Giáo Sư Àanh Hại Chết Em Rồi!


-Tối hôm đó-*Ting*Thầy Hạo đang đọc cuốn sách thư thái với tách trà thì tin nhắn của Cẩn Mai hiện lên trên màn hình máy tính-" Thầy Phong,thầy có đi cắm trại không ạ?""Đúng là một câu hỏi ngớ ngẩn"-Phong Thần nhìn lên màn hình thầm nói.

"Tôi là chủ nhiệm lớp,tôi không đi thì ai quản các em?"-Anh trả lời.

Triệu Cẩn Mai ở bên kia ngớ người ra:" Ừ nhỉ,quên mất thầy ấy là chủ nhiệm"Phong Thần:"Mà em hỏi tôi vậy có chuyện gì không?""À à em hỏi vậy thôi hì hì,tạm biệt giáo sư!"-Nhắn xong đoạn cô gập màn hình máy tính lại sờ lên mặt mình rồi lăn xuống giường úp mặt xuống gối không hiểu nổi bản thân đang nghĩ gì mát cô định rủ Phong Thần đi mua đồ với mình nữa chứ.

Phong Thần anh cũng chẳng có nghĩ gì nhiều mà vẫn tiếp tục đọc sách và uống nốt tách trà dang dở.


*Ting*Lại một thông báo khác reo lên trên màn hình máy tính của anh,lần này là của Cô Tô-" Thầy Phong,mai thầy rảnh không đi mua với tôi vài thứ,nói thật đây cũng là lần đầu tôi đi cắm trại như vậy nên không biết nên mua gì cần thiết,thầy đồng ý nhé?!""Được!"-Anh đáp lại dễ dàng.

Vì từ khi vào trường dạy Cô Tô giúp đỡ anh rất nhiều trong công việc nên Phong Thần luôn sẵn sàng giúp đỡ lại là điều dễ hiểu.

************"Triệu Cẩn Mai huhu!.


xin lỗi rất nhiều mà! "-Tiểu Kỳ rối rít bám vai Cẩn Mai xin lỗi từ cổng trường khi Cẩn Mai mới bước vào.

"Đi mà chơi với anh người yêu mới của cậu đi kìa,thứ mê trai bỏ bạn,đã hứa hôm nay đi mua quần áo cùng nhau rồi,vậy mà lại hủy hẹn thì mình biết đi cùng ai chứ?"-Cẩn Mai nói giận dỗi mà chẳng thèm nhìn vào mặt Tiểu Kỳ.

"Thôi mà! Mai Mai yêu quý tha cho mình lần này đi,lâu lắm người ta mới có anh người yêu mà~"-Tiểu Kỳ mè nheo ôm lấy cánh tay Cẩn Mai năn nỉ.

Triệu Cẩn Mai chỉ biết lắc đầu với cô bạn này:" Lâu của cậu là bao nhiêu? Chia tay chưa đầy một tháng mà lâu à? Cái thứ gì đâu mà cứ mỗi tháng lại thay một anh như cậu,chẳng bù cho Cẩn Mai tôi 24 tuổi đầu rồi mà một mối tình chưa có haiz "Tiểu Kỳ:" Ui là trời ai biết gì đâu,cậu nói vậy oan cho tôi quá"Triệu Cẩn Mai nhìn Tiểu Kỳ,cô bạn này đúng là hết thuốc chữa-" Ước gì mấy gã đàn ông biết được bộ mặt thật này của cậu trước khi đâm đầu vào yêu nhỉ?"Tiểu Kỳ:" Aizaaaa,mặc kệ đi,chỉ cần Triệu Cẩn Mai tha lỗi cho mình là sẽ vui lắm á"Cẩn Mai:"Được rồi,tôi mệt cậu quá Tiểu Kỳ"Tiểu Kỳ vui vẻ:" Vậy là tha lỗi rồi nhé!!!Có câu mà làm người ta đợi mãi giờ,đi xuống canteen ăn sáng với mình đi đói nứt bụng rồi này"Cẩn Mai khó hiểu với cái ngôn từ có một không hai này của Tiểu Kỳ:" Ai lại nói đói nứt bụng,câu này hơi sai thì phải,chứ không phải là no nứt bụng mới đúng hả?"Tiểu Kỳ cũng chẳng để ý lắm:" Ừ cứ cho là cậu đúng đi"Nói đoạn Tiểu Kỳ kéo cổ tay Cẩn Mai xuống canteen nhanh chóng mặc cho Triệu Cẩn Mai vẫn đang lơ ngơ:" Thì rõ ràng là mình đúng còn coi cái gì?"*********"Tuấn Hạo!"-Vừa đi ăn ở canteen lên lớp thì cô gặp ngay Tuấn Hạo đang chơi game ở trên lớp.

Thấy Cẩn Mai gọi mình Tuấn Hạo tắt luôn ván game để trả lời:" Sao?chuyện gì vậy?"Cẩn Mai:" Ờ! chiều nay cậu rảnh không?"Tuấn Hạo gật đầu đáp:" Rảnh,chỉ cần là Triệu Cẩn Mai nhờ thì mình lúc nào cũng rảnh hết".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận