Giới Thần
Độc Mễ Thiên là một con người mang đại bí mật, hắn có đủ cân lượng để khinh thường tất cả thiên tài cùng thời đại nhưng mà...
Thiên...hắn là một biến số
Một biến số lớn đến độ ngay cả thiên đạo cũng không thể khống chế được, phải ra tay phong ấn hắn tỷ lần
Một Độc Mễ Thiên hắn thì là cái gì.
Hắn có đủ tự tin nhưng lại không chọn đúng thời đại, vì thời đại này đã được ấn định một người khác làm trùm.
Và cũng ngay tại cái thời điểm mà hắn xuất thủ với Thiên, sai lầm của hắn đã bắt đầu, số phận bi thảm của hắn cũng đã khởi đầu tại vì...
Trong cái luồng huyễn trận tinh thần công kích đó của hắn đã chứa quá nhiều thông tin, và khi nó rơi vào tay Thiên...thì mọi chuyện đã thay đổi.
Nhìn thấy Thiên đi, Độc Mễ Thiên chỉ cười lạnh một tiếng đầy thong dong, cái gì kỳ hạn cái gì khiêu chiến đều bị hắn xem thường ném qua sau đầu.
Một chiêu vừa nãy hắn bộc phát, chính là muốn nhất cử thuần phục Thiên thành nô tài cho mình dùng, một đạo huyễn trận đó nhập thức hải liền dùng xu thế thiên quân vạn mã công chiếm.
Một kích này là chứa đại thần thông của hắn, tuy chưa thật toàn lực nhưng lại là thủ đoạn toàn diện của hắn. Một chiêu này xuất ra Thiên Phù Giới này không có bao nhiêu người có thể kháng cự, toàn bộ hạ thiên vực này tuyệt đối không người có thể chống lại.
Đó là lý do hắn ngạc nhiên về Thiên, nhưng bấy nhiêu đó còn chưa đủ để hắn xem Thiên là đối thủ
Một chiêu này bị cắt dứt nuốt mất, hắn cũng chưa bao giờ lo lắng
"Hừ, trúng một đạo Huyễn Thiên Cơ của ta....ngươi không chết cũng phế, 1 tháng sau...để ta xem ngươi đủ bản lãnh sống tới lúc đó không....hừ..." một niềm tự tin tuyệt đối sinh ra, Độc Mễ Thiên không nhịn được một chút xem thường.
Nhưng mà cũng ngay lúc này phía sau lưng hắn chợt dựng lên một luồng khí lạnh buốt, chân khựng lại giữa chừng hắn chậm rãi xoay người lại, ngay tức thì một cảnh tượng kinh người làm hắn sợ hãi.
Chỉ thấy phía đó, chính là tòa lôi đài nơi Độc Mễ Thường bị xếp thành Sơn Hà Huyết Đồ bỗng chốc lại chấn động.
Chỉ thấy một cái khe nứt dưới đất dần kéo dài ra ngoài
"Tách...tách...két..." đạo khe hở này kéo tới đâu là huyết dịch tràn theo tới đó, ánh hoàng hôn nhuốm đỏ tràn tới đó.
Không tới 2 nhịp hô hấp sau dòng sông máu này đã vẽ một đường vòng cung kéo tới ngay dưới chân Độc Mễ Thiên rồi nghiễm nhiên dừng lại.
"Phù...."ánh chiều tà tràn tới vừa tới sát mặt hắn là dừng
"Graoooo...." một tiếng quỷ khốc sói tru rống tới tựa như đánh thức hung vật gì đó thức giấc.
Khủng bố một vị huyết tinh lực tràn tới kèm theo không gì sánh nổi hung khí tử vong ập vào mặt.
Một loại lực lượng đáng sợ nhất trong trời đất tràn tới khiến cả người Độc Mễ Thiên như cứng ngắc tại chỗ.
Một loại lực lượng mà chỉ có những tồn tại sâu xa như hắn mới biết được.
Nguyền rủa!
..........
Sau khi 3 đại phân thân trở về liền tiếp tục bế quan tiêu hóa thu hoạch thành quả một ngày làm việc này.
Phân thân Niết Bàn lại tiếp tục hóa thân thành người khác tới chỗ thương điếm Độc Mễ gia bán một đám tang vật sau đó dựa theo sự hỗ trợ của Diệp Đại Tam, Thiên lại tiếp tục thu mua được một đám bí tịch tàng trữ mới lạ, trong đó thậm chí còn có không ít ma đạo công pháp.
Hắn biết lần này qua đi sự việc sẽ rất nhanh bại lộ cho nên tận hết mọi khả năng vơ vét, lần này rinh đi xong hắn sẽ không bao giờ quay lại nữa và quả thật vậy, lần vơ vét này của hắn thật sự có chút quá tay.
Toàn bộ thương điếm bị hắn dọn gần như trống trơn, bên trong còn có 6000 viên cấp cao tinh hạch hung thú cũng bị hắn thu đi, thần binh bảo khí, kim quặng trân tàng đều không chút nào chừa lại.
Diệp Đại Tam còn hớn hở nịnh hắn một câu "đại thiếu quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh biết nhìn ra đồ tốt..." sau đó còn không ngừng nịnh hắn " công tử không gian pháp bảo thật là đồ tốt nha...chứa được thật nhiều"
Sau đó chờ Thiên lạnh lùng đi khỏi, phải mãi một ngày sau Diệp Đại Tam nhìn toàn bộ 6 gian Thương Điếm trống trơn của mình mới cảm thấy có chút lạ lạ và trong ngày hôm đó, một tiếng như quỷ khóc sói tru vang lên...gian thương điếm này từ này biến mất khỏi Thiên Kiếm Môn.
............
3 ngày sau, tại phòng riêng ngoại môn.
"Oanh....vù...." trên người Thiên bộc phát ra một hơi thở kinh người, hơi thở này chỉ vừa tán phát một chút liền khiến toàn bộ tòa ký túc xá này rung chuyển dữ dội.
"Oanh....oanh...." từ thân thể hắn, làn da lấp lánh những ánh bạch quang chói lọi, vô cùng vô tận tiềm lực đang bị khai phát ra, trăm ngàn đạo phù văn thần thông chảy xuôi dọc theo vô vàn những lộ tuyến bất định chảy khắp toàn thân.
Những đạo thần thông này mỗi cái đều linh tính 10 phần, chúng tựa như nhận theo phân phó của Thiên mà đổ hết về những nơi ngóc ngách xa lạ mang phù lực cuốn tới luyện hóa.
Từ Thất Diệu Phù Giới, một dòng Kiếm Nguyên Dịch chậm rãi chảy vào trong thân thể cung cấp cho làn da mở thông vùng không gian mới.
Thân thể hắn bị 1 tỷ đạo phong ấn, tức là cứ 1 tỷ tế bào mới chỉ có 1 tế bào được tự do
Tuy nhiên chỉ với việc khai phát một phần tỷ lực lượng này thôi hắn đã dùng hết mọi thủ đoạn mà vẫn không đủ.
10 phút sau, oanh động dần tán đi Thiên lộ ra sắc mặt hơi chút thất vọng
"Còn thiếu một chút nữa...thật đáng tiếc.."
"Uhm..." chợt một đạo kỳ lạ mà mạnh mẽ phù văn khiến hắn chú ý.
"Cực Huyễn Thiên Ma....không phải là của tên Độc Mễ Thiên đó sao..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...