Sau khi lộng đùa hàng giờ
đồng hồ với 2 chị em kia, Thiên mới đj được...việc cần làm đầu tiên của
hắn là đi tắm sau đó mua vài bộ quần áo...
Thiên phải ở 1 phòng ngay bên cạnh, còn 2 cô gái thì ở phòng gần ban công
Căn phòng được sự chăm chút của bàn tay con gái rất nhanh đã trở nên gọn gàng tinh tươm, tuy nhiên việc tắm của họ lại không hề ưu tú bằng sự
gọn gàng đó một chút nào
Lâu...lâu chi mà nó lâu
Thiên về phòng của mình, tắm rửa rồi cầm cái điện thoại cui bắp nhắn tin nói chuyện với mai.
Tuy rằng cô bận học chỉ nhận được có 1 tin "anh chờ em xíu.." sau đó mất hút. Nhưng mà Thiên vẫn cầm cái điện thoại nghịch ngợm chơi trò con rắn chờ tin nhắn
Dọn phòng đối với hắn là 1 việc phi thường ngoài khả năng, tại vi hắn không có bất kỳ tài sản gì cả..
Trong khi đó căn phòng có đầy đủ thiết bị, sạch rẽ khô ráo như thế này
mà so với nhà tù 15m² trước đây khi ở nhà bác thì quả thật là thiên
đường rồi...ở đây đã là việc hắn quá thỏa mãn...dọn dẹp quái gì nữa
Chơi trò con rắn này với hắn cũng không đủ thách thức, chỉ 1 lúc là đã
chơi tới cuối rồi, chờ tin nhắn cũng lâu mà chờ 2 mỹ nữ kia tắm cũng lâu
Chán quá...hắn vào tiểu thế giới xem lại.
Ở đây 1 vạn cây ơt đã lớn bằng thân người, nở hoa trắng tinh 1 vùng,
thấy hắn vào...bọn chúng đều thông minh ngả người cúi chào. Cành lá
không ngừng hướng tới, thậm chí hương thơm từ những bông hoa cũng hướng
tới hắn lót đường
Bên cạnh là rất nhiều ong mật đang làm việc lấy phấn, khi thấy hắn tới
liền bỏ việc bay tới đậu lên vai không ngừng kêu veve hỏi thăm thân mật.
Thiên đi tới được mấy bước liền bị dàn bầu hồ lô vươn 5 cái ngọn tới
quấn chặt...không cách nào di chuyển. Làm hắn phải vỗ về nó mãi mới chịu buông
"Uhm...khí thế sắc bén đã thu liễm..tu vi tiến bộ không tồi.." Thiên vuốt ve 2 ngọn bầu nói
Hắn tiếp tục tiến tới chỗ nhân sâm, nhân sâm nơi đây đã chồi lên mặt
đất, chỉ chĩa mấy cái rễ xuống đất, sâm đã thành hình tuy có linh tính
nhưng chưa thành yêu linh thì vẫn không thể tách khỏi mặt đất được.
Ở giữa vườn sâm thậm chí còn có 3 cây đang cuộn mình sắp tiến hóa, thấy
Thiên tới nó chỉ thể lúc lắc thân cây 1 chút thôi, tựa như 1 em bé thông minh khả ái
Tương tự, hà thủ ô cũng vậy.
Đông trùng hạ thảo thậm chí còn có 14 cây đang cuộn mình
Còn linh chi thì mọc chi chít chì chịt...chắc phải cả mấy vạn cây, thấy
Thiên tới chúng liền lúc nhúc ngả nón, vang lên 1 chuỗi tiếng lộp
cộp..lộp cộp va chạm
Tương tự cũng có 57 cây đang cuộn mình
Trên ong dưới bướm hoạt động không ngừng, vân vụ linh khí lúc nào cũng phun ra không ngừng.
Đến cả đám cây ăn trái, đám dưa leo cà chua cũng bắt đầu có chút linh
tính, cây nào cây nấy to lớn mập mạp trái to mọng nước duong đa đong dưa
Ở nơi này trái cây đều tràn đầy linh khí cho nên nó sẽ không bao giờ héo mà rụng như trái cây bình thường.
Cho nên hắn mang theo vườn trái cây này bên người sẽ không bao giờ lo phải chết đói rồi.
Đi tới căn nhà nhỏ, 2 cái ao đã mọc lên sen thơm và hoa súng xinh đẹp.
Bên dưới có mấy con cá vàng bơi lượn. Vườn hoa cũng đã rực rỡ đủ mầu
sắc. 2 ngàn cây bạch ngọc chi lan cũng nở hoa trắng tuyệt đẹp phả ra mùi thơm thanh nhã.
Lúc trồng đám chúng nó Thiên đã từng ban cho nó thần thông đặc thù kích thích thuộc tính của loại phong lan tao nhã này
Chuyển linh trận
Chính là có thể chuyển hóa mọi năng lượng khác thành 1 loại linh khí phù hợp với cây nhất, trợ giúp thân cây mình cộng sinh tu luyện nhanh hơn.
Chữ "linh" này còn là linh tính, tức là loại linh khí đó sẽ trợ giúp cây mau có linh tính hơn.
Chính vì như vậy, tại tiểu thế giới này "bạch ngọc chi lan" đã trở thành khách quý cho mọi thảo dược. Chẳng mấy chốc nữa sẽ bị vô số cây yêu
linh dược tranh giành nhau cho xem
Thiên tiến vào sâu thêm 1 chút nữa tới Thiên tháp, dưới đất ngay chân
tháp bây giờ đã có thêm 5 người đang bị trói như bánh chưng, hôn mê nằm ở đó.
Họ chính là 5 dị năng giả đã truy giết Thiên nhưng bây giờ Trong cơ thể họ đã không còn 1 chút lực lượng.
Thiên tháp bây giờ hấp thu đủ lực lượng và kiến tạo được hơn 8 ngàn
phòng, năng lượng lớn đủ khiến tòa tháp này tấn cấp đến chân khí.
Bên trong đại sảnh Thiên tháp, 5 dị năng giả đang thức tỉnh, mò mẫm ngồi dậy.
"Sao hả....có cảm giác gì là đang bị bắt không..." giọng Thiên ở đối diện vọng tới
Tất cả đều đồng loạt ngước mắt nhìn lên, sâu trong lòng họ vẫn còn 1
chút sợ hãi với thanh niên này. Nhưng mà họ đã được huấn luyện như địa
ngục vô số lần, chuyện đối mặt này...họ đã có chút quen thuộc
"Lần trước...là các ngươi giết ta...bây giờ trả thù sao...thật ra chúng ta có thể hợp tác mà.."
Andreu đã tiến vào minh tường, cẩm phong, thạch nhân, quỷ kiếm, vô diện. Mặc dù dị năng đã mất đi nhưng thói quen họ vẫn làm là tranh thủ mọi
thời gian lấy lại chút lực lượng
"Mày giết sâu độc rồi...thì mày là kẻ thù của tao...vĩnh viễn đều như vậy..." giọng vô diện vang lên
"Uhm...bọn mày là 1 đội sao..." Thiên hỏi
"Không ...Bọn tao là anh em"
"Là anh em có thể..chết vì nhau...sao"
"Đúng vậy...bây giờ bọn tao trong tay mày...nhưng mày đã là kẻ thù của
tao...bỏ ý định chiêu hàng của mày đi...tốt nhất là giết bọn tao đi" bây giờ chính là andreu nói
"Có cần phải vậy không ...đâu có nghiêm trọng như vậy ah.." Thiên nghiêng cái đầu nói
"Hừ...giết người rồi...còn không nghiêm trọng sao.." cẩm phong nói
"Uhm...được rồi...tao thừa nhận là lỡ giết người...nhưng không phải tụi mày cũng giết tao đó sao...huống hồ.."
Cẩm phong và andreu đồng loạt hừ lạnh khinh bỉ.
Giết mày sao..không phải mày còn sống sờ sờ đó sao.
Lúc này giọng Thiên lại vang lên
"Huống hồ...chết rồi cũng có thể .....cứu sống mà.."
Cẩm phong và andreu đồng loạt khinh bỉ làm ngơ, thạch nhân thậm chí không thèm ngẩn đầu lên.
Chỉ có 1 người vẫn nhìn tới
Quỷ kiếm
Trong mắt hắn lóe lên tia sáng nhìn thẳng tới Thiên, sâu trong lòng hắn còn đang quanh quẩn vô số suy tư
Xưa nay Bản thân hắn là 1 kẻ bình tĩnh nhất trong đám, là kẻ luôn tìm ra kẽ hở của địch mà đánh. Từ đó đã hình thành nên 1 thói quen xác
thực...hắn là xác thực suy nghĩ của mình...hắn sẽ tỉ mỉ xác thực vấn đề
Theo lời andreu nói, chính hắn đã chém nát linh hồn Thiên, sâu độc cũng đã cắn vào tim...về lý thì Thiên hẳn đã chết mới đúng.
Nhưng mà hắn không phải vẫn sống đó sao...chính hắn không phải 1 ví dụ...người chết sống lại đó sao
"Mày nói thật không ..."
Thiên nhìn thẳng vào mặt quỷ kiếm 1 lúc
"Bọn mày xứng để tao phải nói dối sao..."
