Cửu Lý Minh Phượng ngất đi cũng là lúc trên sân chỉ còn lại 8 người và yếu nhất ở đây không thể nghi ngờ chính là một cô gái sắc đẹp tuyệt mỹ Nhan nhi.
Nàng sở dĩ đến bây giờ vẫn chưa ngất đi đó là do 2 nguyên nhân, thứ nhất là tu vi địa cấp của nàng, thứ 2 là vì nàng là 1 luyện dược đại sư.
Tu vi địa cảnh sơ kỳ của nàng mặc dù là do gia đình lo sợ nàng không thông võ học sẽ bị bắt nạt cho nên dùng đan dược nhồi nhét bắt nàng ăn cưỡng ép đẩy lên tu vi địa cảnh.
Địa cảnh tu vi của nàng mặc dù không phải do cực khổ mà có nhưng dù sao thì tu vi kéo lên, mở ra lĩnh vực thì cũng kéo theo tinh thần lực được nâng cao.
Tuy rằng ý chí của nàng vô cùng thấp nhưng từ cái lần tham gia thí luyện tại Luyện Kiếm Các thì ý chí đạo tâm bắt đầu tăng lên và đặc biệt là bây giờ, giáo sư của nàng lại càng là người nam nhân như thần trong lòng cho nên so với bình thường nàng đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Mà tinh thần lực của một luyện dược sư lại càng là nổi trội hơn người khác bao nhiêu lần, tuy rằng vẫn chưa mở ra thức hải nhưng mà linh hồn lực rất mạnh mẽ.
Ngày hôm nay sở dĩ nàng kiên trì được đên giờ phút này cũng là nhờ nàng có được niềm tin gần như là tuyệt đối với Thiên và từ đó, nàng có được ý chí cũng mạnh mẽ không gì sánh được.
Người ta nói sức mạnh thế gian không gì lớn hơn tình yêu cũng là một phần do đó.
"Tích...rắc" một âm thanh vỡ vụn vang lên ở đâu đó sau đó nàng bị cơn đau thấu tim nhấn chìm và rồi nàng ngất đi.
Trên toàn quảng trường chỉ còn lại 7 người nhưng cũng đồng thời lúc này, áp lực khổng lồ của toàn tòa Kiếm Nguyên Sa với gần 4 tỉ phù văn lại không còn gần 10 vạn người chống đỡ nữa mà tất cả đều cùng dồn về chỗ họ.
7 con người, 7 vị trí duy nhất
"R...í....t......kít..." vô tận khí áp khủng bố từ khắp 4 phương 8 hướng đổ dồn tới giống như thái sơn sụp đổ, như trời sập đất nứt.
"K...é.....t....két...." từ viên giả đan đang điên cuồng xoay tít của họ, vô cùng vô tận kiếm nguyên lực cùng với bổn nguyên kiếm thế, bổn nguyên kiếm ý giống như thác lũ không ngừng trút vào khiến các lớp gân mạch cơ thịt thậm chí cả xương cốt đã được họ rèn luyện bao nhiêu năm bắt đầu bị xối rửa đi.
Khủng bố ý chí tràn ngập vào cơ thể, đánh tan hết mọi trở ngại trên đường, lấp đầy tất cả những nơi xa xăm sau đó nó tiến tới vị trí mi tâm, lúc này toàn bộ lực lượng đều chỉ còn lại bổn nguyên ý chí kiếm đạo giống như vạn kiếm xuyên tâm, như cự pháo nổ oanh bắt đầu gặp nhau trong đây.
Trước sức mạnh tinh thần mạnh mẽ khống chế của họ, chúng vẫn giống như giặc cướp tràn vào không chút nương tay.
Một chút sự kháng cự giống như bản năng này tuy không đáng kể đối với dòng kiếm chi bổn nguyên này nhưng mà lại sinh ra một sự kháng cự đối với linh hồn.
Thiên ngồi ở trên nhìn thấy họ nhưng vẫn lẳng lặng vận chuyển phù văn giống như không biết.
Đối với hắn, một người đã từng đứng trên đỉnh thế giới thì việc dậy một đám đệ tử thành người không phải vấn đề gì lớn nhưng hắn cũng có ngạo khí của mình.
Đại đạo xa vời, sẽ không dành cho những kẻ cứng đầu không biết minh sư, lại càng không dành cho những kẻ không thật tâm tín nhiệm hắn.
Ngạo khí của hắn không cho phép điều đó.
Năm xưa hắn một tay điều giáo mấy ngàn tỉ sinh linh yêu tộc, sau đó lại dẫn đạo cho hàng tỉ nhân loại ở địa cầu tất cả đều là vì họ trung thành tôn kính hắn một lòng không thay đổi nhưng đồng thời, hắn cũng từ chối vô số nhân loại mắt mù, cự tuyệt ti tỉ sinh linh không đủ lòng thành.
"Thôi thôi...đằng nào thì nó cũng là tiểu tế tương lai của ta không có lý gì nó lại hại ta...kiếm đạo một đường dũng mãnh tịnh tiến có gì phải sợ chứ" ý niệm này sinh ra trong đầu sau đó Dược Thiên Kiều buông ra toàn bộ lực kháng cự.
Ngay sau đó trong đầu liền như oanh minh một tiếng, một tiếng "rắc " rõ to vang lên ở đâu đó sau đó hắn ta ngã xuống.
"Kiều ca...ah..." Dược phu nhân vừa lo lắng cho chồng trong lúc vô tình liền buông lỏng tâm thức sau đó vô tận kiếm đạo ý chí lùa vào chấn nàng ngất xỉu.
Thấy con trai con dâu ngất đi Dược lão cũng chấn động không yên.
"Haiiii...ta nghĩ lại rồi, Hoàng Thanh Thiên này bỏ ra tâm sức luyện chế một tấm lưới lớn như vậy tất nhiên sẽ không phải vô công rồi nghề...cấp bậc thánh sư như hắn lão phu có gì mà dám nghi ngờ"
Sau đó ông ta buông lỏng tinh thần, thu toàn bộ lực kháng cự lại
"Răc....Ah" một cơn đau nhói dộc đến khiến tâm lý kiên cường như lão cũng không thể nhịn được mà ngất đi.
"Ah...dược lão...ông..haiiii"
"Tri kỷ ah....lần này ta liều mình bồi lão đầu thối ngươi thôi"
Sau đó Miêu lão, Trịnh lão buông ra tinh thần.
"Rắc....ah..." lại thêm 2 người ngã xuống chỉ còn để lại duy nhất một thanh niên chính là phân thân Bạch Vạn Kiếm
"Haiii...dù sao ta cũng chỉ là một đạo phân thân, nếu có vấn đề gì thì cùng lắm là xóa bỏ đi"
Sau đó ông ta buông ra tinh thần.
Người cuối cùng ngã xuống cũng là lúc toàn bộ Kiếm Nguyên Sa đại trận phù bắt đầu biến đổi.
Trước cặp mắt đầy phức tạp và hoảng sợ của 1 ngàn đệ tử kia, tòa kiếm trận này bỗng dưng giống như sống lại, lực lượng không gian trong ngoại giới không ngừng tụ về rồi lũ lượt kéo vào đây như thiên binh vạn mã.
Trong toàn bộ khu quảng trường cảnh vật xung quanh tựa như bị phóng xa đi, mọi thứ giống như đang bắt đầu thu nhỏ lại.
Không gian phù lực tràn vào các mạch phù văn lấp đầy nó khiến cả một mảnh trời đất giống như thủy tinh óng ánh lên những tia sáng không mầu.
"Kịch...tích..." không gian lực sau khi tích đủ trong phù văn nguyên sa liền tiếp tục truyền vào phần còn lại, chính là 9 vạn hạt nhân còn sót cũng chính là những chiếc chìa khóa của trận.
"Tích..." một cô bé sau khi nhận không gian lực truyền vào liền khiến viên giả đan cực tốc xoay tròn sau đó mở rộng ra, không gian lực tiếp tục tràn vào theo 2 đường nhâm đốc mạch kéo tới vế nứt nơi huyệt ấn đường, ngay tức thì một không gian tinh thần liền được mở ra, nhân gian vẫn hay gọi nó là....
Thức Hải
Ở Thiên Phù Giới này, thức hải không phải thứ dễ mở ra như vậy tại vì nó là ngay vị trí thiên đan của con người do đó người mở ra thiên đan thì tất phải có tu vi thiên cảnh hay nói ngược lại là chỉ có siêu cấp cường giả tu vi đạt đến thiên cảnh thì mới mở được thức hải.
Thế gian đều không có ngoại lệ.
Thức hải mở ra là dùng để dẫn đường cho đại đạo nhập thân.
Trong "thiên phù cấm khí lục" có nói "thức hải là một mảnh ý thức tinh thần huyền diệu mênh mông không thể tưởng, là nơi mà linh hồn trú ngụ, là vùng sâu xa huyền bí nhất trong cơ thể, là nơi con người biết về nó ít nhất nhưng cũng là thứ có được những tác dụng đáng sợ nhất"
Trong "thiên sang bảo quyển" lại có nói "thức hải...bảo vật siêu cấp mà tất cả sinh linh thế gian đều có, là cánh cửa để mở ra cảnh giới thiên cấp nhưng lại là thứ khó có thể khơi thông nhất trên thế gian...từ thời đại hồng hoang tới bây giờ nhân loại có thể mở ra được thức hải đều là những bậc đại năng nghịch thiên hoặc các siêu cấp đại thần thú...số lượng này đếm được trên đầu ngón tay chỉ không quá 20 người"
Trong "Vạn Đạo Thông Thiên Lục" có nói "thức hải là thứ không phải thiên cảnh cường giả nào cũng có thể tìm ra nhưng người có thể mở ra thức hải lại có thể đảm bảo tìm đến cảnh giới thiên cảnh....thiên đan có thể ngưng tụ từ vô số những pháp tắc lực lượng mà thành nhưng không có thức hải dung chứa thì nhân loại cũng không thể thoát xác thành thần"
Trong Tà Thần Bút Ký có nói "khí hải là một vùng ý thức sâu xa bí hiểm nhất của con người, là lối thông duy nhất để đến thần cảnh, nhân loại một khi có được thức hải liền sẽ có được những năng lực mà nhân loại không cách nào tưởng nổi, siêu cấp ngộ tính, cực đại tinh thần lực, siêu phẩm thân hòa lực, tùy ý đụng chạm vào pháp tắc, thậm chí đạt đến tình trạng bất tử bất diệt trong trời đất"
Trong Tự Nhiên Vũ Linh Lục có nói "nhân loại ta trăm ngàn năm qua trăm phương ngàn kế để tìm cách tìm ra lối thông ngắn nhất đến thiên đạo, mở ra thức hải chính là chiếc chìa khóa để bước lên con đường đó nhưng đáng tiếc rằng bao nhiêu đời người, bao nhiêu đời thiên kiêu tre già măng mọc đều không biết được chính xác cách để mở ra thức hải....thật là một điều hối tiếc..."
Thức hải là một thứ huyền bí mà hi hữu vô cùng trong Thiên Phù Giới nhưng mà bây giờ đây gần 10 vạn con người lại dưới bàn tay của Thiên mà mở ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...