Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé
Roll Royce dừng trước cửa ra vào. Khi Lạc Thanh Du đưa tay mở cửa xe, cô không hề nghĩ răng Chiến Hàn Quân cũng đưa tay qua, vậy là bàn tay của hai người đều chạm vào tay cầm ở cửa xe.
Lạc Thanh Du vội vàng rút tay về, sợ nơm nớp nhìn anh.
Anh muốn mở cửa cho cô à?
Sau đó, cô lập tức phủ định suy nghĩ này, anh là ông vua không ngai của giới kinh tế, làm sao có thể mở cửa cho nhân vật nhỏ bé như cô chứ?
Chiến Hàn Quân thấy cô đề phòng mình như thế thì rất không vui trong lòng.
Anh mở cửa xe hồi lâu mà Lạc Thanh Du vẫn ngơ ngác nhìn anh, dưới tình huống không được anh cho phép thì cô không dám lên xe.
Chiến Hàn Quân đặt tay lên cửa xe hồi lâu bèn tức giận nói: “Lên xe”
Giọng nói của anh xen chút tức giận.
Lạc Thanh Du đứng đơ như bức tượng…
Anh thật sự mở cửa xe giúp cô ư? Anh ga lăng vậy từ bao giờ?
Lạc Thanh Du ngồi vào hàng ghế sau, còn anh đóng cửa xe lại, sau đó vòng sang phía bên kia rồi lên xe.
Đôi mắt của Lạc Thanh Du mở to.
Thế mà anh chọn ngồi hàng ghế sau cùng cô ư?
Chiếc Roll Royce sang trọng, không gian nội thất rộng rãi hơn các xe hơi khác khá nhiều. Nhưng lúc này cô vẫn cảm giác không gian cực kỳ chật chội.
Cô căng thảng đến cứng đờ người.
Chiến Hàn Quân liếc nhìn Lạc Thanh Du, ở khoảng cách gần, cô mặc bộ váy dạ hội của Milan HY không chỉ quyến rũ dụ người mà còn lộ vẻ cao quý.
Đẹp đến mức làm anh ngơ ngẩn.
Nghĩ đến việc cô ăn mặc đẹp đề rồi đi làm bạn nhảy với Bạch Hiểu Phong, anh lập tức có cảm giác bông cải xanh của mình bị heo dòm ngó.
“Bạch Hiểu Phong mời cô làm bạn nhảy thì cô được lợi gì? Anh giả vờ hờ hững hỏi.
Lạc Thanh Du trả lời: “Chúng tôi là bạn bè, giúp đỡ nhau là phép xã giao bình thường, không liên quan đến tiền bạc”
Chiến Hàn Quân gật đầu, trong lòng suy tư nếu cướp người thì tỷ lệ thành công cao bao nhiêu?
“Tôi cho cô tiền, cô làm bạn nhảy của tôi”
Lạc Thanh Du sợ hãi đến ngơ người, bằng điều kiện của Chiến Hàn Quân chỉ cần nói một câu thiếu bạn nhảy, những cô nàng nhà giàu kia sẽ kéo đến như tre già măng mọc!
“Anh thiếu bạn nhảy à?” Lạc Thanh Du nửa tin nửa ngờ hỏi.
Chiến Hàn Quân nhăn mày, cô đang xem thường sức hấp dẫn của anh đúng không?
“Chưa kịp tìm” Anh lấp liếm cho qua.
Cô nói: “Nhưng tôi đã đồng ý với Bạch Hiểu Phong nên không nuốt lời được”
Ánh mắt của Chiến Hàn Quân lạnh lùng như muốn phóng mưa đá “Cô chỉ cần nhảy một điệu với tôi là được”
Lạc Thanh Du suy nghĩ, lời đề nghị này có vẻ như không phải ép buộc!
“Được? Cô trả lời hơi miễn cưỡng, Nắm tay anh ấn xuống ghế, tạo thành một vết lún sâu.
“Không vui à?”
Lạc Thanh Du nhìn bộ váy trên người, nếu không phải ăn cơm chúa, cần múa tối ngày, cô sẽ không đồng ý.
€ó trời mới biết khi cô khiêu vũ cùng anh đã hồi hộp cỡ nào!
“Không dám” Gô đáp lời.
Quan Minh Vũ lái xe ở phía trước có thể cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo trên người tổng giám đốc, vì vậy anh ta lén tăng tốc độ xe.
Khi chiếc xe dừng trước cổng nhà họ Bạch, Quan Minh Vũ như trút được gánh nặng.
Chiến Hàn Quân không lập tức xuống xe mà nhìn Lạc Thanh Du có hàm ý, tặng cho cô bốn chữ: “Chú ý ảnh hưởng”
Lạc Thanh Du tức giận đến mức máu khắp người chảy ngược: “Anh có ý gï?”
Anh nghiêng người về phía trước, khoảng cách với cô chỉ có vài cen ti mét. Anh mở miệng nói, hơi ấm phả vào mặt cô.
“Như cảnh tượng một nam một nữ trong phòng lần trước, hôm nay tôi không muốn nhìn lần nữa”
Lạc Thanh Du tức giận đẩy anh ra, quay đầu mở cửa xuống xe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...