Edit: Cam????
—————
☁️Tham gia yến hội☁️
Đợi vài giây Hà Mạn Mạn thấy cô không trả lời, ngữ khí càng kém: "Chạy không nổi, muốn bị đánh gãy chân kia?"
Hạ Ấu Vi không hề khó chịu, nhàn nhạt hỏi: "Bác gọi có chuyện gì sao?"
Hà Mạn Mạn bị nghẹn một chút,hôm nay xảy ra chuyện gì còn dám hỏi ngược lại mình?
Bà ta nghĩ đến đại sự, kìm nén bất mãn lại: "Có tiệc sinh nhật của trưởng lão.
Cô liệu sắp xếp mà trở về, tôi có chyện muốn nói với cô."
"Được rồi, con sẽ quay về ngay" Hạ Ấu Vi nói xong không đợi bên kia lên tiếng, trực tiếp ngắt điện thoại.
Cuộc gọi bị cắt đứt Hà Mạn Mạn trong lòng không thoải mái, con nhỏ này cư nhiên dám tắt điện thoại của mình?
Bà ta hít một hơi thật sâu, đợi nhìn thấy người rồi phát tác cũng không muộn.
Hạ Ấu Vi cúi đầu tắt máy, hoàn toàn thanh tịnh.
*Thanh tịnh: sạch sẽ yên lặng.
Tiệc sinh nhật? Vị trưởng bối nào có thể làm cho Hà Mạn Mạn coi trọng như vậy? Chỉ sợ không đơn giản.
Có điều cũng không quá tò mò ngày mai sẽ nhìn thấy.
Triệu Trầm đã gửi một tin nhắn cho cô.
Sáng hôm sau cô sẽ ghi hình một chương trình trên TV, trong hai ngày tới cô có nhiều việc phải làm.
Trước kia cách ăn mặc và quần áo của Hạ Ấu Vi chỉ dừng lại ở thời cao trung, thế nhưng lớn lên xinh đẹp nên cũng không quá khó coi.
Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, nếu không thể trau chuốt ngoại hình thì không cần phải mong đợi người khác hiểu mình.
Bây giờ còn có chút thời gian Hạ Ấu Vi không vội trở về mà chuẩn bị đi mua một ít quần áo sau đó đi cắt tóc.
Hạ Ấu Vi chọn hai chiếc váy, một cái áo khoác và một đôi giày.
Không quá nhiều, đủ để chất đầy ba lô.
Tiếp theo cô đến tiệm cắt tóc.
Hạ Ấu Vi có mái tóc dài như thác nước đen.
Sau khi ngồi xuống, cô nói: "Tôi muốn cắt ngắn, quá vai một chút là được"
Thợ cắt tóc chạm vào mái tóc dài như lụa đen của cô, cảm thấy cắt đi thực đáng tiếc.
Anh mở miệng hỏi: "Tóc này xem ra đã để lâu rồi, cô quyết định cắt ngắn sao? Chất tóc thật sự không tệ nha"
Hạ Ấu Vi nói: "Lười phải gội"
Thợ cắt tóc: "......"
Có thể nói là rất thẳng thắn, lý do này làm anh không thể phản bác.
Một giờ sau Hạ Ấu Vi sờ sờ đuôi tóc, cảm thấy đầu nhẹ đi rất nhiều.
Vầng trán lộ ra cùng với đôi mắt trong veo, tựa như là ánh trắng trong hồ nước.
Nhà tạo mẫu tóc cũng rất hài lòng.
Người ta lớn lên xinh đẹp, phong cách khác nhau có vẻ đẹp khác nhau.
Hạ Ấu Vi về đến nhà đã 7 giờ tối.
Hà Mạn Mạn cầm điện thoại trong tay, bộ dạng lo lắng ở đại sảnh đi đi lại lại.
Thấy có người đi vào, bà ta đi lại gần ngữ khí mang giọng điệu chất vấn nói: "Cô vừa đi đâu về?"
Hạ Ấu Vi nói: "Di động con hết pin vô tình gặp được bạn học.
Hai đứa nói chuyện một lúc rồi cùng nhau đi cắt tóc cho nên về muộn.
Sẽ không có lần sau."
Cô thái độ rất tốt, chủ động giải thích và nhận lỗi sai.
Lời nói đều bị người ta nói xong rồi Hà Mạn Mạn không thể phát tác, ngày mai còn phải cùng đi yến hội hiện tại không thể trở mặt.
Hà Mạn Mạn cảm thấy cô cùng trước kia không giống nhau, có lẽ là do thay đổi kiểu tóc.
Hạ Ấu Vi thấy bà không nói lời nào, mở miệng lại nói: "Nếu bác không có chuyện gì nữa thì con lên lầu đây."
"Đi đi." Hà Mạn Mạn không kiên nhẫn nói.
- --
Phòng của Hạ Ấu Vi ở ngoài cùng bên phải tầng hai.
Cô đóng cửa, đem váy trong balo treo vào tủ quần áo.
Hai chiếc váy này không giống với phong cách của nguyên chủ, quần áo trong kia trông thật kì dị.
Hạ Ấu Vi bị đánh thức vào nửa đêm.
Có người đá vào cửa phòng tổng cộng là ba cú đá.
Cô lấy di động ra xem, đã một giờ sáng.
Lầu hai ngoại trừ cô ra còn có con gái thứ hai của Hạ Nhậm Thanh: Hạ Nhiên.
Tuy nhiên phòng đối phương ở hướng khác sẽ không đi qua phòng cô.
Có thể là Hạ Nhiên đi chơi đến lúc này mới về, biết cô đã trở lại liền mượn rượu làm càn.
Hạ Ấu Vi nghĩ có vẻ gia đình này không có khái niệm đạo đức, chị họ nửa đêm đá cửa phòng em họ.
Xung quanh dần trở nên yên tĩnh, Hạ Ấu Vi tiếp tục đi ngủ.
———
Bữa tiệc của Quý gia bắt đầu vào buổi trưa.
Nhưng phải mất hai giờ mới đến được biệt thư Quý gia vì vậy mọi người phải xuất phát từ sớm.
Hà Mạn Mạn nhìn mọi người, Hạ Ấu Vi hôm nay mặc một chiếc áo khoác màu đen với một đôi giày trắng.
Trông rất bình thường, còn có chút lỗi thời.
Ngoại lệ duy nhất là cô để chân trần.
Chân của Hạ Ấu Vi rất trắng, thẳng gầy, không thấy xương.
Hà Mạn Mạn không muốn Hạ Ấu Vi nổi bật, bà ước người bên kia ăn mặc quê mùa thêm nữa liền mở miệng nói:"Cô ăn mặc kiểu gì vậy chẳng ra thể thống gì.
Còn không mau lên lầu mặc một chiếc quần tây."
Hạ Ấu Vi rụt rè nói: "Nhưng hôm nay trời không lạnh nha hơn nữa chị họ cũng không mặc."
Hạ Uyển nghe được đối phương nhắc tới chính mình có chút khinh thường mà cười một cái.
Cô cũng xứng so sánh với mình?
Hôm nay Hạ Uyển 6 giờ liền rời giường.
Bắt đầu tỉ mỉ trang điểm, cô mặc một bộ lễ phục cao cấp cả người đều thực tươi đẹp.
Hà Mạn Mạn nhíu mày thấy đã gần đến giờ khởi hành cũng không làm khó cô nữa.
"Được rồi, cứ như vậy đi."
Hạ Ấu Vi lên xe trong lòng cười một cái.
Cô không nhắc đến chuyện tối qua những người khác cũng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Chuyện như vậy, xem ra không phải lần đầu tiên.
———
80 tuổi là đại thọ Quý gia là cố ý đem tiệc mừng thọ làm lớn.
Còn chưa đến lúc khai tiệc bên ngoài đã chật ních ô tô, rất náo nhiệt.
Xe ngừng lại Hạ Ấu Vi mở cúc áo.
Đem áo khoác cởi xuống.
Bên trong là một chiếc váy xanh lục tôn lên làn da trắng như ngọc.
Hạ Ấu Vi vừa chuẩn bị xuống xe đã bị Hà Mạn Mạn chặn lại.
Bà ta nhìn thẳng, nhanh chóng cầm lấy áo khoác, khoác lên người cô: "Mở cúc áo là được rồi? Còn cởi áo ra làm gì?"
Hạ Ấu Vi sửng sốt nói: "Mặc áo khoác thực nóng.
Nếu bác cảm thấy không thích hợp con liền không đi, ở trong xe chờ mọi người."
Hà Mạn Mạn nghĩ đến hôm qua Hạ Ấu Vi về muộn.
Điện thoại không liên lạc được hiện tại mới kinh ngạc phát hiện mình bị tính kế.
Người này có chuẩn bị trước.
Quý gia cho người đến bảo rằng muốn gặp Hạ Ấu Vi.
Có rất nhiều người ở đây.
Nếu phát hiện ra Hạ Ấu Vi đến nhưng không xuống xe rất có thể sẽ đắc tội Quý gia.
Hà Mạn Mạn lạnh lùng nhìn cô: "Cô ăn mặc thế nào cũng được, xuống xe đi."
Lúc này cô mỉm cười, đem mái tóc đã buộc tháo ra xuống xe đi về phía trước.
Hiện tại lưu hành phong cách giày thể thao phối với váy trông có vài phần nghịch ngợm.
Có vài nữ minh tinh nổi tiếng trên tạp chí đã mặc theo phong cách này tạo nên một xu hướng, rất nhiều tín đồ thời trang đã làm theo.
Chiếc váy xanh lục này thích hợp với Hạ Ấu Vi, phần tay áo vừa vặn che được vết sẹo trên cánh tay.
Tóc vừa được duỗi thẳng có độ xoăn tự nhiên.
Cười lên càng thêm rung động lòng người.
Tóm lại, cô lúc này cùng thời điểm ra khỏi cửa không giống nhau.
Nhiều người đi ngang qua tò mò tự hỏi đây là tiểu thư nhà nào.
Lúc cười lên trông thật đẹp bọn họ như bị lây nhiễm nụ cười của cô mà tâm trạng không khỏi tốt lên vài phần.
Sắc mặt Hà Mạn Mạn và Hạ Uyển không được tốt lắm.
Hà Mạn Mạn hối hận vì mình quá bất cẩn.
Sau một hồi suy nghĩ bà ta tự an ủi mình lần đầu tiên Hạ Ấu Vi tham gia bữa tiệc.
Dù thế nào cũng chỉ là nha đầu quê mùa chưa thấy qua yến hội lớn như vậy.
Chưa bao lâu sẽ bộc lộ sự rụt rè liền để cho cô đắc ý một lúc.
Chờ một lát cho dù Hạ Ấu Vi có nỗ lực che dấu thì bà ta cũng có biện pháp biến cô thành trò cười.
—————
#27082021.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...