Gió Ban Mai


Kết thúc chuỗi trận đánh dài căng não, đứng dậy tắt máy để chuẩn bị về thì tự dưng thấy hai ông thần lôi sách vở ra hý hoáy ghi chép gì đó.

Hồng bên cạnh mắt gườm gườm vừa xem vừa đe dọa:
- Ghi tất cả những thứ học được vô đó, thật chi tiết vào.
Đầu ngơ ngơ ủa sáng tụi nó học không ghi, chiều chơi game lại ghi học buổi sáng, bộ mấy bộ não thiên tài khối C toàn học kiểu vậy à, tại Hồng là lớp trưởng, Trinh nó không phản đối nữa nên cái này chắc không phải xa lạ thì chỉ còn cách đánh đồng thôi chứ còn gì.

Với lại bạn bè của hai bạn nữ kia là học sinh trường chuyên mà, nên cách học bài cũng khác biết với phần còn lại, có lẽ như đúc thép học đi học lại nhiều lần chẳng hạn.

Cố vươn cái cổ vô xem bài vở sao thì bị Trinh vỗ vai, khuân mắt như nhìn thằng trộm chó hỏi:
- Mày làm cái gì thế?
Với biểu cảm của nó chắc là hàng bảo mật không tiết lộ, cũng chỉ cười giả lả xoay đầu bỏ đi cười đáp:
- Thì tao xem học môn gì mà ghi chép tỉ mỉ vậy thôi.
Đáp vu vơ vậy cho vui mà Trinh cũng đáp lại:
- Học game.
Câu trả lời khiến bản thân giật mình đến bật ngửa, lập lại trong kinh ngạc:
- Học game?
Đồng thời quay lại giật xem có vậy thật không thì chữ chi chít toàn là về game là game.

Ôi quyết định chơi game theo cách này luôn.


Trước giờ chơi game toàn theo kinh nghiệm, thực hành luôn rồi ăn sâu vào thói quen chứ có bao giờ học hành bài bản như thế này bao giờ.

Tự nhận mình là tay mơ trả lại quyển vở cho các bậc lão làng ôn luyện thì Hồng giục:
- Hai đứa viết lâu thế.

Thôi cất đem ra quán ăn viết tiếp t đói rồi.
Vỗ vai hai đứa ra hiệu di chuyển tại cản lối cho người khác vào chơi game.
Lãnh trách nhiệm đưa Trinh ra cầu đến quán quen thuộc, sau màn gọi món thì mượn hai cuốn bí kíp võ công xem qua.

Bên trong là các tướng thuộc dạng nào, thời gian hồi chiêu, điểm mạnh điểm yếu đi đường và trong giao tranh.

Khá chi tiết đó chứ nhưng phần lớn có vẻ là trong game ghi hết rồi mà, mấy cái như thời gian hồi chiêu kĩ năng nếu không đếm giây trong đầu thì ghi ra cũng vô dụng, còn điểm mạnh sẽ hóa điểm yếu nếu không tận dụng đúng cách, có ghi nhưng mà không thật sự chi tiết lắm.

Ví dụ arrow của mirana là max tầm năm giây, lâu nhất trong dota lúc đó có thể dồn dame chớp nhoáng, nhưng vấn đề quan trọng là phải arrow trúng đã.

Hay kunka until đặt thuyền tăng giáp nhưng khi hết thuyền thì sát thương trả về là vấn đề lớn.

Mà đối với người mới như thế này là quá ổn rồi nên thôi trả bí kíp lại, nhưng cái làm chú ý là mấy tên hero như Phantom Asasin là Phương Anh ngực bự.

Nhớ tên hero vậy có ổn không vậy? Mà công nhận bự thiệt.

Đem thắc mắc hỏi Hồng, Hồng đáp lại câu tỉnh bơ:
- Sao cũng được miễn là tiếp thu thì cái gì cũng được.
Xong quay qua cười bí hiểm:
- Không phải mấy ông tướng chơi game cũng chỉ để ý mấy cái vần đề ngực tấn công mông phòng thủ hay sao? Lại bảo không phải đi.
Ừ thì mình cũng công nhận là bự bên trên mà, có chút thẩm mĩ thì mới có cảm hứng chơi game chứ, giọng nói cũng góp một phần không nhỏ đâu.

