"Các vị, xin giới thiệu...đây chính là chủ thần của thanh bang tôi..." đại hổ giới thiệu
"Chủ thần, còn đây là ngài Trần trung Việt thủ tướng nước ta
Thủ tướng campuchia: mao lim
Thủ tướng thái lan: Monkol Na Sonkhla
Thủ tướng lào: khăn nùng vảy
"Uhm...cậu là bang chủ thanh bang thật sao...hay là trẻ con đi lạc
vậy..." monkol na sonkhla há mồm nói bằng tiếng việt rất sõi. Nhưng
trong giọng nói đùa vẫn lộ rõ vẻ xem thường
"Phải rồi,...không biết cậu là tên gì..." khăn nùng vảy nói
Thiên rất bình thản nói "tôi là Thiên,...rất xin lỗi vì làm các vị phải đợi lâu.."
"Ah...không sao..."
Trần trung việt dẫn đầu nói " cậu Thiên nè...tôi có thể hỏi cậu 1 vài vấn đề mà tôi đã thắc mắc từ lâu không..."
"Được mời ông..." Thiên lịch sự mời
"Cậu lập thanh bang là vì mục đích gì, hoạt động ra sao và...có dự định gì trong tương lai hay không..."
Thiên bật cười nói " tôi thấy mấy nhà báo hay hỏi những câu này lắm..."
"Hahahaha...cậu thật biết đùa..."
"uhm...vậy để tôi nói nghiêm túc cho các vị nghe nha...
"Uhm...mời.." trần trung việt có vẻ rất nhã nhặn và cẩn trọng trong giao tiếp
"Trước tiên tôi xin nói thẳng....các vị không cần phải thăm dò tôi...cũng không cần phải lo tôi nói xạo...tại vì..."
"Các vị còn chưa đủ tư cách để tôi phải làm như vậy..."
Lời này nói ra có vẻ rất ngông cuồng, người ta là thủ tướng chính phủ
đại diện cho cả 1 quốc gia mà còn không đủ tư cách thì còn ai đủ nữa
Nhưng mà Thiên nói đúng, đối với 1 vị chí tôn kiêm bang chủ 1 thanh bang thực lực mạnh mẽ như hắn, dù 4 người ở đây là nhân loại hay thủ tướng 1 nước, thậm chí cả tiên nhân cũng không đủ tư cách để Thiên phải nói xạo
Đối với ngạo khí của 4 người họ thì quả thật hơi tức giận, mỗi người
trong họ đều là 1 thân bản lĩnh, trí tuệ hơn người mới được ngồi lên vị
trí này vậy mà hôm nay 1 đứa nhóc mặt còn non choẹt lại nói họ không đủ
tư cách cho hắn bận tâm
Đây giống như 1 sự sỉ nhục
Nhưng mà năng lực ngoại giao lâu năm kinh nghiệm đầy mình vẫn giúp họ trấn tĩnh
"Đừng tưởng các ông làm 1 vị trí cao thì trong mắt tôi sẽ là rồng là
rắn...nên nhớ...các ông vẫn chỉ là những phàm nhân yêu ớt không chút lực chống cự nào"
Nói xong hắn buông lỏng 1 chút lực lượng.
"Rầm...rầm..." lập tức không gian xung quanh sinh ra những tiếng nổ kinh khủng, bàn ghế xung quanh thoáng chốc bị nghiền thành phấn mịn, kể cả 4 cái ghế mà 4 vị nguyên thủ đang ngồi.
1 luồng khí lạnh toát chạy dọc sóng lưng lên não, sát khí và uy nghiêm
to lớn từ người thanh niên trẻ đó phả ra làm 4 vị nguyên thủ đều không
dám dậy lên 1 chút ngạo khí nào nữa
"Được rồi đó...để tôi nói tiếp..." Thiên hạ bớt áp lực xuống
"Bụp...bụp..." mặt đất tự động mọc lên 4 cái mô đất tròn đẹp làm ghế cho họ ngồi xuống.
Nhưng vừa ngồi xuống họ mới kịp đánh giá lại xung quanh mình
Trời...
Cả 1 vùng không gian nát bấy như tương hồ chỉ duy nhất chỗ ngồi của họ là còn nguyên vẹn.
Thật không tưởng nổi nếu như bản thân họ thật sự bị hắn công kích, nghĩ
lại mới thấy sợ, đôi chân đã có cảm giác hơi run run muốn nhũn ra
Lúc này Thiên lại nói
- Tôi là người mang huyết mạch người việt. Tôi có long cốt, tiên huyết
của người việt, thưa thủ tướng trần trung việt, tôi xin đính chính cho
ngài biết, truyền thuyết con rồng cháu tiên là có thật, tuy nó chỉ là bề nổi chứng minh cho giòng máu chúng ta đang mang nhưng chân chính có lạc long quân và âu cơ.
- Và hiện tại 2 người đó đã bị đại năng giam lại dưới lòng đất. Hung thủ nếu tôi không nhầm thì chính là thần tộc nào đó trong Thiên xứ giáo và
phật môn nào đó trong phật giáo.
- Tôi lập thanh bang, lập tổ đạo...chính là để cứu lại 2 người họ ra,
đồng thời cứu cả những con cháu bất hiếu trên đất nước này ra
Không khí lập tức rơi vào trầm mặc, 4 vị thủ tướng đều rơi vào khiếp sợ, những gì được chuẩn bị trước đã hoàn toàn quên mất sạch
Mo lin bất chợt hỏi, trong giọng nói ẩn chứa sự chất vấn tựa như ra lệnh "cậu Thiên...vậy tại sao cậu lại phải đưa thành viên thanh bang của
mình vào cơ quan nhà nước....việc này có tác dụng trong việc giải cứu tổ thần hay sao..."
"Cám ơn vì câu hỏi thẳng thắn của ngài...nhưng cho ngài biết, đây không phải vấn đề mà tôi quan tâm...." Thiên hờ hững nói
"Việt nam ta còn có 3 thế lực ngầm ẩn dấu, thực lực mạnh mẽ vô
cùng...chính là nơi ngọa hổ tàng long, là 1 trái bom chẳng biết khi nào
sẽ phát nổ....người dân việt thì vô tri...còn quan chức thì lại tham
nhũng, cửa quyền...tôi nhìn chính là ngứa mắt....trong khi đó lại còn
các thế lực khác ngầm chống phá, thần long hội chính là 1 ví dụ....ông
trần trung việt....ông còn không nhận ra tình thế nguy cấp này sao"
Nãy giờ thủ tướng trần trung việt bị những lời nói của hắn làm quá rung động, trong đầu ông còn đang hiện lên vô vàn suy nghĩ"
"Cậu Thiên...có phải cậu cũng đã biết về tứ đại quân đoàn chứ..." monkol na sonkhla trịnh trọng hỏi
"Thập nhị ninza nhật bản
24 hắc ám ma quân dị năng mỹ
Cửu đại thần vương, thập tam cao thủ chiến thần bảng
Hắc ám giáo đình, quang minh giáo đình pháp quốc
Ngũ đại môn phái trung quốc
Không biết đúng không, ngài monkol na sonkhla"
Thái độ thử thách và khinh thường lộ rõ "Không ngờ cậu biết nhiều như
vậy...không sai...có tới 5 thế lực...mà trong khi đó 1 mình TQ lại lưu
giữ 1 lực lượng môn phái thần bí vô cùng...nhưng mà..."
Thiên nói tiếp: "nhưng mà yếu ớt nhất vẫn là chúng ta,...chúng ta yếu ớt đến nỗi....không chịu nổi 1 cơn sóng nhỏ"
"Cậu nói sai rồi,...về thực lực..không phải chúng ta yếu ớt...về đạn đạo hay quân sự chúng tôi đều có sự chuẩn bị...."
"Cậu Thiên..." khăn nùng vảy nói
"Chúng tôi hẹn gặp cậu hôm nay chính là để bàn việc này...thanh bang của cậu cũng vừa nổi lên chưa lâu nhưng lại như mặt trời ban trưa, mặc dù
vẫn còn non....nhưng lại có thể trợ giúp chúng tôi rất nhiều
việc...chúng tôi có nhã ý muốn cùng cậu hợp tác"
"Hừ...hợp tác...các ông có gì đáng cho tôi hợp tác..." Thiên hừ mũi khinh thường
"Chưa nói tới việc các ông luôn nhìn sự việc bằng cặp mắt chính trị mà
bỏ qua 2 chữ "dân chủ" này,...chỉ riêng việc các ông có những ngạo khí
về chức quyền, xem mình là vua 1 nước, là cửu ngũ chí tôn....mở miệng 1
câu "cậu Thiên....khép miệng 1 câu "cậu Thiên". Bây giờ vẫn còn có tư
tưởng hợp tác ngang giá với tôi sao....an nguy nước các ông thì mắc mớ
gì tôi....việt nam có diệt, chính quyền việt có diệt thì dân tộc việt
vẫn còn, thanh bang vẫn trường tồn....các ông còn rảnh để làm cao nữa"
"Hừ...có cậu mới là đang tự đề cao mình...chúng tôi đều là đại diện cho
cả 1 quốc gia, đại diện cho mấy triệu nhân dân...còn cậu...cậu không xem lại mình đi.." khăn nùng vảy tức giận nói
"Đúng vậy,...cậu cũng chỉ là 1 bang chủ 1 bang hội vô tổ chức mà
thôi....chúng tôi dùng 1 từ "hợp tác" khách sáo với cậu, cậu liền vểnh
đuôi lên sao"
Thiên đã mất đi hứng thú với đám người vô tri này, hắn làm 1 lần ban ơn cuối cùng nói
"Để tôi làm 1 phép so sánh cho các ông nhe...ví như 1 cao thủ cấp kim
đan, cũng có thực lực thừa sức thả ra 1 chiêu uy lực bằng với 1 quả bom
nguyên tử,...trong khi đó phải tới thực lực cấp nguyên anh mới tương
đương với 1 người yếu nhất trong 24 ma quân, hoặc 12 ninza..."
"Lần trước các ông từng thấy nhiều cuộc chiến cấp kim đan này...nhưng mà xin thưa,...đó là do sự chuẩn bị của thanh bang chúng tôi đã gài bẫy. 1 cao thủ kim đan cảnh đó căn bản chưa hề phát huy ra được 1 thành thực
lực của mình"
"Cậu...tôi không tin...cậu nói xạo...con người bằng da bằng thịt sao có
thể có được lực lượng lớn như vậy được" monkol na sonkhla không tin
"Hừ....bịa chuyện không chút ngượng miệng...."mo lin cũng xì mũi khinh bỉ
"Được....vậy thì cuộc đàm phán này...coi như kết thúc đi..." Thiên đứng dậy không chút nào quan tâm đi thẳng. Nhưng mà lúc này
"Cậu Thiên....tôi tin...tôi tin cậu..." trần trung việt gấp gáp hỏi
Thiên quay mặt lại, nhìn thẳng vào mắt ông ta, long uy cũng nhẹ buông lỏng
Cảm thấy mạch đập trong người đang sôi trào,..1 loại lực lượng kỳ lạ
trong người đang hô ứng với khí thế trên người thanh niên này
Là uy nghiêm
Là 1 loại khí tức cao quý vô thượng.
Trần trung việt có thể cảm nhận được loại cảm giác cùng chung 1 huyết
mạch tổ tiên này, ông ta tin những lời Thiên nói cũng là vì đó
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...