Nhưng đó...chỉ là phần nhược điểm về chủng tộc mà thôi.
Nguyên nhân, tất cả cũng chỉ vì loại thần thông này....chính là đi "mượn" mà có.
Mượn từ bổn tộc phượng hoàng.
Hay nói chính xác hơn thì chính là do phượng tộc tối cao đã "bố thí".
Họ lấy cái phần tàn dư nhất, thấp kém nhất đem "bố thí" cho chi nhánh.
Thần thú chi tộc trên thế gian có con nào mà không kiêu ngạo....có con nào mà không tự coi ta là nhất. Long tộc thô lỗ là vậy....phượng tộc tỉ mỉ lại càng vậy.
Nếu như đã là đồ đi mượn, thì làm sao có thể sửa đổi, sao có thể vượt qua được hàng chính hãng.
Do đó, Thiên không thể tu luyện....hắn bị hạn chế....nhưng mà hắn khác với những con thanh loan ngu ngốc vẫn 1 lòng trung tâm với phượng tộc kia.
Hắn....có thừa bện pháp để giải quyết.
Và chính loại "niết bàn hỏa" này đáng để hắn phải bỏ công đi nghiên cứu, đó là do tác dụng của nó.
Loan có huyết mạch phượng.
Giao có huyết mạch long.
Vậy thì nhân...cũng có huyết mạch....huyết mạch của người lại càng thêm khủng bố hơn nhiều so với chúng.
Huyết mạch.....Bàn Cổ
Mặc dù qua nhiều đời lai giống, nhân loại thường hiểu nhầm mình là những loại huyết mạch "thủy thần", hay "nhân vương" hay "thủy vu" gì gì đó....nhưng bản chất của con người vẫn là Bàn Cổ.
Là huyết mạch Hỗn Độn Chi Thần....1 loại huyết mạch tối cao trong vũ trụ.
Thiên không biết rằng "niết bàn" có thể đẩy được nhân loại thoát xác thành "hỗn độn" được hay không, nhưng đó cũng là 1 tầng hi vọng đáng để đầu tư nghiên cứu lắm chứ.
"Niết bàn hỏa" ẩn chứa vô tận sinh mệnh chi lực, nó 1 khi tiếp nhận thân thể tu luyện giả sẽ tự động hấp thu 1 tia huyết mạch tối cao trong cơ thể và thông qua vô tận sinh cơ thúc đẩy nuôi dưỡng mà lớn lên, sau đó qua mỗi lần niết bàn nó sẽ thiêu đốt phần thừa rồi bù lại bằng phần tinh hoa.
Từ đó mà 1 lần niết bàn sẽ có thể đẩy huyết mạch 1 người lên tầng thứ cao hơn.
Thiên xoe xoe lấy phù văn niết bàn trong tay.
Thứ phù văn này bên trong rõ ràng là ẩn chứa 1 đạo ý chí hỏa diễm rất đáng sợ, loại ý chí này tựa như 1 vị tuyệt thế cường giả ngạo nghễ thiên địa đang nhìn xuống chúng sinh.
Cũng chính là đạo ý chí này chính là rào cản lớn nhất khiến Thiên không cách nào tu luyện nó, và là thứ trắc trở khiến Tiểu Loan không cách nào niết bàn.
Ý chí này tuy là rất mạnh....mạnh hơn nhiều so với mức tưởng tượng của Thiên bây giờ.
Nhưng mà nơi đây không phải là nơi mà nó có thể lộng hành, nơi đây...chỉ có Thiên mới là bá chủ duy nhất mà thôi.
Nếu như nguyên đạo phù văn niết bàn mà được vẽ ra, thì tất nhiên sẽ dẫn động đạo ý chí này về đây.....nhưng mà trí tuệ của Thiên đâu có phải loại người tầm thường có thể so sánh chứ.
Thần thông phù văn là phụ thuộc vào thiên đạo ý chí, chứ cũng không phụ thuộc hết vào mấy nét vẽ mà thành.
Tựa như 1 bức tranh, nếu chỉ biêt sao chép thì sẽ không thể có hồn..
Tựa như 1 diễn viên múa, nếu cứ cứng nhắc thì sẽ không thể dẻo.
Cùng là niết bàn, thứ mà Thiên muốn là "luyện tạp lấy tinh" chứ không cần ý chí gì đó của mấy tên rỗi hơi luôn xem mình là nhất đó chưởng khống.
Lấy ra đóa bản nguyên "niết bàn hỏa" phù văn để ở trước mặt, Thiên trợn mắt lên, tinh thần lực như hãn hải cuồng bạo trực tiếp thách thức lại đạo ý chí kia.
Trước cơn cuồng nộ và ý chí thượng vị giả của nó, 1 tay Thiên bóp nát 1 trong 4 nhánh phù văn.
Từ "niết bàn phù văn" 1 tiếng hót cao ngạo the thé vang lên, sau đó là hư ảnh 1 người thiếu phụ xinh đẹp giận dữ liền hiện ra.
"Súc sinh to gan....dám xâm phạm ý chí của bổn cung....cút xéo cho ta..."
"Hừ....ở nơi đây....ngươi là cái thá gì" Thiên gầm lên 1 tiếng, ý chí thiên dịa nhập vào cơ thể, tay phải lại đưa ra...
"Rắc...rắc....." lại 1 đoạn phù văn nữa bị bóp nát, hư ảnh người thiếu phụ cao ngạo kia tức thì vặn vẹo 1 cái.
Sắc mặt bà ta tức giận đến méo mó, 1 tiếng hét chói tai lại vang lên.
"Tiện nhân...dám nghịch ý bổn cung....dù ngươi chạy tới chân trời nào cũng phải chết..."
Thiên nhếch miệng lên cười cười
"Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng....thần phục ta....ta tha cho ngươi mạng chó"
"Chó không đổi được tật ăn phân....ngươi cuồng vọng....sai đối tượng rồi đó....chết đi cho taaaaaa"
Nói xong, hắn lại vận lên thiên địa ý chí tay phải chậm rãi đấm ra 1 quyền.
1 quyền này chậm đến không thể chậm hơn....chậm tới nỗi khiến người tức sôi gan. Nhưng mà không ngờ hư ảnh đó lại sợ hãi trợn mắt lên thoái lui mấy bước.
Hư ảnh nữ phụ tức thì hóa thành phượng hoàng chân thân, đầu đội hoàng miện, chân đi hoàng sam, cánh lớn đỏ rực, đuôi phân cửu vĩ.
Phù văn rúng động chớp lóe ra sau đó 1 âm thanh lảnh lót vang vọng
"Leeeeeeeeeeeeeee......luyyyyyyyyyyyyyyyy...."
Thất diệu trên tay Thiên tức thì vận động nhanh như 1 chiếc máy tính siêu tốc.
"Rầm...rầm...phanh...phanh..." chỉ 1 tiếng hót này thôi, không gian Thất Diệu Phù Giới tức thì sụp đổ 1 mảng lớn.
Chưa xong.
Lại 1 đạo phù văn khổng lồ mầu đỏ nữa chớp động ra, vạn vật xung quanh tức thì bị lu mờ đi.
Còn phượng hoàng lại xòe ra đôi cánh cự đại quạt tới 1 trận lửa đỏ khủng bố.
Hỏa diễm bay tới đâu là không gian liền sụp đổ tới đó, không có lấy 1 chút lực phản kháng.
Thất diệu vừa sao chép xong, Thiên liền hóa thành 1 đạo bạch quang mang theo vô tận ý chí tại thân, tay hắn chuyển quặt 1 cái liền bóp nát tiếp 1 góc phù văn khác.
Đây chính là chiêu "dương đông kích tây" lấy hỗn độn phá thiên quyền làm mồi nhử.
"Leeeeeezzzzzzz....." 1 tiếng gào thét méo mó vang lên, hư ảnh phượng hoàng liền vặn vẹo 1 lần nữa.
Đôi song mục của nó ánh lên tia giận dữ điên cuồng, hung hỏa bắn ra tứ tán, nhiệt lượng môi trường cấp tốc tăng cao.
"Không xong....là phượng hoàng chi hỏa" Thiên vận hết lực lượng lên bất chấp tất cả xông vào lửa đỏ, 2 tay tìm tòi...
Ánh lửa khủng bố thiêu cháy làn da hắn giống như nướng 1 con cua, phù lực từ da liền bị nướng lên toán loạn.
"Hahahaah....nhân loại ti tiện....chết cho ta...."
Lông tóc trên thân hắn đều bị đốt cháy khét lẹt, ruốt cuộc tay hắn tìm tới được cái gì đó...
"Rắc....rắc..."
"Ahhhhhhhj...."ánh lửa dần tán đi, hư ảnh phượng hoàng mờ dần rồi biến mất, chỉ để lại duy nhất 1 viên phá phù "niết bàn hỏa"
"Bịch...." Thiên vô lực ngã cái bịch xuống đất, ngất xỉu.
Ngay lúc này chân trời 1 tiếng thanh loan hót vang vọng truyền đến những tiếng thê lương, sau đó là 1 chấm đen xuất hiện.
Tiểu Loan vừa xuất hiện liền sợ hãi né qua chỗ hư ảnh phượng hoàng vừa tiêu tan rồi đậu lên người Thiên hót lên mấy tiếng lo lắng kêu gọi.
Lúc này ở trong thất diệu ở tay Thiên, 3 đạo hỏa hồng phù văn đang không ngừng được phân tích lĩnh ngộ, cả thất diệu phù giới bị vận lên đến mức tận cùng.
Bên cạnh nó, 1 đạo hỏa hồng sắc phù văn tàn phá cũng lẳng lặng ngưng vận chuyển.
Trong lúc Thiên hôn mê....rất nhiều chuyện đã xảy ra.
Làn da trên thân hắn nhận lấy sự tổn thương nặng nề từ loại hỏa diễm khủng bố đó, nhưng mà cũng đồng thời....rào cản giữa luyện bì tầng 2 và tầng 3 đã trực tiếp vỡ tan.
Tiềm lực trên da hắn bị khai phát ra đến tận cùng, rồi nhận được năng lượng hỏa hành khủng bố từ "phượng hoàng chi hỏa" chấn động mà phá tan luôn cả rào cản tầng thứ 4.
Hiện giờ, hắn chỉ cần không ngừng lấy phù lực rèn luyện là có thể tấn thăng tới luyện bì tầng 5.
Nhân họa đắc phúc.
Thứ 2 đó là ở trong thất diệu của hắn trong suốt 3 ngày hắn hôn mê đã cật lực tổ hợp được 3 đạo phù văn chưa toàn vẹn.
"Phượng chấn" 1 loại âm ba kỹ năng khủng bố.
"Phượng nộ" lấy cực hạn hỏa lực luyện ra những căn hỏa vũ(lông) trên cánh, 1 cánh quạt ra là vô tận hỏa lực phún trào.
"Phượng chi hỏa" loại hỏa diễm tối cao của phượng tộc.
3 loại kỹ năng này quá mức huyền ảo....huyền ảo tới nỗi Thiên cũng không có cách nào thấu hiểu được hết những ảo diệu trong đó, không có cách nào lĩnh ngộ nó đến được điểm tận cùng.
Nhưng mà nhờ có thất diệu vận chuyển thì lĩnh ngộ được 7 phần phù văn trong đó cũng đã tạm đủ để đưa hỏa hệ thiên đạo của Thiên....đẩy lên 1 tầng cao hoàn toàn mới rồi.
Vận lên 3 đạo thần thông hỏa kỹ vẽ phù trận lên da, 3 ngày này thôi hắn đã thu được phù lực đủ để lấp đầy 5 tầng bì da của hắn căng mọng.
Cũng trong 3 ngày này hắn hôn mê.
Thất Diệu Phù Giới cũng có thêm 4 thành viên mới.
1 con long hùng có kỹ năng long hệ "long uy"
1 con song túc phi long(rồng 2 chân" chính là 1 con á long còn nhỏ lạc mẹ bị Phong Long Giao thừa cơ bắt về. Kỹ năng long hệ là "long trảo"
1 con mèo đen có tên là Dạ Miêu do con chó Tiểu Hắc không nên thân đó bắt nạt 1 trận tả tơi sau đó xách cổ về đây.
Con mèo đen này thật ra nó chính là 1 sát thủ đáng sợ trong rừng rậm, 1 thượng đẳng hung thú chân chính. chẳng qua là bây giờ nó còn nhỏ kỹ năng "dạ ẩn" còn chưa tốt, "dạ hành" lại chậm hơn "gian khống" của Tiểu Hắc, mà kỹ năng ám sát "quỷ trảo" lại còn non.
Đáng thương cho nó, Tiểu Hắc không có hiền lành chút nào, dằn vặt chơi đùa với nó suốt 1 đêm nhừ người rồi mới bị cắp vào đây.
Còn 1 sinh linh thứ 3, rất là đặc biệt....1 con bọ cánh cứng, hạ phẩm hung thú là do bị Tiểu Hắc bắt về.
Chớ xem thường nó, tuy chỉ là 1 con bọ đen nhỏ bằng bàn tay nhưng Tiểu Hắc lại bị nó quật cho kêu "ẳng ẳng" ah.
Thần thông duy nhất của nó đó là "đại lực" có thể 1 thân khiêng được trọng lượng gấp 35 lần cơ thể.
Chính nhờ thần thông này mà làm cho Tiểu Hắc bó tay chịu chết. Cuối cùng nó chỉ thể dùng kế mang nó vào đây rồi vứt xó không chơi nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...