Còn không phải mình tao để ý vấn đề đấy đâu nên thôi dừng xóc xỉa tao lại đi.

Trinh cứ gặm được cái xiên lại quay qua lườm xong thở khinh bỉ:
- Tao rõ quá mà! Toàn pick mấy ái nữ xong zoom màn hình lên xem nó chạy.
Pạch.
- Tao dám cá trong lòng còn có cuộc thi đo xem của ai bự nhất cơ.

Pạch.
- Còn dáng ngon lắm nữa cơ.
Pạch.
Tao xin lỗi mày nhưng có thể yên phận mà ăn xiên được không chứ đừng coi tao như con mọi như vậy, đau lòng lắm, cái đó là bản năng rồi chứ có phải trường hợp các biệt đâu.

Mà hai ông thần kia vô lo vô nghĩ, cứ bình phẩm xem đùi hoạt ảnh con nào đẹp, giọng hero nào dễ thương mà không hiểu đến cảnh báo từ nãy đến giờ.

Còn Trinh nữa, thành viên lớp mày nói thì không gườm mà cứ nhè tao ra đe là thế nào? Được một lúc có vẻ không chịu nổi cách bình phẩm, Hồng vứt cái chân gà toẹt xuống bàn quay sang hỏi hai ông thần kia:
- Thế hôm nay hai đứa rút kinh nghiệm đến đâu rồi.
Câu nói như pháo nổ giữa quốc hội, "bùm" một tiếng xong hai ông nhõi im tịt thít.

Hồng lại bồi thêm:
- Thế đã ghi lại hết chưa mà bàn luận có vẻ hiểu biết thế? Giỏi giang thế? Thiên tài thế?
Thế là hai cậu tịt ngóp lại lôi giấy bút lách cách ra ghi.

Nghĩ cũng thấy tội thật, đi ăn cũng không được yên vẫn còn phải học.

Hồng bắt đầu ngước đầu lên hỏi:
- Q! Một đội hình tốt là đội hình như thế nào?
Câu hỏi khá bất ngờ vì cái này phụ thuộc vào nhiều yếu tố như: Loạt tướng xuất hiện band pick, hero pick được, độ thuận tay, kĩ năng phối hợp..

Nếu mà để nói chung chung thì quá mơ hồ, đến tay mơ cũng kể ra một loạt con combat tổng siêu mạng như ES, Invo, Sanking..

hay core siêu late PA, Void, Spec..


nhưng để triểu khai đội hình giao tranh, tập trung mục tiêu hay để phát huy tối đa tác dụng của tướng thì không phải ai cũng biết.

Còn để nói chi tiết thì giữ vị trí, khả năng farrm, khả năng đi đường thì có mà nói mấy ngày.

Đội hình tốt chưa chắc đã win, đội hình xấu chưa chắc đã lose vì mỗi trận game thiên biến vạn hóa.

Nhìn trận đấu hôm nay thì Hồng có vẻ không phải mới chơi mà cũng thuộc dạng sành sỏi, hỏi câu này không được hay cho lắm, mà sẽ là phát huy khả năng hero trong tay mình nhất có thể.

Nhận ra có vẻ Hồng muốn hướng dẫn cho mấy người đang ghi chép kia thì cũng vui vẻ thôi.

Và cuộc họp ba người bàn luận và hai người ghi lại diễn ra đến tám giờ tối.
Sau khi nói sùi bọt mép cả tối, đĩa ăn trên bàn chất đến hàng ngập đầu.

Hồng đứng dậy mặt tỉnh bơ:
- Bài học hôm nay khá đắt giá, nhưng để trả công thì trả bữa này đi hai đứa kia.
Mặt hai cậu ngước lên mà đực ra, tay vẫn ghi ghi chép chép mà câm lặng không nói lên lời.

Thấy Trinh đứng dậy em cũng đứng dậy theo, nọ lừa lừa trả tiền hai chai sting rồi mà giờ thêm quả combo này nữa, kể ra mang tiếng thằng mọi cũng không sai cho lắm, nhưng như lời Hồng nói, phí học hơi đắt mà, ráng lên nha mấy anh bạn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận