Chuyện gì xảy ra vậy? Hai người họ quen nhau sao?
Tôi còn chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy một cảnh tượng cả đời khó quên.
Trên ghế quán cà phê, Mộc Tử Thông bị Nhiễm Nhiên bẻ tay đè lên, cả cơ thể không thể nhúc nhích, mà Nhiễm Nhiên vô cùng hung hãn đề đầu gối vào lưng Mộc Tử Thông, lớn tiếng chửi.
“CMN, đồ biến thái chết bầm này, lần trước bị đánh chưa đủ đúng không? Lần này còn dám động tay động chân với tôi… Tôi cho anh biết, hai chúng ta là không thể nào đâu!”
Tôi kinh ngạc đến nỗi không khép miệng lại được, mặc dù không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng vì tránh cho hai người họ làm rùm beng hơn, tôi vội chạy lên kéo Nhiễm Nhiên ra.
“Hai người sao vậy? Mới gặp nhau lần đầu mà sao đã đánh nhau rồi?”
Bên này Nhiễm Nhiên còn chưa trả lời tôi, bên kia Mộc Tử Thông đã xù lông.
“Ai là đồ biến thái? Cô là đồ khủng long cái, cuồng bạo lực! Mẹ nó ai bị úng não mới tìm cô, ông đây tới gặp bạn, thật xúi quẩy, đi tới đâu cũng đụng phải cô được…
Có lẽ Mộc Tử Thông lớn ngần này rồi chưa từng bị ai làm nhục, vội đứng bật dậy từ trên ghế, giận đến nỗi khuôn mặt đẹp đỏ bừng.
“Anh mắng ai là khủng long cái hả?”
Nhiễm Nhiên mở to hai mắt trừng Mộc Tử Thông, trông như muốn xử lý anh ta.
Mộc Tử Thông rụt cổ một cái, theo phản xạ có
điều kiện nhảy về sau một bước.
Tôi thấy tình hình không ổn, vội ngăn Nhiễm Nhiên lại: “Cậu đừng chấp Mộc Tử Thông, miệng anh ta hơi đáng ăn đòn nhưng nhân phẩm tạm được, thật không biết rốt cuộc hai người có ân oán gì mà cãi nhau đến mức này.
“Ha ha.
”
Nhiễm Nhiên cười khẩy: “Đương nhiên cậu không rõ rồi, anh ta chính là đồ cặn bã mà mình gặp hôm xem mắt đó!”
Tôi lập tức nhớ lại “yêu nghiệt” mà cô ấy miêu tả lần trước, thật đúng là, lần đầu tiên tôi nhìn thấy Mộc Tử Thông cũng nghĩ như vậy.
Lần trước khi Nhiễm Nhiên nhắc đến người đó với tôi, sao tôi lại không nghĩ đến Mộc Tử Thông chứ?
“Cô mằng ai là cặn bã hả? Này cô gái, tôi bảo cô này, cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không nói bừa được đầu, tôi đây đi qua ngàn bụi hoa mà phiến lá không dính vào người, con người đứng đắn, cô bôi nhọ danh dự của tôi, tôi sẽ tổ cáo cô đấy!”
Mộc Tử Thông cũng trừng mắt lạnh lùng nhìn Nhiễm Nhiên, sự ồn ào của hai người thu hút một đống nhân viên phục vụ sang đây hỏng chuyện.
Tôi thấy vậy không ổn, bèn khuyên Nhiễm Nhiên bỏ đi, Nhiễm Nhiên không để ý chút nào, bỏ qua tôi đi thẳng đến trước mặt Mộc Tử Thông, môi nhếch lên cười quyến rũ,
“Anh đi đi, tôi sợ anh chắc? Vừa khéo tôi đến Cẩm Thành đang nhìn đến phát chán muốn tìm chuyện gì đó để làm đây, có điều tôi cảm thấy anh tố cáo tôi như vậy cũng vô dụng thôi, hay là tôi đá anh thành tàn phế cấp hai rồi anh hằng đi nhé?”
Nói xong, cô ấy vặn cổ, tiện thể xoay mũi chân.
Động tác này thành công khiến khuôn mặt Mộc Tử Thông tái địrất nhiều.
“Cô… Tôi nói với cô này, quân tử động khẩu không động thủ, nếu cô dám đánh tôi… Tôi sẽ nói cho ba cô biết, để ông ấy cấm túc cô! Xem xem cô có đi ra được không!”
“Anh dám? Tôi cho anh biết, dù tôi có xuất gia làm ni cô cũng sẽ không gả cho đồ cặn bã như anh đâu! Dù là ba tôi thu xếp, tôi cũng không lay…”
“Với loại cặn bã như anh, mẹ nó bạn gái cũ mang thai mà anh còn có thể nhẫn tâm bỏ đi, anh đúng là đồ khốn, ai lấy anh đúng là xui xẻo!”
Tính cách của Nhiễm Nhiên tốt hơn trước kia rất nhiều, khi cô ấy còn bé chính là một nữ ma đầu ngang tàng, không quan tâm bạn nói gì với cô ấy, cô ấy nhất định phải đánh bạn rằng rụng đầy đất trước mới bỏ qua.
Bây giờ đã có thể tỉnh táo mắng n đối phương, đồng thời dựa vào động tác tay chân răng rắc không ngừng uy hiếp Mộc Tử Thông, rốt cục thành công khiến mặt đối phương hiện lên vẻ sợ hãi.
*Cô cô cô… Tôi nói với cô này, cô đừng nhúc nhích, bạn gái cũ là tôi tìm người diễn kịch, cô… cô không cưới thì không cưới, dù sao tôi cũng không có ý định cưới, vừa khéo tôi về nhà nói với mẹ tôi hủy bỏ cuộc hôn nhân này
Nhiễm Nhiên nghe vậy, túm lấy cổ áo Mộc Tử Thông xích lại gần hỏi anh ta: “Anh nói thật chứ?”
Vẻ mặt Mộc Tử Thông đầy sợ hãi, đưa tay muốn đẩy cô ấy ra, nhưng ngại cách biệt nam nữ nên chỉ có thể cười khan.
“Thật… Thật, phiền nữ hiệp cô buông lỏng tay trước đã, cô siết đến ngực tôi rồi, khụ khụ
“Phì.
“
Tôi không kìm được cười thành tiếng, đúng lúc trông thấy Đường Kiêu đi đến từ cửa, nhìn thấy hai người động tác mập mờ trên ghế thì ngắn ra hai giây, sau đó ánh mắt đặt lên người tôi, con người lập tức trở nên lạnh lùng.
“Mấy người nhàn quá rồi đúng không? Không
cần công việc này nữa à?”
Tôi kinh ngạc nghiêng đầu, nhìn thấy một đống nhân viên phục vụ tự dưng đứng sau lưng tôi.
Tôi liếc mắt ra hiệu với bọn họ, bọn họ đang định rời đi, lại bị Mộc Tử Thông gọi lại.
“Hôm nay mọi người có nhìn thấy gì không?”
“Không… Chúng tôi không thấy gì cả.
Một cô gái mặc đồ phục vụ khúm núm trả lời.
“Rất tốt”
Sắc mặt Mộc Tử Thông tốt hơn không ít, trên mặt còn nổi màu đỏ ửng kỳ lạ.
“Chỉ cần tôi nghe thấy chút phong thanh nào về chuyện hôm nay, tất cả mọi người ở đây hôm nay, ngoại trừ thư ký Lý ra đều bị đuổi hết, nghe thấy chưa?”
Tôi thấy rõ mọi người rụt cổ một cái: “Biết rồi ạ.
”
Đợi bọn họ đi hết rồi, Nhiễm Nhiên ở bên cạnh cười đến là vô tư: “Vờ làm sói già vẫy đuôi giống lắm đấy, ai biết lại là một con cừu nhỏ tay trói gà không chặt chứ.
”
“Cô…”
Mộc Tử Thông ủ ở, sau đó đột nhiên xì hơi, quay đầu nói với Đường Kiêu: “Lão Đường, từ mai trở đi, đi đăng ký tập thể hình với tớ đi!”
Đường Kiêu không thèm quan tâm anh ta, trực tiếp ngồi xuống ghế sofa, rót cho mình một tách cà phê.
“Tớ nào có thời gian đi tập với cậu chứ? Sang năm mới, trong công ty nhiều chuyện muốn chiết.
”
Tôi nghe vậy, lập tức hấp tấp chạy tới bên cạnh Đường Kiêu bóp vai cho anh, Nhiễm Nhiên thấy vậy ném cho tôi ánh mắt khinh bỉ, lập tức tạo nhã ngồi vào ghế sofa đổi diện tôi, lại khôi phục hình tượng tiên nữ vốn có.
Chậc chậc, nhìn tay chân mảnh khảnh của cô ấy đi, có chỗ nào giống cao thủ đai đen Taekwondo không?
Da mặt Mộc Tử Thông không phải dày bình thường, đi qua cọ vào Đường Kiêu.
“Lão Đường, đàn ông phải có khí khái nam tử hán, cậu nhìn cậu đi, không rèn luyện chăm sóc thời gian dài, cơ ngực cũng xệ xuống rồi, thể lực cũng giảm, đến lúc đó làm sao cậu thỏa mãn em Nhã Hàm nhà tớ được?”
Đường Kiêu liếc qua anh ta một cái, trong nét mặt mang vẻ khinh miệt.
“Thế lực của tớ có được hay không, chẳng phải cậu hỏi Nhã Hàm là biết sao? Lúc trước bảo cậu đi tập với mình, là ai nói không thích tập luyện? Hôm nay gặp khắc tinh nên mới muốn tập à?”
Tôi không ngờ hai người họ bẻ lái kinh vậy, ở một bên gượng cười không nói gì, vô cùng xấu hổ.
Mộc Tử Thông hơi uể oải ngồi xuống: “Cậu cũng biết con người tớ đấy, trong phòng thể hình ngoại trừ người đẹp ra thì không có sức hấp dẫn gì với tớ, nếu không có người đốc thúc, kế hoạch tập luyện của tớ sẽ ngâm nước mất.
”
“Xí.
”
Nhiễm Nhiên hồi lâu không lên tiếng rốt cục cũng phát ra âm tiết đơn khinh thường.
“Anh muốn tập luyện à, tôi dẫn anh đi.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...