"Long Hoa...ngươi..." Lang Hùng nghẹn họng
Ngay lúc này, Lang Thông Thiên vỗ 1 tay lên vai hắn thi triển lĩnh vực kéo hắn cấp tốc chạy đi.
"Hừ...nghịch thần chạy đi đâu" Long Hoa hét lên sau đó là 30 vạn bất tử lang linh liền ùa tới như sao xa nhấn chìm 2 cha con họ trong biển lang.
Bên dưới, khi 30 vạn bất tử ma lang này vừa lùa xuống, trận chiến đã kết thúc 1 cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc sau, 30 vạn hung lang liền gia nhập vào chiến đoàn bất tử rồi ồ ạt nhào lên nhấn chìm 2 cha con Lang gia vào trong
Lang Thông Thiên tu vi địa cấp trung kỳ.
Lang Hùng tu vi địa cấp sơ kỳ
Lĩnh vực của họ đúng là có sức sát thương vô cùng lớn, mỗi lần càn quét là đánh tan cả mấy ngàn lang linh nhưng hết lớp này lại tới lớp khác tràn tới, số lượng từ đầu đến cuối đều không có một chút thay đổi.
Bầy lang linh vẫn 1 lần lại 1 lần hung hăng nhào tới không biết mệt, táp 1 lần không trúng thì táp 10 lần....cắn 1 lần không trúng thì cắn tiếp.
"Ahhh...nghiệt súc...chết đi " 1 vòi máu phún lên, Lang Hùng vỗ chết 1 con lang linh nhưng trên lưng hắn đã có thêm 1 vòi máu tươi phun ra.
Đã có bắt đầu thì sẽ có lần tiếp, có lần 1 thì sẽ có lần 2, chẳng mấy chốc mà trên thân hắn lại có thêm 1 vết thứ 2, sau đó là thứ 3...thứ 4....thứ 5...máu đã phun ra, đầu óc liền bấn loạn, khí lực sẽ dần suy kiệt.
Lang Hùng tuyệt vọng bị vô cùng vô tận ma lang cắn thành tổ ong, nát bấy cả xương cốt mà chết tức tưởi ngay trước mắt Lang Thông Thiên.
"Hùng nhi....zaaaaaa.....rầm..rần..." Lang Thông Thiên lập tức rơi vào cuồng bạo, trận cuồng bạo này cuốn sạch không biết bao nhiêu lang linh.
Nhưng mà trận cuồng bạo này cũng chẳng thể kéo dài, sau thời kỳ đầu mạnh mẽ sẽ là 1 trận suy yếu và ngay lúc này, số lang linh lại không ngừng ập tới.
Càng đáng sợ hơn, lần này xông tới còn có rất nhiều lang linh thân hình to lớn, khí thế uy vũ hơn....hiển nhiên là đã đột phá tu vi lê ma cảnh( tương đương với thú cảnh của hung thú và nhân cảnh của nhân loại)
Lấy chết đi để tu luyện, lấy bất tử để điên cuồng chết đi.
1 đoàn quân vô địch chỉ có bấy nhiêu yếu tố mà tạo thành.
Lang Thông Thiên giống như mất đi ánh sáng trong mắt, hắn biết...loại chiến đấu như thế này chỉ đơn thuần là dằn vặt và tuyệt vọng chứ hi vọng sống là gần như bằng 0.
Một đời kiêu hùng, ông ta cũng thật không cam lòng chết đi bằng cách này....lão không cam lòng
Ngay lúc này đây.
1 tên binh sĩ thuộc giong họ trung gia, một trong những người thân ít ỏi của Trung Thanh Thư dẫn theo 1 con thanh lang chạy tới.
"Báo...toàn bộ lang gia 432 người tất cả đều bị bắt sống, 5 vạn lang gia quân đã chết sạch, lang gia phỉ cũng bị niêm phong"
"Tốt...công này của ngươi sẽ được ghi nhận, lui"
Lúc này mấy người cùng đồng loạt ngước mặt lên trời.
Một lời báo cáo của vị gia tướng Trung gia tuy không lớn nhưng khi lọt vào tai Lang Thông Thiên lại như sét đánh ngang tai.
Lão ta gầm thét.
"Trung Thanh Thư...thù này không đội trời chung....dù ta làm ma cũng sẽ không tha cho ngươi"
Long Hoa uy nghiêm nói.
"Dù ngươi làm ma...cũng phải làm 1 con ma nô lệ vĩnh viễn trong bất tử quân đoàn của ta...ngươi ngay cả con chó cũng sẽ không bằng"
"Ahhhh....ta không cam tâm...ta không cam tâ...sực, phụt."
"Rầm..rầm...sực..phụt..." những vòi máu lại không ngừng phá ra, đàn ma lang hiện lên vằn đỏ trong mắt không ngừng nhào tới cắn xé, phong nhận như vạn tiễn xuyên tâm trảm tới sau đó là 1 bầy hung lang nhào tới cắn xé điên cuồng.
Lang Thông Thiên chết trong cơn tuyệt vọng, chết trong bi thảm...toàn cơ thể bị đàn hung lang cắn xé không còn 1 mảnh, tử khí từ 1 vị địa cấp cường giả tán ra khiến 1 đám lớn ma lang đều nhất loạt tiến cấp.
Ma hồn Lang Thông Thiên bị ma lang thôn phệ, trong không gian tử linh nô lệ ấn ký và bất tử, niết bàn phù văn đã khắc vào đầu lão, kể từ đây....lão trở thành 1 con chó tu vi địa ma trong bất tử quân đoàn.
