Bữa chiều, Khánh ra ngồi ăn cơm cùng cả nhà! Ông Năm nói với bà Năm:
- Không phải là tôi khen đâu! Thằng Nam nấu canh chua rất ngon!
Bà Năm tiếp lời:
- Tiếc là trưa nay tôi không ở nhà ăn cơm cháu nó nấu, cháu Nam tốt tính, sau này đứa con gái nào lấy được nó là có phước.
Ông Năm cảm thấy vui nói với vợ chồng Khánh:
- Vợ chồng con thấy có cô nào được được giới thiệu cho nó!
Khánh trả lời:
- Ba má! Nam có bồ dưới quê rồi.
Thắm quay qua nhìn chồng, cô thầm nghĩ: “Cảm ơn người đã gieo mầm sống cho anh ấy! Nhưng mà…”.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Thắm hỏi chồng:
- Anh, anh có thấy em vô dụng không?
Khánh nhìn vợ:
- Sao em hỏi lạ vậy? Em giống như một người em gái của anh!
- Anh, em là vợ anh mà!
- Em, ý anh là, ngoài sự quan tâm và vai trò của người vợ, em còn như một người em gái, luôn bênh vực anh… Cảm ơn em tất cả!
- Anh, mình là vợ chồng mà, sao anh cứ cảm ơn em hoài vậy? Em không mong gì, chỉ muốn hàng ngày được nhìn thấy anh vui và mạnh khỏe…
Khánh nhìn ra cửa sổ:
- Khuya rồi, đi ngủ thôi em!
- Dạ!
Một tuần sau, sức khỏe của Khánh đã tốt hơn, ba má và vợ anh cũng yên tâm phần nào! Buổi chiều, anh dắt xe gắn máy ra sân:
- Má à, con đi sửa xe chút con về!
- Ừa, mà về sớm nghe con.
- Dạ!
Thắm từ nhà bếp đi ra:
- Anh để chiều mai em được nghỉ, em đem xe đi sửa cho.
- Thôi, để anh đi sửa, anh còn biết hư hỏng chỗ nào, rồi thay luôn.
- Dạ!
Khánh chạy xe ra khỏi cổng, vợ anh vẫn đứng nhìn theo. Ra tiệm sửa xe anh Tèo đóng cửa, Khánh đi thẳng xuống An Phú:
- Xin chào người ở phòng trọ số 20.
Nam đang ngồi trong góc phòng cầm chai keo 502 dán lại cái đế giày bị bung:
- Oh, sao tới đây?
Khánh cười mỉm:
- Nam không muốn hả?
- Khánh chưa khỏe, xuống chi cho cực.
- Khỏe rồi Nam, không sao đâu.
- Khỏe lại thì tốt rồi, vậy khi nào thì đi làm lại hả Khánh?
Khánh hỏi Nam:
- Công ty Nam còn tuyển người không?
Nam ngạc nhiên:
- Là sao?
Khánh trả lời:
- Mình nghỉ công ty rồi! Giờ tính xin làm chỗ khác!
- Ừ, hình như công ty mình còn cần một người làm bên phòng nhân sự, nếu Khánh khỏe rồi thì sáng mai cầm hồ sơ tới nộp.
- Ok, cảm ơn Nam.
- Thôi, tối rồi, Khánh về đi kẻo hai bác lo.
- Ok, có gì thì sáng mai mình tới công ty nộp hồ sơ.
Khánh đang bước ra cửa, Nam gọi:
- Khoan đã Khánh, vô nói nghe việc này quan trọng.
Khánh quay vô bên dưới chân cầu thang nơi Nam đang đứng, Nam hôn vội vô vầng trán Khánh một cái.
Khánh giật mình:
- Làm gì vậy?
Nam cười:
- Thế mà cũng giật mình.
Khánh cũng cười:
- Bữa trước ai nói là, Nam không thích con trai? Không thích mà làm vậy hả?
- Bữa đó khác, bữa nay khác! Thôi, về đi, Khánh đi đường cẩn thận.
- Ok.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...