Anh ta hung hăng trợn mắt nhìn kẻ cầm đầu: “Khốn kiếp “
Sau đó tranh thủ thời gian chạy đến nhà bếp gọi vợ.
“Anh Nguyệt, em ra ngoài” Chiến Hàn Quân ra lệnh.
Anh Nguyệt đỏ mắt: “Em không ra.”
Nghiêm Mặc Hàn đi tới, kéo Anh Nguyệt ra ngoài.
Chiến Hàn Quân đi đến trước mặt Linh Trang, biết lỗi: “Linh Trang, em sao rồi?”
Linh Trang bỏ chén bát vào bồn rửa phát ra âm thanh leng keng, rõ ràng đang tức giận chưa nguôi.
“Linh Trang, anh sai rồi”
Linh Trang nhìn anh: “Anh sai ở đâu?”
Chiến Hàn Quân lắp bắp nói: “Không nên nói ba đứa con… cũng không nhiều”
Linh Trang tức giận không có chỗ phát tiết: “Em lại không phải công cụ sinh sản”
“Anh biết” Chiến Hàn Quân lấy tay cô từ trong bồn rửa chén ra, vô cùng nghiêm túc sám hối: “Linh Trang, em thật sự hiểu lầm anh, thật ra cho dù bụng em vẫn có thể sinh, đánh chết anh cũng sẽ không để em chịu tội như vậy”
Linh Trang cố ý kích thích anh nói: “Anh muốn em cũng có thể mang thai, lần trước chẳng phải cũng từng mang thai rồi sao?”
Sắc mặt Chiến Hàn Quân trắng bệch… Tử cung Linh Trang từng bị tổn thương, tốt nhất không nên mang thai, cưỡng ép mang thai, tỉ lệ thai ngoài tử cung rất cao.
Nhớ tới lần trước Linh Trang chịu khổ, anh không dám mạo hiểm nữa.
“Linh Trang, em đừng kích thích anh, anh không cần con, anh chỉ cần em”
Lúc này Linh Trang mới nín khóc mà mỉm cười.
Chiến Hàn Quân như trút được gánh nặng.
Sờ đầu Linh Trang, dịu dàng nói: “Ra ngoài đi, anh rửa”
Linh Trang nũng nịu ôm anh: “Em muốn ở lại cùng anh”
Lông mày xinh đẹp của Chiến Hàn Quân giãn ra.
Trên đời này, chỉ sợ cũng chỉ có rau xanh nhà anh dễ dỗ dành như vậy, dỗ vài lời ngon ngọt liền có thể dỗ cho cô ngoan ngoãn.
Cô bé ngối Bên ngoài phòng khách, Nghiêm Mặc.
Hàn lại gặp phải một lần chiến tranh lạnh lớn nhất trong lịch sử Anh Nguyệt ngồi trên ghế sô pha, Nghiêm Mặc Hàn bưng trà rót nước cho cô ấy, cô ấy chính là không thèm để ý Nghiêm Mặc Hàn.
Bé Tùng và Bảo bối Thanh An khẽ cười Nghiêm Mặc Hàn trừng bọn họ: “Không cho cười, bố và mẹ con không phải cũng đang chiến tranh lạnh sao?”
Bảo bối Thanh An lườm anh ta một cái, kiêu ngạo nói: “Con dám đánh cược bố và mẹ con bây giờ đã làm hòa như lúc đầu”
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Sao có thể, ngay.
cả tính cách tìm đường chết kia của mẹ con cũng không để bố con cởi mấy lớp da, sao có thể từ bỏ ý đồ?”
Đúng lúc này, Linh Trang và Chiến Hàn Quân từ trong nhà bếp đi ra, vẻ mặt hai người đưa tình, ý cười dạt dào, quan hệ tốt đến tình trạng như keo như sam.
Nghiêm Mặc Hàn trợn tròn mắt.
Bảo bối Thanh An chế nhạo nói: “Cậu, cậu phải học tập bô con một tí”
Chiến Hàn Quân vừa mới ngồi, Nghiêm Mặc Hàn như gió lốc chạy tới yên ổn bên cạnh anh.
Chiến Hàn Quân đen mặt nhìn bóng đèn 1o lớn này, Vẻ mặt Nghiêm Mặc Hàn khiêm tốn, dáng vẻ thỉnh giáo: “Đại ca, huấn luyện tôi không?”
Chiến Hàn Quân liếc mắt nhìn Anh Nguyệt đen mặt đối diện, hiểu rõ ý của Nghiêm Mặc Hàn, đẩy anh ta ra nói: “Đó là vợ anh, tôi không biết dỗ kiểu gì, tôi chỉ biết dỗ cục cưng bé nhỏ của tôi thế nào thôi.”
Linh Trang cười ngọt ngào rực rỡ.
Nghiêm Mặc Hàn đứng lên, ghét bỏ liếc nhìn Linh Trang: “Nghiêm Linh Trang, xem chút tiền đồ này của em đi, một câu dỗ ngon dỗ ngọt của anh ta đã dỗ được em”
Linh Trang nói: “Anh Quân không chỉ dỗ ngọt nhé, cũng sẽ dùng hành động để thương vợ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...