, tựa vào sô pha, chậm rãi say giấc...... Chắc là, anh đã ngủ được một lúc lâu.
Gối ôm nhỏ lẳng lặng nhìn người ấy ngủ, đột nhiên nhớ lại nụ hôn khi nãy, hưng phấn đến mức một chút buồn ngủ cũng không có.
Trộm hóa thành hình người, nhìn qua dáng cậu như một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Mùa đông nhiệt độ ban đêm rất thấp, cậu sợ người ấy ngủ ở sô pha sẽ cảm lạnh, vì thế cậu vào phòng ngủ ôm tấm chăn bông ra, nhẹ nhàng đắp cho người ấy. Làm xong, cậu hóa trở lại thành gối ôm nhỏ nằm rúc vào lòng ngực ấm áp của người ấy.
Gối ôm nhỏ một đêm không ngủ, khi trời gần sáng, đoán rằng người ấy sắp tỉnh lại, cậu lại hóa thành hình người lặng lẽ đem chăn đặt trở lại phòng ngủ, gấp gọn lại như cũ.
Đã lâu mới được ngủ ngon, người ấy chậm rãi mở mắt tỉnh giấc. Nhớ lại giấc mộng đêm qua, bất ngờ mơ thấy gối ôm nhỏ mình vừa mua về biến thành một cậu bé đáng yêu mặc áo khoác màu xanh da trời, không những thế còn bị mình ôm vào lòng...... Anh thấy giấc mơ này hoang đường đến buồn cười, nhưng cũng không thể phủ nhận giấc mơ ấy thật sự rất ấm áp......
Nghĩ như vậy, người ấy cúi đầu nhìn gối ôm nhỏ vẫn bị mình ôm trong lòng, ôn nhu cười nói: “Nếu mày là một cậu bé thì thật tốt.”
Đáng tiếc là bây giờ gối ôm nhỏ đã mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ, không nghe được lời người ấy nói, bằng không mặt cậu sẽ lại đỏ hồng một lúc lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...