Đang suy tư bỗng nhiên cảm thấy ở tay có 1 lực xiết chặt đang tăng dần, thiên nhíu mày
Lực lượng này nhỏ yếu không đáng kể, nhưng tựa như có cái gì đang kích phát, khiến cho lực lượng này đang dần tăng lên.
Vốn dĩ thiên không thích gây thù địch với ai, và cũng không thích so đo chuyện lặt vặt, phiền phức này, lại càng không thích
quan tâm đến loại người như Hùng
Nhưng điều đó không có nghĩa rằng hắn sẽ nhịn. Hắn không sợ phiền phức, nếu phiền phức tìm tới.
Mạng mộc của hắn vốn dĩ hòa ái thích hòa bình, nhưng uy nghiêm 1 vị chí tôn không phải thứ có thể xâm phạm
Bất chợt suy nghĩ 1 lúc mà lực bóp ở cánh tay đã lên tới mức vượt qua giới hạn chịu đựng của con người bình thường.
Thiên nhíu mày, lửa giận đã lan tràn
Phải biết rằng nếu là người bình thường, e rằng phải có ít
nhất 5,6 khớp xương bị bóp trật. Đi bệnh viện viện là chuyện
nhỏ, nhưng thương tật suốt đời thì khó nói
Phòng ngự thiên phú của hắn tất nhiên chút lực này không đủ dùng, nhưng cảm giác bị ăn hiếp cũng không dễ chịu
Trong mắt hùng phóng tới 1 tia hung bạo, muốn chấn nhiếp thiên,
ánh mắt này như muốn đe dọa, nói rằng 1 kẻ yếu thì nên yên
phận
Khi lực tay của hùng tăng thêm chút nữa, trong mắt hắn rõ ràng hiện lên ý nghĩ khinh bỉ và kiêu ngạo
Trong suy nghĩ của hắn, Thiên chỉ là 1 thằng nhà nghèo yếu ớt, ti tiện
đến cực điểm, sở dĩ bắt tay với hắn là do giả bộ trược mặt mai mà thôi.
Đâng tiếc suy nghĩ này của hắn ngay lập tức phải sửa lại
Thiên quyết định không nhịn nữa, tay tăng thêm chút lực bóp
Lực bóp dần tăng lên cân bằng với tay hùng.
Trong ánh mắt giật mình của hùng mặt thiên hiện lên sự trêu cợt.
Sau đó tăng lên thêm 1 chút khiến hùng không nhịn được đau đớn mới buông tay.
Lúc này hùng đưa tay trái xoa xoa bàn tay đau, trong lòng mới bớt đi chút xem thường Thiên.
Có điều trong lòng lại nghĩ khác
Nhìn Thiên có vẻ cao lớn, nhưng quần áo thể hiện rõ nghèo hèn, tất nhiên lao động nhiều, khỏe là tất nhiên. Với sức tay hơn người 1 chút này
cũng không có gì khó hiểu, trong khj đo hắn lại chỉ tăng lên tới như vậy liền buông tay chứng tỏ sức đã hết. Còn hùng lực lượng dị năng còn chưa hoàn toàn kích phát hết.
So gia thế, so thực lực hắn đều hơn hẳn Thiên. Vậy thì ngược lại chuyện
thiên dám chống lại mình lại là chuyện xúc phạm, là thể hiện không biết
điều..đó chính là sự sỉ nhục với hùng, kẻ này nhất định không thể tha.
Cái tâm kiêu ngạo của 1 con người nếu lớn, tất sẽ biến thế gian nhân
loại thành con kiến, nhưng hắn lại không biết, bản thân mình mới là con
kiến đó
Với sự kiêu ngạo này, ngay cả Mai..người mà hùng yêu nhất. Hắn cũng cảm
thấy cô chính là vật trong tay rồi, vậy nên cô tuyệt đối phải nghe lời
hắn, không được tiếp xúc bất kỳ người con trai nào khác.
Đúng lúc này đội cảnh sát 113 đã tới, họ hùng hổ hung thần ác sát dừng
xe liền đỡ thanh niên tóc trắng và cô bạn gái. Sau đó gặp mai hỏi sơ qua
Nhưng vừa nhìn thấy thanh niên tóc trắng, cả đám cảnh sát đều hoảng sợ,
trong tay nới lỏng biến hành động "bắt" thành "nâng". Xem ra thanh niên
này chỉ sợ thân phận không bình thường
Mai vừa kịp nói mấy câu liền bị anh cảnh sát mặt đầy hung ác dọa sợ,
dường như mai từ người bị hại đã sắp biến thành kẻ sát nhân. Nhưng 1 cô
gái xinh đẹp mềm yếu đó, họ vẫn không làm quá, không những vậy bên cạnh
cô còn có 1 thanh niên thân phận cũng không bình thường khác nữa...đó là hùng.
Nhưng đáng tiếc Thiên không hề có bối cảnh, quần áo lại thể hiện sự
nghèo nàn vậy thì lại khác, sau đó họ vừa biết thiên là kẻ xém bị "hung
phạm" đụng trúng lại không vấn đề gì miệng họ lại hiện lên nét đặc sắc
khác
"Cậu thanh niên...có phải như con gái này nói không" anh cnhr sát hung ác nói
"Uhm ..phải.." giọng thiên không kiêu ngạo không siểm nịnh không sợ hãi
"Vậy tại sao cậu không có 1 chút vết thương nào"
"Uhm..tôi có chút võ, tay chân cũng nhanh nhẹn nên né kịp"
"Né..." gã cảnh sát gào lên
"Né mà sao chiếc xe lại té ngay chỗ này...không chút chướng ngại vật nào...nếu cậu né thì sao xe đổ được"
"Cậu thanh niên ..câu trả lời của cậu có nhiều vấn đề. đề nghị cậu về dồn tham gia điều tra" anh cảnh sát khác nói
Nhưng việc hắn nói chưa xong thì tên hung ác kia đã xông tới, triển khai thế cầm nã thủ muốn bắt lấy tay Thiên như bắt hung phạm giết người.
Lúc này dù là vẫn hoảng sợ, nhưng thấy Thiên sắp bị bắt mai không biết lấy sức từ đâu, nhanh chân liền che trước người Thiên
"Anh cảnh sát ...tôi có thể làm chứng..anh Thiên không hề làm gì
hết...là kẻ đó tự té xe..." chưa nói xong thì cô đã bị hùng dùng sức
mạnh kéo ra ngoài
Hùng thấy thiên sắp bị bắt, hắn là kẻ vui hơn ai hết. Dù Thiên có là
người cứu mai đi chăng nữa thì cũng không đáng cho hắn quan tâm
Thiên cũng bất ngờ vì chuyện này, lần đầu tiên gặp phải, nếu bảo hắn bỏ trốn thì đó là ..chuyện nhỏ..nhưng trốn rồi sao..
Nghĩ nghĩ 1 lúc rồi Thiên không phản kháng, mặc cho tên khốn kia hung bạo còng tay hắn chất lên xe...
Thật khó hiểu, hắn có phản kháng chút nào đâu, làm gì phải làm gê vậy, bộ hiền lành chút thì chết sao
Nghiệp vụ cảnh sát có khó thì cũng phải lựa đối tượng chứ.
Nhìn thấy Thiên bị đưa lên xe cảnh sát, mai như mất đi hồn vía. Đây rõ
ràng là việc của cô, không liên quan gì hắn hết, hắn giúp cô xong bây
giờ lại bị đưa đi.
Gần như không chút suy nghĩ, mai liền chạy thật nhanh ra khỏi công viên, rồi định bắt taxi đến đồn cảnh sát, ý cô chỉ muốn giúp Thiên giải
thích, làm chứng nhưng mà bên cạnh cô còn 1 người
Hùng
Người này sẽ cho cô toại nguyện sao
"Mai...em làm gì vậy...đừng chạy nhanh qua...té đó.."
Hùng chạy nhanh hơn đã vượt qua trước giữ mai lại
"Em sao vậy, em đinh làm gì.."
"Em phải đến đồn cảnh sát, em phải giải thích cho họ, anh Thiên có làm
gì đâu sao lại bị còng, còn tên cướp lại ngồi ghế lái với cảnh sát"
"Mai..." hùng hét lên
" đó là tội của Thiên. Em thử nghĩ coi..nếu nó chỉ né thôi thì làm sao
tên cướp đó bị té xe gẫy chân được, rõ ràng đó là do thằng thiên đã đẩy
xe...đó là trả thù...thậm chí còn có thể cấu thành tội mưu sát nữa "
"Nhưng đó là tên cướp muốn tông vô anh ấy... tên cướp đó mới là kẻ có tội"
"Mai...e tỉnh lại đi, tên đó không là gì của em hết...nó là kẻ có tội..pháp luật sẽ trừng trị nó"
"Anh im đi...anh ấy đã giúp em...anh ấy không có tội..." mai hét lên
Đây là lần đầu tiên cô phản ứng mạnh như vậy. Cũng chưa bao giờ cãi lại
hùng, cũng vì vậy mà vô tình đã tạo ra sự nhút nhát sợ hãi trước hắn
Nhưng mà hôm nay
Hùng cứ 1 điều gọi Thiên là "nó", 2 điều nói Thiên có tội, 3 điều cứ bắt cô phải nghe theo.
cô đã chán với bản tính gia trưởng này của hắn lắm rồi. Bây giờ lại cứ 1, 2 muốn dồn người vừa giúp cô vào tù, sao mà chịu được
Hùng ngây ra trước sự dứt khoát và nóng tính đầu tiên trong đời từ khi gặp mai đến giờ.
Hùng là con nhà giầu, bố làm to, từ khi thích mai đã tới nhà giúp nhà
mai rất nhiều việc lớn, từ đó khiến cả cha mẹ lẫn anh em họ hàng nhà mai yêu thích, tất nhiên trong cái yêu thích này đều xuất phát từ lợi ích.
Nhưng dần già họ đã tạo thành áp lực nhiều phía dồn về mai
Mai không thích hùng, hay chính xác là không thích cá tính con nhà giầu
của hùng. Cô luôn lảng tránh những cuộc hò hẹn và lời tỏ tình của hùng
Từ cấp 3 đến giờ, rồi đến khi vào trường ĐH sư phạm cô luôn cố gắng
tránh né hùng. Nhưng sự đeo bám của hắn lại càng ngày càng mạnh.
Cô sợ hắn, gét hắn thì lại càng thấy áp lực...loại áp lực mà không có
cách nào giải quyết được, không ai chia xẻ được. Khoảng trống cô đơn
trong cô cũng trở nên quá lớn. Không ai chia xẻ, không ai nương tựa tinh thần.
Cho nên vừa gặp Thiên, trực giác con gái, và cảm giác thiếu hụt này lập
tức bị 1 chàng trai xa lạ như Thiên bù đắp. Cái khoảng trống trong trái
tim cô đã bị hình bóng đó, bị sự ưu nhã và tự tin đó lấp đầy lúc nào
không biết
Là hắn đến và mang cho cô sức mạnh. Cô sẵn sàng chống lại cả thế giới để ở bên hắn.
Bước chân dồn dập, cô bỏ qua bóng dáng cô đơn, giật mình của hùng để
bước đến nơi xa xăm đang kêu gọi...lòng cô khấp khởi trước 1 chiến thắng nhỏ trong sự đấu tranh tâm lý lâu nay, cô như 1 cánh bướm vừa thoát
khỏi tơ, kén để bay liệng trời cao tìm về nơi muôn mầu mình hướng tới
Cô có lòng tin, mình sẽ tìm ra được hạnh phúc
Trái lại với hùng, chuyện mai cứ 1 điều anh Thiên, 2 điều anh thiên. Đó chính là 1 chuyện khó chịu vô cùng
Thậm chí vò 1 người con trai xa lạ mà mai còn dám cãi lại mình, dám hét lên với mình...chuyện này thật không tưởng được
Tình yêu của hắn đối với mai đơn thuần là sự chiếm đoạt, giống như lãnh thổ của chúa sơn lâm vậy
Ta muốn lãnh thổ này, nó là của ta, nó nhất định sẽ là của ta và dù chống cự thế nào thì nó vẫn là của ta
Mai được nhiều người theo đuổi, là hoa khôi của trường cấp 3, bây giờ đi học, mai vẫn là hoa khôi của trường sư phạm...số lượng người theo đuổi
nhiều không kể xiết.
Nhưng 1 là mai rất cá tính không chịu tiếp xúc với con trai lạ, khép kín, giữ mình.
2 là có 1 con cọp đen như hùng, vừa có gia cảnh lại vừa có sức mạnh, thông thường hay dùng bện pháp mạnh để đuổi kẻ thù
Khiến mai gần như bị cô lập.
Chuyện mai có đồng ý hay không thì trước sau gì cũng sẽ là của hùng...
Đó chính là niềm kiêu ngạo của hùng. Kiêu ngạo trước sức mạnh của chúa
sơn lâm, kiêu ngạo của việc đã chiếm được 1 người con gái đẹp nhất, kẻ
khác thích mai chỉ là kẻ yếu đã thất bại
Tất cả
Tất cả đều thất bại, chỉ có mình hùng là chiến thắng duy nhất
Nhưng mà hôm nay, mọi chuyện lại thay đổi, mai nhút nhát lại muốn cắn lại hắn, 1 kẻ lạ yếu ớt cũng muốn cắn lại hắn.
Láo xược
Cả 2 người đó đều láo xược. Họ không có quyền chống lại hắn và cũng sẽ nhận được kết quả thảm nhất phải chịu
Họ sẽ phải hối hận
Sự thù hận như giá mọc sau mưa, đã khiến hùng thay đổi, 2 tay hắn nắm chặt nghiến răng nghiến lợi
Tất nhiên, hổ có mạnh cũng không có nghĩa là sẽ luôn bất bại, chuyện trả thù của hùng sẽ dẫn hắn đến đâu...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...