"Bịch.." quỷ kiếm đứng bật dậy
"Được chỉ cần mày cứu được sâu độc dậy...tao sẽ theo mày..."
"Quỷ kiếm...anh tin hắn sao...người chết sao có thể sống lại chứ.."
Bỗng nhiên 1 câu làm thức tỉnh kẻ trong mọng
"Khoan đã ...Không phải hắn cũng là như thế hay sao" andreu bừng tỉnh chỉ vào Thiên nói
Lúc này thạch nhân và cẩm phong mới ngước đầu dậy nhìn....lắc cái đầu tỏ vẻ suy tư
Andreu đứng lên.."tao cũng vậy...chỉ cần mày cứu được sâu độc...tao sẽ theo mày"
Lúc này cẩm phong đứng lên, kế tiếp là thạch nhân đồng loạt nói
"Tao cũng vậy.."
Chỉ còn mỗi vô diện còn ngồi im
"Không cần lo cho tôi..họ sao tôi vậy"
Lúc này Thiên mới cười cười nói
"Các người thật là quá đề cao mình rồi...nhìn lại đi...còn giá trị không mà đòi theo tao..."
Tất cả bây giờ mới nhìn lại vô diện.
Họ hiểu tại sao vô diện như vậy rồi, hắn ỉu xìu mất hết ý chí
Và quả thật họ cũng không còn gì nữa.
Dị năng đã mất đi.
Bây giờ họ không khác 1 người bình thường chút nào...lấy cái gì mà đòi trả giá trao đổi lấy tính mạng sâu độc chứ
Trước giờ với dị năng hiện có, họ chính là những người thân phận cao quý được nhà nước cẩn thận đối đãi, khoái cảm lực lượng đã khiến họ hoàn
toàn quên mất mình..đến nỗi họ không thể tin nổi mình sẽ mất đi dị năng
Nhưng mà ...thật sự...thì họ đã mất rồi
Giờ họ không khác gì phế nhân.
Như 1 vận động viên chạy bị gãy chân. Sống đã không có ý nghĩa nữa
"Bịch...bịch.."tất cả đồng loạt ngây ngốc vô lực ngồi bệt xuống
"Sao hà...chán nản hà...
"Cảm thấy ...yếu đuối vô lực phải không
"Nhưng mà ...
Thiên quay lơ dễnh nói
"Nếu mạng người ta còn cứu được ...vậy thì..."
Hắn dừng lại không nói nữa, còn nếu không hiểu thì ...chịu thôi
"Tao...tao phải làm gì..." vô diện bất chợt nói
Thiên không hề nói gì. Không khí trở nên trầm lặng
Nhóm dị năng thì hồi hộp chờ đợi, còn Thiên lại như rơi vào trầm tư
Bóng dáng hắn bỗng nhiên trở nên cô đơn.
1 loại khí tức bi thương từ người hắn tràn ra
"Đáng nhẽ...tao sẽ giết hết bọn mày...
"Bọn mày...vốn là kẻ địch của tao....lại càng không có chút giá trị với tao...
"Nhưng mà..
"Bọn mày biết không...
"Tao kính nể...bọn mày...là 1 loại kính nể với kẻ thù
"Kính nể thậm chí...hâm mộ...
"Bạn hữu chân chính...dám sống chết bên nhau...
"Tao có lực lượng miểu sát tất cả bọn mày...nhưng tao lại không có được thứ vô giá đó..
"Cho nên tao không muốn loại tình cảm thiêng liêng đó bị xóa nhòa...
"Cơ thể bọn mày có rất nhiều tai họa ngầm...tao không biết bọn mày làm sao mà có...nhưng tao sẽ giúp bọn mày...
Hắn nhìn thẳng vào mắt 5 người. Gằn lên 2 chữ
"Mạnh lên.."
Hắn đưa bàn tay tới nâng vô diện dậy...
"Làm 1 đàn em trung thành của tao...các ngươi sẽ không bao giờ phải hối hận.."
"Có dám không..."
Tất cả trầm mặc
Thiên hét lên
"Có...dám...không ..
1 loại hào khí trào lên 5 dị năng giả đều đồng loạt đứng nghiêm đưa 1 tay lên trán làm động tác chào sau đó
"Dám..thưa sếp.."
"Tốt".....Thiên nâng 1 tay lên
Tứ đại dị năng trong chung cực dị năng bị hắn phân thể ra làm 4.
Tất cả hóa thành hư ảnh hình 1 con dơi máu, 1 luồng gió, 1 khối khí trắng vô định, và 1 cục đá
"Cho các ngươi 2 lựa chọn...
"1 là dị năng cũ..
"2 là 1 chung cực dị năng tổng hợp hoàn mỹ nhất của tất cả
...chọn đi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...