Oai Phong khẽ sờ lên cái mũi của mình rồi đột nhiên trở nên thất vọng: “Em không cần phải nhắc nhở chị đâu, chị biết mình là người phụ nữ thép và không có vị đàn bà mà”
Bé Tùng thấy Oai Phong dữ dẫn bỗng trở nên bi thương nên nhanh chóng khuyên nhủ: “Chị Oai Phong, chị đừng buồn, thật ra chị trông rất có mùi phụ nữ, chỉ cần chị trang điểm thêm một chút, nhất định có thể làm tan chảy trái tim đàn ông”
Oai Phong sáng rỡ hai mắt và rất tự tin: “Thật sao?”
“Tất nhiên” Bé Tùng bày mưu cho cô ấy: “Chị thay một bộ váy con gái, trang điểm thêm một chút sau đó…phong cách đừng quá khác biệt, cách nói chuyện đừng thô lỗ quá! Như thế là được rồi.
Oai Phong nói: “Thế chị…thử xem?”
Dù sao Oai Phong cũng là đặc công của Điện Quân Tình nên có sự kiên trì đối với mọi chuyện đều hơn người thường, lại là người dám yêu dám nhận, vì vậy hành trình thay đổi bản thân đã được bắt đầu.
Đầu tiên là mua một chiếc váy màu trắng dịu dàng, sau đó lại trang điểm một cách rất nhẹ nhàng, đầu tóc xoăn nhẹ cột lên thành một búi tóc, bỗng chốc trở thành người đẹp thuần khiết.
Chỉ là lúc bước đi thì lại hành động như gió, bỗng chốc bộc lộ ra hết tính cách thô lỗ.
Bé Tùng kéo cô ấy lại và không ngừng nhắc nhở: “Chậm thôi chậm thôi, đừng đi nhanh như thế”
Thế nhưng thu hoạch lại không nhiều lắm.
Buổi tối, Oai Phong sau khi thực tập xong thì quay về biệt thự Quỷ Ảnh.
Quan Minh Vũ sau khi nhìn thấy cô ấy thì kinh ngạc đến mức mở to mắt ngạc nhiên.
Oai Phong không những trang điểm một cách kỹ càng, đã vậy còn giống như loài động vật thân mềm gợi cảm dựa vào cánh cửa và đứng đó khiêu gợi Quan Minh Vũ.
Cô ấy còn ngỡ có thể khiến anh Minh Vũ xao xuyến nhưng Quan Minh Vũ lại rất kinh ngạc nói: “Cô chuột rút sao?”
Một câu nói đột nhiên khiến Oai Phong quay trở lại trạng thái ban đầu.
Oai Phong buông bỏ sự cả cảnh giác và quát lớn lên: “Anh có phải đàn ông không vậy? Một chút ga lăng cũng không có”
Sau đó cô ấy đẩy Quan Minh Vũ ra và lướt qua như chốn không người xông vào phòng của Quan Minh Vũ và trực tiếp chạy thẳng đến trước mặt vị bà chủ xinh đẹp kia.
“Cô xinh đẹp ơi.”
Vị bà chủ kia nhìn Oai Phong, trong đáy mắt để lộ nụ cười nhạt và trông rất vui vẻ.
Quan Minh Vũ và Oai Phong kinh ngạc đến mức mở to mắt ngạc nhiên.
“Bác Danh sao?”
Đó là đồng tông của ông cụ Chiến đấy.
“Thế cô có nhớ nhà của cô không?”
“Hình như là một nơi gọi là Thiên Lũng thì phải”
Oai Phong liên tục đặt câu hỏi cho cô ấy nhưng bà chủ chỉ lắc lắc đầu.
Xem ra những gì cô ấy nhớ lại cũng không phải nhiều lắm.
Bởi vì tin tức vị bà chủ này đưa ra quá kinh khủng nên Quan Minh Vũ lập tức gọi điện thoại cho ông cụ Chiến báo cáo tình hình.
Sau khi ông cụ Chiến nghe xong thì rất lâu cũng không nói gì cả.
Sau khi trôi qua rất lâu thì ông cụ Chiến nói: “Nếu những gì lời cô ấy nói là thật thì mọi người ở biệt thự Quỷ Ảnh phải cẩn thận đấy, e là gần đây có chuyện lớn xảy ra đấy”
Quan Minh Vũ nói: “Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ sớm làm tốt công tác phòng bị.”
Sau khi cúp máy thì Quan Minh Vũ nói với Oai Phong: “Anh sẽ lập tức đưa en về trường học.”
Anh ta lo lắng biệt thự Quỷ Ảnh sẽ xảy ra chuyện, một người phụ nữ không thích hợp xuất hiện ở những nơi như thế này.
Oai Phong phản bác lại: “Xí, bình thường anh cũng đâu có xem em là phụ nữ đâu, sao hôm nay anh lại xem em là phụ nữ thế?”.