Cùng với Lang Hùng, họ chính là 2 bất tử địa ma đầu tiên mạnh nhất trong bất tử quân.
Kể từ nay, 100 vạn lang quân, với 2 địa ma, 7000 ma cảnh, đã trở thành quân đoàn chủ lực trên chiến trường kháng lại Mãnh Hổ quốc xâm lăng
Sau trận chiến này, Long Hoa dành 3 tháng để chỉnh đốn quân sự, yên lòng dân, lập tín thờ Đế Hoàng.
Sau đó trước 1 lần hung hăng càn quấy của Mãnh Hổ quốc tại tỉnh Vân Thê, 6 đại quân đoàn đã tiến lên đánh một trận trời long đất lở.
Long Hoa tức giận lùa bất tử quân đoàn tới đánh 1 lần chiếm liền 6 thành của Mãnh Hổ quốc. Đại chiến kể từ đây bắt đầu
Mãnh hổ quốc quân vương và chúng thần tử đều là một phường hiếu chiến, hữu dũng vô mưu. Trước uy thế bao nhiêu năm hoành hành khắp nơi bỗng nhiên hôm nay lại có người xâm phạm tới tận nơi liền cảm thấy sôi máu chó không chịu được.
1 tháng sau, trước biên giới thành Càn Ma mãnh hổ quốc, một chi 30 vạn bất tử quân đoàn đã diệt sạch trăm vạn Mãnh Hổ quân không còn sót 1 mạng, ngay cả quốc quân và 12 mãnh tướng cũng bị giết tại chỗ.
Mãnh Hổ quốc trực tiếp đổi chủ thành tên Việt Thiên.
Trong bất tử quân đoàn cũng vì vậy mà có thêm trăm vạn ma nhân cùng 12 ma tướng địa cấp, 1 vị ma quân địa cấp trung kỳ.
Trăm vạn ma quân tổ hợp với trăm vạn ma lang liền thành chỉnh hợp trăm vạn lang quân chính quy.
Thành tích nửa năm phá 1 quốc liền nhanh chóng mọc cánh bay xa, 2 nước láng giềng là Tuyết Hoa và Thiên Triều vốn dĩ có nhiều dã tâm với Việt Thiên liền rục rịch muốn kết minh bày mưu tính kế.
Việt Thiên kể từ ngày đó, quốc thái dân an, khoa trạng thi cử, anh tài lớp lớp được trọng dụng, trên không có tham quan, dưới không có điêu dân.
.........
Tại 1 nơi khác.
Ở đây chính là một gian phòng làm bằng đá xinh đẹp mát mẻ.
Thiên chậm rãi mở mắt ra ngỡ ngàng quan sát xung quanh, cánh tay vừa động liền cảm thấy lực cản, đưa mắt xuống nhìn mới thấy, thì ra là Ale đang ngủ gục ở đầu giường hắn.
Đưa mắt ra xa lại thấy 3 bóng người quen thuộc đang ngủ gật trên ghế, đó là Trình Tú Anh, Trương Đại Không và Lam Y Nhược.
Thiên không nhịn được nhoẻn miệng cười một cái.
Bằng hữu...thân nhân...chính là như vậy.
Hoạn nạn có nhau.
Ngay lúc này, cửa phòng khẽ mở ra, Axe ló cái đầu nhỏ sau đó nhẹ nhàng bưng 1 chén thuốc tới tiến vào trong.
Nhưng mà lúc này, nàng chạm phải cặp mắt và nụ cười của Thiên, 2 tay liền run lên.
"Choang...xoảng..."
"Ah...ah...." tất cả mọi người liền bị 1 âm thanh này đánh thức
"Axe...nàng bất cẩn vậy...ah...axe, cô sao vậy"
Axe rất kỳ lạ, nàng đứng lặng ở đó như bức tượng, nước mắt lại chảy ra thành hàng không ngừng lăn xuống gò má đỏ hồng khiến người khác nhìn thấy mà thương tâm.
"Nàng...nàng sao vậy.." Trương Đại Không lính quýnh hỏi sau đó hắn dọc theo cặp mắt của nàng nhìn tới chỗ giường Thiên.
"Ah...." Trương Đại Không bất ngờ hét lên.
Sau đó Ale cũng "ahhhh..."
Sau đó Trình Tú Anh và Lam Y Nhược cũng "ahhhhh " lên sau đó cả nhóm đều thống nhất đứng sựng đó như tượng, cặp mắt nhìn Thiên giống như nhìn sinh vật ngoài hành tinh làm Thiên không nhịn được ngứa ngáy trên da.
"Nè...bộ ta khó coi tới như vậy sao..."
"Thiên ca....huhhhu" Axe nhảy bổ lên sau đó nhào vô ngực hắn khóc lóc, chùi nước mắt nước mũi lên áo hắn.
Sau đó Ale cũng không chịu thua kém cũng nhào vô.
Trình Tú Anh cũng nhào vô.
Trương Đại Không và Lam Y Nhược thì không nhịn được ý cười trong mắt.
1 giờ sau.
"Nè...bộ ta hôn mê lâu vậy sao, nơi đây là chỗ nào vậy"
"Thiên ca....huynh hôn mê liền 10 ngày đó...là 10 ngày dài thiệt là dài đó" Ale nhí nhảnh
Thiên béo bá nàng 2 cái cưng nựng.
"Huynh đệ, chúng ta đã về tới môn phái....nơi đây là phòng Ale đó" Trương Đại Không nói.
"Thiên ca....bây giờ muội có tên rồi đó nha...là Thượng Quan Tuyết đó...còn Axe giờ là Thượng Quan Hồng"
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...