Gió Ban Mai


- Nên nhớ là tớ cũng chỉ muốn tốt cho bạn thôi! *Tiếng của N tiếp tục* Còn thế nào thì tùy bạn.

Còn gia cảnh bạn như thế nào thì tự biết rồi đấy.
Nhận ra cái N nói cũng đúng.

Gia cảnh thế nào á? Gia cảnh của một gia đính bình thường như bao gia đình khác? Đầy ắp tiếng cười và tràn ngập yêu thương?
Hiện giờ ngôi nhà trống trải chỉ có hai mẹ con.

Bố thì theo đạo bỏ đi từ hai năm trước, con trai thì không dám ngủ ở nhà chính chỉ ở tầng hầm, có đứa anh trai không hiểu ăn nhầm cái giống gì từ dưng năm cấp hai bắt đầu đổ đốn, gọi em ra xong tuôn một tràng đầy khó hiểu:
- Tao sẽ bước chân vào giang hồ.

Mày cố gắng ngoan ngoãn nghe lời mẹ.
Và trong sự ngỡ ngàng chả hiểu cái quần què đang diễn ra, ổng bước chân vào giới "rang" hồ do mình tự huyễn hoặc ra.


Em biết thừa ổng nói vậy để trốn trông hàng, chứ chả đời nào chả một ai cứ mẹ đi vắng giao quán cho hai anh em, là lại phắn đi chơi ném cho đứa cấp một vẫn đang tập đếm cả.

Mà chả hiểu đi làm "rang" hồ kiểu gì mà chỉ đến "rang" hồ hạng hai.
Giới thiệu sơ qua về thành phố em thì giang hồ chia ra nhiều thứ hạng, phải tập trung vài thứ như là
· Hạng nhất là mấy ông tay to bảo kê mạn trên, hàng họ lúc nào cũng trang bị đầy người.

Màn dưới được kiểm soát bởi đội cát sỏi, đội này coi như mạng người như rác, cứ gây án là lại lên thuyền trốn vái thàng lại về như không có chuyện gì xảy ra.

Chính vì sự máu lạnh và không nhường nhịn ai nên các thành phần này đặc biệt phải tránh xa ra.
· Hạng hai là quản lý karaoke và quán ăn.

Thằng anh thì không hiểu bằng cách mua chuộc gì đó mà mới tý đã được làm cánh tay trái cho ông chủ, nhưng theo em thấy có vẻ ổng nhìn người không tốt lắm, chỉ thấy sự lười biếng và thoái thác.

Chắc hẳn ông chủ là người ưu nịnh.

Nhân tiện thì lớp em có đứa tên Huy, con trai của ông trùm bảo kê dãy nhà hàng.

Mới vào lớp 10 đứa anh đã bảo để ý tránh xa nó ra, cũng kể chi tiết là đứa này cũng đã từng gây vài án.

Vậy nên đây là lý do em muốn chuyển qua lớp D x3.

Toàn thành phần hảo hán trong lớp, có ngu cũng không tự rảnh động vào bọn này, em chỉ muốn trải qua cuộc sống cấp 3 bình thường nhất thôi.
· Hạng ba là đội quản lý chợ và mấy cái linh tinh.
Đó nhà có đứa anh trai phán câu xanh rờn xong làm gì ổng muốn.


Biết thế ngày xưa nhanh trí vỗ vai rồi bảo muốn làm harem king, không biết ổng có vác mấy em chân dài làm quán về cho mình không nữa.

Hàiii!
Ước mơ là tốt nhưng mà phải bám sát với thực tế, harem king là tốt nhưng mà sau này có nổi một người con gái chịu hoàn cảnh này mà chấp nhận quen mình không đã, hay lại giống như người đã bỏ đi từ mấy năm trước, rồi lại làm khổ con gái nhà người ta.

Lúc này, cảm giác ghen ghét với những người có đầy đủ mọi thứ từ khi sinh ra lớn hơn bao giờ hết, liên tục những câu hỏi hiện lên trong đầu.
"Tại sao ai ai cũng tận hưởng hạnh phúc gia đình? Còn mình thì không?".
"Tại sao ai ai cũng có thể nói ra điều mình muốn? Còn mình giấu trong lòng?".
"Tại sao ai ai cũng tự do làm điều mình thích? Còn mình chẳng được phép nghĩ tới?".
"Tại sao ai ai cũng có thể vứt đi thứ từng giá trị? Còn mình gom góp từng mảnh quý giá đó?".
"Tại sao lúc nào cũng là họ? Còn mình là không?".
"Tại sao?".
Ghen ghét, đố kị, tức giận, khó chịu, khi các cảm xúc hỗn độn sắp nhấn chìm tâm trí thì bỗng có bàn tay vuốt nhẹ đầu mình, ngước lên thấy trước mắt là D, đôi mắt trong veo tuy vẫn còn nước mắt đọng ở mi, nở cười thuần khuyết an ủi:
- Ngoan! Ngoan! Không sao, mọi chuyện không sao hết, có bọn mình ở đây mà.
Đúng là lớp trưởng, người cực kì tâm lý, phải cảm ơn những người bạn như thế này vì là điều an ủi cực kì lớn trong cuộc đời.

Gật đầu ra hiệu là mình ổn để bạn tốt mình yên lòng chứ.


Nhưng D chưa dừng lại ở đó, quay sang N răn giọng:
- N cũng không tốt nhé.

Không được bắt nạt bạn của tớ.

Mau xin lỗi bạn của tớ nhanh lên.
Bị lớp trưởng sạc một trận, nhưng mà N vẫn cứng đầu mở cái miệng đầy cá viên ra phản bác
- Tớ chỉ có lòng tốt nhắc nhở thôi, xong lúc sau này lại hối hận, có lòng tốt vậy mà.
Bạn N đúng là không tốt thật, bị lớp trưởng nhắc như vậy vẫn cố cãi nữa, như thế này là hư.

Rồi hai đứa như bắt được lời chỉ trích của đối phương, với D làm lằn ranh giới bắt đầu dư dứ nắm đấm về phía nhau.
Đúng là bạn tốt mà, mình tiếp xúc với ai, giao tiếp với ai cũng tìm hiểu kĩ hộ luôn, đã vậy là phải có thưởng chứ, là đồ ăn đã hết hạn từ tháng trước gia đình để riêng để bãy chuột nhé, coi như cái té de đêm nay như là lời tri ân của người bạn thân này gửi đến đi.
Sau khi tiễn đám bạn về ngó lại đồng hồ thì sắp đến giờ học thêm môn toán cùng lớp với Trinh, thôi nay cúp tiết vậy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận