Gió Ban Mai


Ngày 20-10 diễn ra với các trò chơi vô cùng vui vẻ, mỗi môn đều có khu vực riêng nên việc theo dõi các trận đấu dễ dàng hơn.

Do tham gia vào đá bóng lại còn đầu quân với lớp khác nên không được tham gia thêm bất cứ bộ môn nào, hiện tại đang khá rảnh nên bắt đầu đi lượn quanh các khu thi đấu cổ vũ cho lớp mình.
Đang đi bắt gặp Trinh đang cầm theo hộp sữa hút nhìn đến hài, như hai đứa vô công dỗi nghề hai đứa bắt đầu đi tham khảo các trận đấu rồi cổ vũ cho lớp riêng của mình.

Trên đường đi thắc mắc với Trinh:
- Tao tưởng mày sẽ tham gia vào vài bộ môn như nhảy bao bố hoặc đánh cầu lông đó.
Vì với cái tinh cách hiếu động của Trinh thì việc nó lao vào đăng kí hết các trận đấu cũng không phải lạ, cái việc lớp cản được đứa tăng xông chạy lông bông này tham gia mới là điều bất thường ấy.

Sau câu hỏi Trinh bỏ môi ra khỏi ống hút:
- Hãy gọi tao là Trinh tiền đạo.

Mấy môn này sao có thể để bản cô nương nhúng tay vào.

Chắp tay xin lỗi các bộ môn khác trong lòng.

Thật sự xin lỗi là do cái đứa hâm dở này nó đang ảo tưởng sức mạnh thôi chứ bộ môn cũng quan trọng hết.

Sau khi thấy các bộ môn dần kết thúc, rủ Trinh đi xem báo tường.

Thật không thể tin nối là với một đứa chăm chỉ tham gia hoạt động của lớp như em lại không biết cái báo tường do tập thể lớp làm như sao nữa, với lí do hết sức củ chuối, em làm cờ đỏ, thứ hai là do tham gia vào đội bóng khác nên rất có thể là gián điệp, để bảo mật thông tin đuổi em ra luôn khỏi lớp.

Nhân tiện thằng Nml không bị đuổi, khi hỏi về báo tường lớp thì thg này chỉ cười nhoẻn rồi giơ ngón cái lên không nói gì.

Điên lên dí theo đạp nó mà như bản lĩnh đàn ông, nó trốn vô lớp rồi gào mồm lên:
- Gián điệp bà con ơi!
Bất lực nên cũng tò mò báo tường ra sao.
Ấy vậy mà khi đến tòa nhà hành chính bị đẩy ra do thầy cô đang chấm điểm.

Gào thét lên rằng "thôi đủ rồi, kệ tất cả mọi người muốn ra sao thì sao", rồi về thẳng nhà ngủ.
Chiều bắt đầu đá tranh giải đá bóng,
Bắt đầu bằng tranh giải ba tư trước, đối đầu với 12A1, lớp quái vật nhưng bây giờ không phải lúc để nhìn vào đối thủ.

Bản thân thấp bé cũng có lợi đó là luồn lách.
Tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lên, bên em là bên cầm bóng, sau hai đường truyền lên giữa sân bóng bên họ thì mất bóng do đường truyền không đủ, bên họ có tốc độ nhanh hơn.

Mất bóng rồi về, giữ áp dụng ép chặt, thay đổi đội hình bóng với em là trung vệ, Nam trên Trinh cũng trên, áp dụng chiến thuật một chạm bào thể lực, một phần ba hiệp một sau khi chạy vừa tấn công lui về phòng thủ, thay thế chỗ thằng N, Trinh đóng vai trò chạm trung chuyển giữa em với thằng N tiến công, cứ thế một chạm biến thành đua thể lực khi em có vai trò tranh chấp để lấy bóng lên, ai cũng kèm một người và mình tham gia phụ.

Bóng đến chân thằng N thì nhiệm vụ nó là câu nhiều người theo nhất có thể.

Cứ thế giằng co đến giữa hiệp đấu, khi mà hàng phòng thủ bên mình hơi quá mỏng thì đội bạn có pha đâm sâu dẫn trước một bàn.

Bị dẫn trước nhưng không ai lo lắng cả chỉ tập trung giữ vững vị trí nhưng vai trò của em với thằng N thay đổi, em làm tiền đạo cắm và Nml làm trấn thủ hỗ trợ gia tranh.

Đội bạn dần quen rằng phía bên kia tấn công thì một đứa câu người còn một người làm trạm trung chuyển, và đó là điểm đột phá.
Sau một pha đón bóng được N phá lên thì bên bạn quá quen với phương thức này rồi, họ lao vào giao tranh có lệ rồi sẵn sàng tần công nhưng lúc này chạm trung chuyển Trinh làm vai trò người ghi bàn đắc lực, một cú tạt cho Trinh khi mà chỗ nó quá tróng trải, ai đi kèm cái đứa vào đá vui làm cái gì.

Và sau khi đón bóng bằng cú chạm một chạm thì với hết tốc độ, sức lực thì nó vung chân lên sút.

Phải nói là những cú ghi bàn trước đó khi được hỏi Trinh cũng không biết là tại sao nó vào được cầu môn nhưng ảo ma một cách bất ngờ, quả bóng lao đi sệt sệt rồi tiến hành vòng cung đến thủ môn bên bạn cũng bó tay.

Quả bóng nằm gọn trong goal cân bằng tỉ số 1-1.

Trinh ăn mừng khoa trương bằng cách đập tay với từng người hâm mộ một.

Nếu là em thì em sẽ giữ thể lực khi mà trận đấu còn khá dài, mà kệ đi nó vui là được.
Trận đấu tiếp tục diễn ra khi cả hai bên đều thay đổi chiến thuật, bên bạn bắt đầu nhận ra sự nguy hiểm của Trinh cắt cử người túc trực kèm, có khi là hai.


Bên em tăng thêm một người giữa sân nhưng đổi lại bản thân với thằng Nml lui về phòng thủ câu kéo thời gian.
Giằng co đến khi kết thúc hiệp một vẫn chưa có đột biến nào xảy ra cả, tấn công lẫn phòng thủ vẫn rất căng thẳng ăn miếng trả miếng liên tục vào cầu môn vào nhau.
Nghỉ giải lao, con trai bên lớp Trinh bắt đầu lo lắng hỏi:
- Thế kế hoạch có hoạt động không thế? Thấy bên hộ vẫn còn khỏe lắm mà.
Giơ ngón tay cái lên ám chỉ mọi việc vẫn trong tầm kiểm soát.

Mọi người lại bắt đầu thảo luận chiến thuật trong từng khoảng thời gian một.

Thấy mọi người sôi nổi như vậy không muốn làm gián đoạn chứ mình thấy về tụt thể lực bên mình còn nhanh hơn bên họ, tuy thay đổi vị trí để chia việc ra mọi người dưỡng sức nhưng bên họ vẫn chỉ chậm lại một chút đến cuối hiệp.

Có nên đẩy nhanh tiến độ không? Sau khi suy xét mọi vấn đề thì vẫn quyết đinh bám chặt.
Hiệp hai bắt đầu khi bên họ là người bắt đầu giao bóng, trận đấu diễn ra quyết liệt ngay từ ban đầu làm cho suýt ngộp thở cả bên khi bên họ tổng tiến công nhưng mà với những phản ứng bóc lót tập luyện gần đây, đặc biệt là sau trận thua sâu đến bảy bàn thì mọi người đã thay đổi cách nhìn về trận đấu, phối hợp chia sẻ người kèm rồi nên nhanh chóng cướp lại bóng, pha phản công chớp nhoáng lại nhưng cũng chỉ là sượt cầu môn bên họ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận