Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Lạc Thanh Du đã sớm quen với vẻ mặt lạnh lùng vô tình của bố Lạc, cô nhíu mày, lạnh nhạt nói: ‘Nếu ông muốn tôi chết ở bên ngoài thì tôi có thế đảm bảo rằng sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt ông nữa

*Hừ, muốn chết cũng được, nhưng trước đó mày phải cứu Lạc Thị vượt qua cửa ải khó khăn đã” Bố Lạc không biết xấu hổ nói.

Lạc Thanh Du cười nhạt: “Tại sao tôi phải cứu Lạc Thị? Mấy năm qua, tôi ở bên ngoài sống hay chết, ông đã hỏi thăm bao giờ chưa? Lúc ông có tiền ông không nhớ đến tôi, bây giờ đến đường chết rồi mới nhớ à? Ngược lại tôi muốn hỏi ông đây, sau ông lại chuyển món nợ đó lên đầu tôi?”

Mẹ kế của Lạc Thanh Du đi tới, cao giọng: “Lạc Thanh Du, cô đừng có giả bộ thanh khiết. Nhà họ Lạc phá sản, cô dám nói không có quan hệ gì với cô sao? Tổng giám đốc Á Châu là chồng trước của cô, Á Châu bỗng nhiên chặn đứng sản nghiệp của Lạc Thị, nhất định là vì cô chọc vào cậu ta. Cô gây ra họa thì đương nhiên cô phải bù đắp lại rồi”

Lạc Thanh Du đột nhiên hiểu ra, đây chính là thủ đoạn Chiến Hàn Quân dùng để trả thù mình.


Lạc Thanh Du nhìn bố Lạc, người đàn ông này trước đây có đi ngang qua cô cũng không thèm nhìn cô một cái, sau một đêm đã bạc trắng tóc, như già đi hai mươi tuổi.

Thủ đoạn của Chiến Hàn Quân đúng là thâm độc.

Lúc này ánh mắt bố Lạc nhìn cô giống như đang nhìn chúa cứu thế vậy, nói: “Lạc Thanh Du, bố nghe nói rồi, con và cậu Quân đang tranh quyền nuôi con. Chỉ cần con giao quyền nuôi con cho cậu Quân, cậu ấy sẽ cởi bỏ ngăn chặn đối với chuyện làm ăn của nhà họ Lạc.”

Lạc Thanh Du cười lạnh: “Đế giải trừ nguy cơ cho các người, tôi phải bán đứng con mình. Tại sao tôi phải làm vậy?”

Bố Lạc nhíu mày, dùng giọng điệu không tình nguyện nói: “Con mất con, bố sẽ bù đắp cho con Bố sẽ sửa di chúc, đồng thời chuyển nhượng lại cho con 5 phần trăm cổ phần công ty”

Lạc Thanh Du khẽ a lên một tiếng, 5 phần trăm cổ phần công ty nhà họ Lạc đã muốn cô từ bỏ Thanh Tùng của cô ư? Đúng là buồn cười, bọn họ thật sự cho rằng cô là cô gái chưa nhìn thấy tiên bao giờ sao, nghĩ răng cô thấy tiền sẽ sáng mắt?

Lạc Thanh Du nhìn bố Lạc, giọng nói ẩn chứa sự khinh thường: “Bố à, ông biết vì sao Chiến Hàn Quân lại làm như thế với Lạc Thị không? Bởi vì anh ta bỏ ra 3500 tỷ cũng không giành được quyền nuôi dưỡng Thanh Tùng. Bỏ ra 5 phần trăm cổ phần công ty nhà họ Lạc, ông đã muốn tôi từ bỏ quyền nuôi dưỡng thăng bé? Chuyện thiệt thòi như thế, tôi thà đi tìm Chiến Hàn Quân nói chuyện còn hơn”


Lạc Thanh Du làm bộ muốn rời khỏi Bố Lạc khế cần môi, tăng giá: “30 phần trăm” Lạc Thanh Du cười nhạo.

Tưởng cô là con ngu dễ lừa à? Nếu cô là Lạc Thanh Du gốc thì đương nhiên sẽ không biết 30 phần trăm cổ phần công ty nhà họ Lạc và 3500 tỷ cách biệt một trời.

Nhưng cô là Nghiêm Linh Trang, khá tâm đắc với việc quản lý kinh tế của công ty trong gia tộc.

“Bố à, 30 phần trăm cổ phần công ty nhà họ Lạc, với tình huống hiện tại thì có so nổi với 3500 tỷ tiền mặt không?”

Bố Lạc không ngờ rằng sau khi cô con gái này ra nước ngoài mấy năm lại trở nên khôn khéo như: vậy: “40 phần trăm, không thế nhiều hơn nữa. Đây là điểm mấu chốt rt Lạc Thanh Du vần không nói chuyện, mẹ kế của cô bỗng nhiên chạy tới trước mặt cô, tát cô một cái thật mạnh.


*Con nhóc chết tiệt, mày chẳng qua chỉ là con chó nhà họ Lạc bọn tao nuôi thôi, cho mày 5 phần trăm cổ phần đã là may cho mày lắm rồi, thế mà mày còn muốn chiếm cả tập đoàn nhà họ Lạc à? Tao nói cho mày biết, có tao ở đây, sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu” Lạc Thanh Du sờ bên má đau rát, trong mắt ngập tràn lửa giận.

Nghiêm Linh Trang cô lớn vậy rồi đã bao giờ bị đánh như vậy đâu? Cô lập tức đưa tay, tát trả bà mẹ kế một cái.

“Lạc Thị? Ha, tôi còn đang thấy gai mắt đây này: “AI Con chó cái này, mày dám đánh tao à?” Mẹ kế gào lên.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui