Có lẽ thứ khiến con người đau khổ nhất thường là vì tình.
Nhưng dễ khiến con người mất lý trí nhất lại là sự thất bại, nhất là những người đã quen tư thế đứng trên cao...khi đó một khi họ thất bại liền sẽ không có cách nào cứu vãn.
Như Lã Mông này chính là một ví dụ.
Cho nên bây giờ hắn nghiễm nhiên cứ nghĩ rằng Nhan Nhi, Cửu Lý Minh Phượng 2 đại mỹ nhân này sinh ra thì tất nhiên sẽ chỉ có 1 mình hắn là xứng đáng với 2 nàng, bất kỳ nam nhân nào khác nhúng chàm đều là đáng chết.
"Xèo...xèo..." tựa như bị ma tính trong cơ thể kích hoạt, 2 đạo âm dương phù bỗng chốc liền sinh ra một sự bất cân bằng, bạo ngược tính hủy diệt liền bộc phát ra toàn bộ.
"Ầm...ầm...ầm...."khắp một phạm vi 10m bán kính lập tức bị khoét thành 1 cái lòng chảo hố sâu, mọi vật chất bên trong đều bị đánh thành hư vô.
Ánh mắt Lã Mông rét lạnh như băng, bén nhọn như dao.
"Lách cách...lách cách..." sát lục chi ý tựa như thi sơn huyết hải tràn tới khiến một mảnh không gian đều bị nhuốm thành một mầu đỏ tươi.
Ở đó, Thiên hiện lên một vẻ mặt nghiêm túc hiếm có, bình thường hắn thái độ ung dung lười biếng, mọi thứ đều không đáng kể nhưng mà bây giờ đây.
Trông sắc thái nghiêm nghị hiếm có của hắn quả thật chính là một vẻ mặt rất ít có, loại khí chất thay đổi đột ngột này khiến cho 2 nàng mỹ nhân bên cạnh đều cảm thấy như phát hiện ra thứ mới.
Đó là một loại nghiêm túc mà hoàn mỹ đến kỳ lạ, trong cái sắc thái tự tin không gì không làm được lại là một cái hoàn chỉnh nam nhân trong lúc suy tư.
Cái sắc thái nghiêm túc khi con người cực độ tập trung vào thứ gì đó, rất là đặc biệt, nó giống như một loại mị lực khiến người xem rất khó dứt ra.
Không có bất kỳ hào quang, không có bất kỳ sự huyễn hoặc mờ ảo.
Hắn cứ ở đó, bình đạm, tầm thường mà chuyên chú, huyền bí mà hấp dẫn khiến 2 nàng nhìn ngắm mà không thể dời được mắt đi.
Nào có ai biết được, lúc này trong 3 đại đan điền của hắn đang sôi trào lên cỡ nào, bạo động lên cỡ nào.
Âm dương sinh tử phù này đẳng cấp quá mức cao, mức độ huyền diệu quá mức thâm ảo, cực âm phù mang theo tinh hoa cực âm pháp tắc bao gồm tổng quan mọi loại lực lượng nguyên âm trong thiên đạo.
Cực dương phù lại là tinh hoa của tổng hợp các loại dương hệ pháp tắc.
2 loại âm dương cực hạn chi khí này tuy vẫn chưa đủ tinh khiết nhưng đã vượt trội so với những loại pháp tắc bình thường khác.
Trong quy nguyên đan điền, 2 đạo phù lục này vừa xuất hiện liền bá đạo chiếm giữ vị trí trung tâm đan điền sau đó các loại phù lục khác ở xung quanh liền như chúng tinh củng nguyệt vây quanh.
Trong vô thức âm dương 2 đạo linh phù này vừa tới liền trở thành hạch tâm của toàn bộ đan điền, những tiểu thế giới khác cũng vì thế mà vây quanh vận động, cực âm, cực dương 2 đạo năng lượng cũng nhanh chóng được sinh ra.
Khác hẳn với Lã Mông, 2 đạo Âm Dương phù này khi vào tay Thiên tuy có chút bá vương nhưng lại cực kỳ nghe lời, phối hợp với nhau vô cùng nhịp nhàng.
Trong tầng 1 Thông Thiên Tràng, âm dương luân, dương phù đã được bạch công đức tiếp nhận, âm phù hắc công đức tiếp nhận.
Ngay khi có được 2 đạo cực mạnh phù lục này toàn bộ Thông Thiên Tràng liền vận động nhanh hơn hẳn một nửa.
Bên ngoài, Thiên không hề biết rằng một phút trầm ngâm nghiên cứu phù văn đó lại khiến 3 phía xung quanh mình nổi lên bạo động như vậy.
]
Vừa mở mắt ra đã thấy ánh mắt mê trai của 2 đại mỹ nhân nhìn mình chăm chăm, da mặt hắn dù rất dầy nhưng cũng không nhịn được hơi đỏ lên.
Nhưng hắn còn chưa kịp biểu hiện sự hồn nhiên ngây thơ của mình thì một trận áp lực mang tính hủy diệt đã ập tới.
Thiên vội vàng đưa tay gạt 2 nàng ra sau rồi bước lên trên một bước, tay phải vung ra.
"Tiện nhân...chết cho..ta.." Lã Mông như một con chó dại, cả người quần áo rách bươm, tóc dài chỉ còn nửa, ánh mắt đỏ ngầu như ma trơi, khí tức trên thân như hủy thiên diệt địa phủ tới, xung quanh người hắn, Đao, Kiếm, song Chùy, côn, kích 6 món được 6 cánh tay hắn cầm vững, khí áp kinh thiên động địa trảm phá tới.
Trên đường hắn đi tới, không gian đều bị ép cho móp méo, mặt đất bị trảm phá thành cái sàng, khí áp như vỡ vụn thiên địa một đường cực nhanh xuyên tới.
Lúc này đây Thiên cũng chỉ kịp làm ra một động tác duy nhất đó là vung tay lên tát xuống.
Tay hắn ngắn hơn kiếm khí, đao khí lại càng ngắn hơn côn, kích, cho nên ngay lập tức hắn liền bị vô tận khủng bố uy áp và hủy diệt hào quang phủ lấy.
"Ahhhh....Thiên ca..." Nhan nhi bất ngờ sợ hãi hét lên, bản năng liền muốn xông lên nhưng bị Cửu Lý Minh Phượng ngăn lại.
"Đừng lo, Thiên ca sẽ không sao?" Cửu Lý Minh Phượng nói như vậy nhưng trong lòng lại lo lắng vạn phần, mắt đẹp đã sớm rưng rưng.
Trên trời cao, một đám trưởng lão cười nói chế diễu.
"Hoàng Thanh Thiên này xem trời bằng vung...chết dưới tay kỳ tài như Lã Mông là phúc của hắn, cũng đỡ nhọc cho Thiên Kiếm Môn ta phải bận tâm" Tần trưởng lão nhìn thấy Lã Mông như thần long hung mãnh còn Thiên lại bị nhấn chìm như giun dế, trong lòng không những không buồn mà còn vui.
"Uhm...không sai, tuy tên Hoàng Thanh Thiên này có nhiều điểm đặc thù nhưng lại cao ngạo ngu dốt, tưởng có một tấm kính liền vô địch...chết cũng không oan"
"Thật là đáng tiếc ah, Thấu Thiên Kính này cứ như vậy liền tuyệt tích"
"Không đâu, Vũ chưởng môn ngươi lo lắng thừa rồi..."
"Tần trưởng lão, ý ngài là sao "
"Ý ta là một tên Hoàng Thanh Thiên chết đi là tuyệt vời nhất, còn Thấu Thiên Kính sao...không lẽ ta còn không thể sưu hồn sao, hoặc nếu hắn xui xẻo chết đi không còn mảnh vụn...hahaahaha, thì ta vẫn có cách tụ lại tàn hồn của hắn làm lại được nghi thức huyết hồn hồi quang"
Sưu hồn thuật là thuật sưu tầm ký ức nhân loại, cách này vô cùng tàn độc kẻ bị sưu hồn gần như chết thảm trong đau đớn, não bộ bị quấy nát thành tương hồ móc ra ký ức.
Huyết hồn hồi quang lại càng độc ác hơn, nó có thể lấy tinh huyết và mảnh vỡ số mệnh 1 người để làm phép tụ hồn, biến những mảnh linh hồn vừa vỡ vụn đó thành hồn hỏa nhiên liệu, lúc đó mọi ký ức sẽ bị chiếu lại không sót, và linh hồn kẻ đó cũng đau đớn không thể tả, vĩnh viễn tan biến trong trời đất không thể siêu sinh.
2 loại tà thuật này vốn dĩ là thuộc cách của ma đạo hay làm nhưng trong danh môn chánh phái khi đối đầu với những đối tượng đặc biệt tà ác thì cũng hay làm.
Tần trưởng lão vì một bí mật mà hùa với người ngoài muốn dùng 2 loại tà thuật độc ác này với đệ tử mình, hiển nhiên nhân phẩm tệ hại của lão đã không thể nào dùng mực bút để diễn tả nữa.
Nhưng mà sự liệu sẵn của đám người này cũng sẽ dễ thực hiện như vậy hay sao.
Họ đánh giá Lã Mông là vô cùng cao nhưng lại quên mất một Hoàng Thanh Thiên đã từng hủy Âu gia, dọa sợ Độc Mễ gia, hành hạ Cổ gia như thế nào.
Ngay lúc này, dưới cặp mắt lo lắng của 2 nàng Nhan nhi và sự mong chờ của đám Tần trưởng lão, một tiếng "bốp" vang vọng vang lên.
Ngay sau đó, trước sự ngạc nhiên sợ hãi của mọi người, Lã Mông như một viên sao chổi bắn ngược về phía sau, tốc độ nhanh như sao xẹt, kình khí trên thân tán loạn kéo thành một vệt tia chớp lao vút đi.
Tốc độ lao đi này, nhanh không thể tưởng, chỉ chớp mắt đã lao qua 3 ngọn núi lớn sau đó lại tiếp tục xé gió lao đi 17 ngọn núi khác kéo dài một khoảng cách hàng trăm dặm mới may mắn đục một lỗ lớn đậu lại tại Thiết Thương Phong, ngọn núi cao nhất Thiên Kiếm Môn.
"Đây...đây là chuyện gì?"
"Lã...Lã Mông thất bại sao?"
"Không thể nào?"
Lại nhìn xuống dưới, Thiên vẫn đứng ở đó không hề có một chút xây xát, tay phải vẫn ở tư thế tát đi, quần áo trên thân rách túa lua nhưng lại đang không ngừng tổ hợp nối liền lại như có sinh mạng.
Tần trưởng lão không thể khép nổi được miệng, nhìn Thiên tựa như nhìn quái vật.
8 vị môn chủ cũng ngây người tại chỗ chết trân.
Nhan nhi ánh mắt say mê mà thở phào, mấy vệt nước mắt vẫn còn vương trên đôi mi cong khiến nét đẹp của nàng càng thêm nhu nhược mê đắm lòng người.
Cửu Lý Minh Phượng nhẹ vuốt ngực, miệng nở một nụ cười tươi như hoa nở.
"Nam nhân của ta...ta biết chàng sẽ không sao mà"
"Đừng quên chàng còn phải chịu trách nhiệm với ta đó, còn lời hứa tối hôm qua nữa..." Cửu Lý Minh Phượng ngọt ngào nhìn Thiên.
Đó,...
đó mới chính là nam nhân trong lòng nàng, nhân từ khả ái yêu thương con người nhưng mà lại không mềm yếu, không thiếu sự dứt khoát và tàn nhẫn với kẻ thù.
Chàng..
Nam tính 10 phần.
Ôn nhu 10 phần.
Hấp dẫn 10 phần.
Tài hoa cũng 10 phần.
Mặc cho những thiên tài khác ở trước mặt có bao nhiêu kiệt ngạo, bao nhiêu phô trương. Chàng chỉ cần 1 tát là đánh bay đi.
Chàng khiêm tốn không tranh cường háo thắng nhưng một khi ra tay, nhân thần đều sẽ vì chàng mà rét run.
Chàng không có giới hạn cuối cùng, chàng thần bí mà mạnh mẽ đến kỳ cục, người ta đều phải vì chàng mà lo lắng nhưng mà....trước sự tự tin của chàng, bất kỳ nữ nhân nào cũng sẽ tin tưởng, sẽ an tâm mà dựa vào.
Đó....một nam nhân tuyệt vời tới như vậy, trái tim nào có sắt đá cũng sẽ bị chàng chinh phục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...