Đêm hôm đó.
Cũng tại vị trí này, Thiên nấu một nồi lớn món long nhục nấu nhừ, bỏ vào không ít đồ bổ.
Ngồi bên cạnh bây giờ đã có đủ hết mọi người tính luôn cả Thượng Quan Hồng, đặc biệt là cô gái này còn kéo luôn cả sư phụ tới.
Thượng Quan Hồng Nguyệt, mỹ phụ trung niên trên gương mặt không có bất kỳ dấu vết thời gian này cũng như vô ý như hữu ý mà có mặt, thái độ rất hiền lành mà không mất phong vị trưởng bối, trên thân còn phải ra một mùi thơm ngọc lan dịu nhẹ.
Thái độ ung dung lạnh nhạt mà không xa cách, khí chất như băng tâm trái ngọc nam nhân rất khó có thể không hướng tới.
Buổi nói chuyện vui vẻ vừa được một lúc, ngay khi mà nồi canh thơm nức mũi của Thiên lan tràn ra ngoài báo hiệu cho sắp được ăn thì lúc này lại có thêm mấy cái mũi chó ngửi được cũng mon men lại gần.
Chính là 3 vị tông sư, hơn nữa còn có cả vợ chồng Dược Thiên Kiều cũng theo.
Dược phu nhân lý do rất đơn giản, con gái buổi tối chơi xa, mẹ phải quản cho chặt.
Dược Thiên Kiều thì càng đơn giản hơn, vợ có thói quen rình con gái đi chơi xa, chồng cũng phải đi theo quản chặt.
Mấy lão già không nên nết này tráo trở da mặt dầy vô địch, mon men lại gần nồi canh còn chủ động lấy ra mấy bộ bát đũa chuẩn bị không biết từ bao giờ.
Hôm đó mọi người vui vẻ như hội, ăn uống thả cửa, mấy lão đầu cũng như vô ý như vô tình hỏi tới Thiên vài vấn đề trong Phù Đạo, Họa Đạo, Kiếm Đạo..thậm chí cả mấy cái nhăng cuội thất quải bát quái và đặc biệt nhất là đều xoay quanh Linh Phù, chủ đề mang tính truyền kỳ của nhân loại.
Thiên cũng không dấu giếm, chỉ là giản lược trả lời, không sâu xa cũng không lên mặt dậy đời, đơn giản giống như ăn bữa cơm, xỉa cái răng vậy thôi.
Một bữa ăn này vừa xong, ai nấy đều cả người nóng bừng bừng vội vàng luyện công tiêu hóa.
Long nhục có tinh khí có lợi cho thân thể vô cùng, dù là thánh nhân như đám Thượng Quan Hồng Nguyệt và mấy lão tông sư vó tuổi cũng đều nhận được lợi ích không nhỏ.
Lại một ngày trôi qua.
Một ngày nơi lỏng đó của họ, là lúc Thiên Kiếm Môn khắp nơi ồn ào.
Chuyện Cổ Võng mở ý tuyên chiến Hoàng Thanh Thiên khiến cả Thiên Kiếm Môn từ cao tầng cho đến hạ nhân đều như cái chợ búa bán cá khắp nơi xôn xao.
Các đại thế gia cao tầng cũng đưa mắt quan sát, trông mong kết quả từ cuộc chiến này.
Bài học từ Âu gia và Độc Mễ gia là rõ mồn một nơi đó, nhưng các đại thế gia khác lại vẫn như cũ không mất đi tư tâm.
Dù sao một Hoàng Thanh Thiên có thể mang át chủ bài uy hiếp được cả 1 đại thế gia thì càng chứng minh được giá trị của mình, thứ nhất hắn có đủ tư cách cho các đại thế gia này chiêu nạp và thứ 2 đó là những lá bài tẩy này của hắn...các đại thế gia có nhu cầu.
Thu nạp một Hoàng Thanh Thiên về dưới trướng là cũng có nghĩa sẽ nắm giữ được bí mật về siêu cấp Bạo Tạc Phù, còn chưa tính tới âm ba thần bảo và bất tử ma kiêu kia.
Một Hoàng Thanh Thiên như vậy giá trị tuyệt đối đủ để các đại gia tộc bỏ ra nội tình thật sự để chiêu dụ, tất nhiên thứ họ muốn thu lại là càng to lớn hơn những bí mật kinh người mà Thiên đang nắm.
Trong bóng tối đã có rất nhiều đại tộc bắt đầu thận trọng hành động.
"Hoàng Thanh Thiên công tử, xin được giới thiệu tôi là Tuyết Vũ Anh thuộc Tuyết gia, xin được ra mắt công tử" đi tới là một mỹ nữ da trắng như tuyết xinh đẹp hoàn mỹ vừa nhìn thấy Thiên liền mở miệng như oanh yến chào hỏi.
Thấy nàng đi tới, một đám người Sương nhi liền bị hấp dẫn ánh mắt tới.
Có điều, Thiên lại nhíu mày
"Có chuyện gì cứ nói?" hắn lạnh giọng
Nhìn thấy Thiên vẫn ngả lưng dựa vào gốc cây, chân còn tòn ten gác lên hòn đá hoàn toàn không có chút thái độ lễ kính, Tuyết Vũ Anh có chút nhíu mày trong lòng sinh giận.
Nói sao thì nàng cũng là đại tiểu thư công chúa Tuyết gia, thân phận hiển hách, nhan sắc xinh đẹp cả Thiên Kiếm Môn này còn chưa có người dám bất kính, lại càng không có nam nhân nào dám dùng ánh mắt như vậy khi đối diện với nàng.
"Tiểu nữ là vì gia phụ Tuyết Hoàng Vĩ tới đây, mong muốn Hoàng công tử tiến về tuyết gia cùng gia phụ bàn chút chuyện đại sự tương lai"
Tuyết Vũ Anh vũ mị thỏ thẻ, thân thể khéo léo hướng về phía ánh sáng đón nhận dương quanh chiếu rọi, khiến cho một thân mị lực tỏa xiết, ánh nắng từ đầu rọi xuống vô hình đưa khí chất và khí áp của nàng trở thành đỉnh đỉnh cao thượng.
Nét mỹ miều xinh đẹp
Giọng nói dịu dàng nhưng không thiếu nghiêm nghị.
Tất cả giờ phút này hòa vào đại thế cao thượng trên thân nàng khiến cho bất kỳ ai cũng đều trở nên nhỏ bé, bất kỳ nam nhân đều cảm thấy mặc cảm.
Hơn nữa còn một thông tin đáng sợ được nàng nói ra.
Tuyết Hoàng Vĩ là ai, chính là đại danh đỉnh đỉnh gia chủ Tuyết gia, thân phận của ông tuyệt không phải một địa chủ Thiên Kiếm Môn như Độc Mễ gia có thể so sánh.
Tuyết gia, là gia tộc đế hoàng...ngoài phàm tục giới chính là vị đế chủ cả 2 phần 5 toàn phạm vi hạ thiên vực với hơn 300 quốc gia phụ thuộc và tính luôn cả Việt Thiên Quốc nhỏ bé hẻo lánh.
Trong Thiên Kiếm Môn, Tuyết gia mạnh đến nỗi có thể tùy ý thay đổi tông chủ cả Thiên Kiếm Môn, địa vị sánh ngang Cổ gia đưa Thiên Kiếm Môn thành thế giằng co ngang bằng.
Loại bí mật này toàn Thiên Kiếm Môn không ai không biết.
Hơn nữa nàng còn nói một câu "bàn về đại sự tương lai" là dĩ nhiên đang có rất nhiều tầng hàm nghĩa.
Khác hẳn với Độc Mễ gia muốn chiêu dụ hắn là dùng phương pháp bá đạo, cá tính "muốn ai làm nô thì kẻ đó phải làm nô" từ sớm đã mặc định hắn là nô bộc Độc Mễ gia không thể có cách nào khác.
Sau đó lại cưỡng ép thề độc, dùng tài lực thế lực ra đưa hắn vào khuôn phép.
Còn Tuyết gia, họ chỉ thuần một câu "ta muốn ngươi thuần phục" chỉ thuần một câu đó nhưng uy lực tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều so với Độc Mễ gia hung hăng bá đạo.
Tại vì Tuyết gia....lại càng thêm bá đạo
Sự bá đạo của họ, là đến từ thực lực và uy nghiêm có một không hai trên toàn bộ hạ thiên vực này.
Nhưng có điều, lúc này Thiên lại nhíu mày khó chịu.
"Ta không quen gặp người lạ...về đi"
"Hoàng Thanh Thiên, công tử hẳn là phải hiểu được tình cảnh của mình bây giờ đi, công tử là người thông minh tiểu nữ chắc không cần lắm lời chứ"
Vũ Anh cười điềm tĩnh, khóe môi còn hơi lệch một độ cong trào phúng
Đặc biệt là càng nói thân thể nàng lại càng toát ra mị lực, mùi thơm trên người phát tán, cái xinh đẹp vũ mị lại được bọc quanh bởi sự uy nghiêm cao quý, đưa nam nhân vừa trầm luân lại vừa mặc cảm
Lúc này Thiên lại khó chịu nói thẳng.
"Tình cảnh của ta không can hệ tơi Tuyết gia, có điều...nếu như nàng có gan mở ra mị lực thân một lần nữa...." giọng Thiên dừng lại, ánh mắt liếc qua ngực sữa cao vút sau đó trực diện nhìn thẳng vào mắt nàng, miệng bình thản nói
"Ta khẳng định....sẽ để nàng hối hận" nói xong hắn phất tay như đuổi.
"Dẫn hỏa thiêu thân sẽ rất dễ bị hỏa nuốt chửng, bổn công tử hình như còn không phải hạng người hiền lành, hơn nữa còn huyết khí phương cương...là mèo không chê thịt mỡ"
Hắn cười rất là tà khí nhìn nàng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...